“Vào quân đội, cuộc sống thật sự gian khổ con ơi” – là lời dạy dỗ quen thuộc mà các mẹ thường truyền đạt cho con cái khi chúng bước vào tuổi trưởng thành, lựa chọn con đường sự nghiệp. Đây là tâm lý phổ biến của mọi gia đình có con muốn theo đuổi ngành quân đội hoặc đi nghĩa vụ quân sự, làm tròn bổn phận của một công dân đối với Tổ quốc. Dù là theo học hành, đóng góp cho sự thăng tiến trong quân ngũ hoặc đơn giản là đi theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, họ đều phải trải qua những gian khó, khó khăn, vất vả trong quá trình huấn luyện, rèn luyện, học tập và hoàn thành nhiệm vụ dưới môi trường quân đội khắc nghiệt, kỷ luật và nghiêm túc. Nếu mọi người đều sợ gian khó, sợ khó khăn, sợ trách nhiệm, không ai chọn nghề quân đội, không ai muốn đi nghĩa vụ quân sự, thì đất nước chúng ta sẽ ra sao? Chắc chắn sẽ thiếu hụt một lượng lớn nguồn nhân lực trong công tác bảo vệ, phát triển đất nước, sẽ thiếu vắng tài năng sáng tạo, phát minh thiết bị hữu ích cho ngành, cho xã hội, sẽ thiếu đi những chiến sĩ dũng cảm gác súng ở biên giới, trên biển, sẵn sàng chiến đấu cho Tổ quốc yêu dấu, sẽ mất đi những người thầm lặng vì nước, vì dân, đặc biệt ở những vùng xa xôi, hẻo lánh, vùng núi cao và trong những trận bão lụt dữ dội, những người dân cần sự giúp đỡ từ họ....
Từ xa xưa, thời kì chiến tranh tàn khốc, bom đạn rơi như mưa, mọi nhà, mọi người cùng nhau đoàn kết, hợp sức đánh đuổi quân thù, từ người già đến trẻ nhỏ, dù chỉ với những vũ khí thô sơ như giáo, mác, xẻng, cuốc, gậy gộc,... họ dũng cảm chiến đấu cho Tổ quốc, hy sinh cho dân tộc. Tinh thần yêu nước đã thấm sâu vào trong máu, trong tâm trí của mỗi người con Việt Nam từ khi mới sinh ra cho đến khi trưởng thành. Vì vậy, những chàng trai và cô gái từ 18 đến 20, thậm chí là những đứa trẻ, mặc dù chưa đủ tuổi để tham gia nghĩa vụ quân sự nhưng vẫn tình nguyện lên đường chiến đấu, không quan tâm đến ước mơ chưa hoàn thành, những kế hoạch chưa thực hiện. Khi ấy, gần như tất cả những người lính tham gia chiến đấu đều hy sinh, rất ít người trở về nhà, nhưng ý chí chiến đấu, tình yêu đất nước đã thúc đẩy họ ra trận, đóng góp một phần nhỏ của mình để giành chiến thắng cho đất nước. Vì thế, không chỉ riêng quân đội, cả người dân cũng xứng đáng được gọi là anh hùng - những người dũng cảm, thầm lặng cống hiến cho đất nước, cho cuộc sống, tiếng thơm của họ vẫn còn mãi trong trang sử và trong tâm trí của thế hệ sau.