Yêu xa đã trở thành một chủ đề tranh cãi từ lâu. Khi nói đến khả năng thành công của các mối quan hệ yêu xa, mọi người thường chia thành hai trường phái: “xa mặt nhưng gần như tâm hồn” và “quan trọng là cả hai đều cố gắng.”
Khi rơi vào lưới tình, các hormone trong não sẽ không ngừng nhảy múa, gây ra tác động mạnh mẽ đến suy nghĩ, tâm trạng và sức khỏe của các cặp đôi. Vì vậy, việc cách ly xa nhau cũng khiến họ phải đối mặt với sự lộn xộn của các hormone. Quá trình này thường được so sánh với giai đoạn cai nghiện của người nghiện.
Vậy, liệu yêu xa có phải là một rào cản?
Dưới góc độ sinh hóa, câu trả lời là có. Tình yêu khiến não tiết ra những loại hormone khiến con người cảm thấy hạnh phúc, một cảm giác mà bạn không thể tìm thấy ở mối quan hệ khác. Nhưng chính những hormone đó cũng có thể phản bội chúng ta.
Trong thời đại mở cửa cho cơ hội học tập, trải nghiệm và làm việc ở nước ngoài, tình yêu xa ngày càng trở nên phổ biến hơn. Nếu bạn đang đối mặt với câu hỏi liệu “yêu xa có thể đủ sâu?” thì đừng lo, bạn không phải một mình. Nhóm “Tâm sự tình yêu xa” trên Facebook hiện đã có đến 181 nghìn thành viên.
Tin tốt là một nghiên cứu trên 700 cặp đôi yêu xa và 400 cặp đôi ở gần đã khám phá ra rằng, việc yêu xa không nhất thiết làm cho các mối quan hệ ít hạnh phúc hơn.
Mỗi khi gặp nhau, não của bạn sẽ trở lại giai đoạn “tìm hiểu” khi phenylethylamine, oxytocin và dopamine tuôn trào. Vì vậy, dù có khoảng cách nhưng những lần gặp gỡ ít ỏi và hiếm hoi sẽ làm cho tình yêu được bùng cháy hơn.