Quang Dũng là một nghệ sĩ đa tài, trong đó các tác phẩm văn học của ông đã để lại nhiều ấn tượng. Một trong những bài thơ đặc sắc của ông là Tây Tiến.
Hôm nay, Mytour sẽ cung cấp tài liệu giới thiệu về nhà thơ Quang Dũng, bài thơ Tây Tiến. Các bạn học sinh có thể tham khảo ngay dưới đây.
Bài thơ Tây Tiến
- Tây Tiến
- I. Giới Thiệu về Nhà Thơ Quang Dũng
- II. Giới Thiệu về Bài Thơ Tây Tiến
- III. Phân Tích Tây Tiến
Tây Tiến
Sông Mã đi xa, Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi, nhớ cuộc sống thênh thang
Sài Khao mây phủ, đoàn quân mỏi mệt
Mường Lát hoa nở dưới ánh trăng
Dốc lên khúc khuỷu đồng dài vắng
Heo hút khói mây, súng nghe nơi cao
Ngàn thước trên trời, ngàn thước dưới chân
Nhà ai ở xa, Pha Luông mưa về
Bạn bè xa xôi, không bước nữa
Gục lên súng mũ, bỏ quên đời!
Chiều chiều thác nước vang tiếng
Đêm đêm Mường Hịch cọp đùa với người
Nhớ nhớ Tây Tiến, cơm nước bếp hơi
Mai Châu mùa, hương nồng phơi
Doanh trại sáng lên ngọn lửa hoa
Ấy, em trong chiếc váy từ lâu
Khèn vang bài ca, nàng hiền e ấp
Nhạc về Viên Chăn, hồn thơ chơi vơi
Người ra Châu Mộc, chiều sương kia
Có thấy bên bờ, hồn dương bồng bềnh
Có còn nhớ, hình ảnh trên bờ mộc
Trôi dòng sông, hoa trôi cuốn đi
Tây Tiến binh đoàn không cạo đầu
Quân xanh rợ màu lá đồng rừng
Mắt sáng gửi mộng về phương xa
Đêm mơ Hà Nội nàng kiều thơm
Biên giới rải rác, mồ xa xứ
Đi trận không hối hận đời xanh
Áo bào thay chiếu, anh về quê
Sông Mã gầm lên khúc hành trình
Tây Tiến ai đi không hẹn ước
Con đường lên thăm thẳm một phân chia
Những ai lên Tây Tiến mùa xuân kia
Hồn về Sầm Nứa chẳng bao giờ trở về.
I. Giới Thiệu về Nhà Thơ Quang Dũng
- Quang Dũng (1921 - 1988) tên thật là Bùi Đình Diệm.
- Sinh ra tại làng Phượng Trì, huyện Đan Phượng, tỉnh Hà Tây (nay thuộc Hà Nội).
- Ông theo học Trung học tại Hà Nội. Sau Cách mạng tháng Tám, Quang Dũng gia nhập quân đội. Từ năm 1954, ông làm biên tập viên cho Nhà xuất bản Văn học.
- Quang Dũng là một nghệ sĩ đa năng: viết văn, sáng tác thơ, soạn nhạc…
- Năm 2000, ông được vinh danh bằng Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật.
- Một số tác phẩm nổi bật: Mây đầu ô (thơ, 1986), Tuyển tập Thơ văn Quang Dũng (tuyển tập thơ văn, 1988)...
II. Giới Thiệu về Bài Thơ Tây Tiến
1. Ngữ Cảnh Sáng Tác
- Tây Tiến là tên của đội trung đoàn Tây Tiến, thành lập vào năm 1947:
- Nhiệm vụ: hợp tác với quân đội Lào, bảo vệ biên giới Việt Lào và tiêu diệt lực lượng quân Pháp ở Thượng Lào cũng như ở miền Tây Bắc Bộ của Việt Nam.
- Khu vực hoạt động rộng lớn: Hòa Bình, Sơn La, miền Tây Thanh Hóa và Sầm Nứa (Lào).
- Hầu hết là người Hà Nội, bao gồm nhiều học sinh, sinh viên.
- Vào cuối năm 1948, Quang Dũng được chuyển đến một đơn vị mới, khi nhớ về đơn vị cũ, ông đã viết bài thơ này tại Phù Lưu Chanh (một làng cũ thuộc tỉnh Hà Đông Cũ)
- Ban đầu, bài thơ được gọi là “Nhớ Tây Tiến”. Vào năm 1957, khi tái in, từ “nhớ” đã được loại bỏ, và bài thơ được đổi tên thành “Tây Tiến” và xuất bản trong tập “Mây đầu ô”
2. Cấu Trúc
- Phần 1. 14 câu đầu: Kỷ niệm của Quang Dũng về vẻ đẹp hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc và sự anh hùng của đội trung đoàn Tây Tiến.
- Phần 2. 8 câu tiếp theo: Những đêm văn nghệ sôi động và hình ảnh mơ hồ của dòng sông miền Tây Bắc.
- Phần 3. 8 câu tiếp theo: Sự tận tụy và đẹp đẽ của người lính Tây Tiến, với cảm xúc hùng hồn và tinh thần hy sinh.
- Phần 4. Phần còn lại: Tóm tắt lại những ngày Tây Tiến, những kỷ niệm khó quên.
3. Hình Thức Thơ
Bài thơ Tây Tiến được viết theo dạng thơ bảy chữ.
4. Ý Nghĩa của Tiêu Đề
- “Tây Tiến” là tên của một đơn vị quân đội thành lập từ năm 1947, có nhiệm vụ bảo vệ biên giới Việt-Lào và đánh phá lực lượng Pháp ở Thượng Lào và miền Tây Bắc Việt Nam. Quang Dũng sáng tác bài thơ này tại Phù Lưu Chanh, một làng cũ thuộc tỉnh Hà Đông Cũ.
- Ban đầu nhà thơ đặt tên bài thơ là “Nhớ Tây Tiến”, sau đổi thành “Tây Tiến”, in trong tập Mây đầu ô (1986). Thay đổi này là một chiêu thuật nghệ thuật. Việc lược bỏ từ “nhớ” giúp nhan đề trở nên súc tích hơn, đồng thời tạo ra âm điệu mạnh mẽ, hùng vĩ phù hợp với hình tượng đoàn quân Tây Tiến.
- Bằng việc loại bỏ từ “nhớ”, nhan đề trở nên sắc nét hơn, vẫn kèm theo nỗi nhớ. “Tây Tiến” tạo ra âm điệu vững vàng, mạnh mẽ, giúp ta hình dung về vùng Tây Bắc rộng lớn và hùng vĩ. Đồng thời, nó cũng giống như một khúc ca, như Tiến Quân Ca, Nam Tiến, nhưng ở đây là Tây Tiến.
5. Nội Dung
Bài thơ mô tả hình ảnh của lính Tây Tiến với vẻ đẹp hùng vĩ và lãng mạn, cùng với cảnh thiên nhiên Tây Bắc hoang sơ và thơ mộng.
6. Nghệ thuật
- Kết hợp hiện thực và lãng mạn trong bút pháp
- Sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa…
- Sử dụng ngôn ngữ phong phú và linh hoạt
7. Mở đầu và Kết thúc
- Mở đầu: Quang Dũng, một nghệ sĩ tài năng, tác phẩm văn học của ông, như bài thơ Tây Tiến, là dấu ấn đặc biệt của ông. Bài thơ ban đầu có tên là “Nhớ Tây Tiến”, nhưng sau đổi tên thành “Tây Tiến” và in trong tập “Mây đầu ô” (1986).
- Kết thúc: Sau khi đọc xong, người đọc vẫn cảm thấy xao xuyến. Bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng là biểu tượng cho văn học thời kỳ kháng chiến chống Pháp, tái hiện lịch sử dân tộc một cách chân thực. Bài thơ miêu tả hình ảnh lính Tây Tiến với vẻ đẹp hùng vĩ và lãng mạn, cùng với cảnh thiên nhiên Tây Bắc mênh mông và thơ mộng.
III. Phân tích cấu trúc của Tây Tiến
(1) Mở đầu
Giới thiệu về nhà thơ Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
(2) Nội dung chính
a. Tâm trạng nhớ nhung của Quang Dũng về vẻ đẹp hoang sơ của núi rừng Tây Bắc và sự hào hùng của đội quân Tây Tiến
- “Sông Mã đã xa Tây Tiến ơi”: Sông Mã, một dòng sông thân thuộc ở vùng núi Tây Bắc, mở màn cho bài thơ bằng hình ảnh này, thể hiện nỗi nhớ của tác giả lan tỏa dọc theo dòng nước Sông Mã. Kết hợp với “Tây Tiến” và từ “ơi”, tạo nên một tâm trạng thân thiết, gần gũi.
- “Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi”: Tâm trạng chính của bài thơ, miêu tả nỗi nhớ về cảnh vắng vẻ, cô đơn.
- Các địa danh như “Sài Khao, Mường Lát, Pha Luông”: Gợi lại những hành trình quân sự, để lại nhiều dấu ấn về cảm giác xa lạ, hiu quạnh.
- “Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm”: Những con đường dốc dựng đứng giữa bầu trời hiểm nguy, tạo ra thách thức mà họ vẫn phải vượt qua.
- “Heo hút cồn mây, súng hòa mình trời”: Súng trên vai như một phần của người lính, hình thành hình ảnh “súng hòa mình với trời” vừa thể hiện độ cao, vẻ đẹp hoang sơ, vừa thể hiện sự tinh tế tâm hồn chiến binh.
- Hình ảnh đoàn quân bước qua mưa: “Nhà ở đâu Pha Luông mưa rơi khắp nơi” thật mãnh liệt và thơ mộng.
- “Chiều chiều tiếng thác rền rĩ/Đêm đêm Mường Hịch tiếng hú gọi”: tiếng thác nước dữ dội kết hợp với tiếng hú manh áo của thú rừng tạo nên bức tranh âm thanh rùng rợn của núi rừng.
- “Nhớ Tây Tiến, cơm nghi ngút khói/Mai Châu nắng vàng gửi mùi xôi”: Người lính nghỉ chân bên làng sau những đêm dài đi qua, mùi hương của gạo nấu mới và sự ấm áp của tình quân dân tan đi cảm giác gian khổ.
b. Đêm vui văn nghệ và cảnh sông nước miền Tây Bắc ảo diệu
* Đêm hội văn nghệ:
- Đuốc rừng chiếu sáng đêm văn nghệ truyền thống đã tạo thành “hội đuốc hoa” khiến cho khung cảnh, mặc dù khiêm tốn, nhưng lung linh và rực rỡ bao ước mơ, hạnh phúc.
- Hai từ “kìa em” thể hiện sự bất ngờ và kinh ngạc của người lính. Những cô gái Tây Bắc trong bộ trang phục truyền thống đang biểu diễn múa dân gian.
- Tiếng khèn đưa hồn của núi rừng trở nên hấp dẫn hơn bao giờ hết. Tâm trạng lãng mạn và mơ mộng của các chiến sĩ càng trở nên mãnh liệt.
* Bức tranh miền Tây Bắc huyền ảo:
- Thiên nhiên Tây Bắc tươi đẹp và thơ mộng: Cảnh Châu Mộc trong ánh chiều và sương mù phủ lên dòng nước bao la, hoang sơ và bí ẩn.
- “Hoa đong đưa” vừa là hình ảnh thực tế: những bông hoa lay động trên dòng nước lũ tạo nên vẻ đẹp duyên dáng của các cô gái Tây Bắc.
c. Chân dung người lính Tây Tiến hùng hậu nhưng vẫn lãng mạn, hào hoa, sự hy sinh mất mát
- Hình ảnh sống động về binh đoàn Tây Tiến:
- “Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc”: Tóc của lính đã mất đi do tác động của bom đạn, hoặc có thể họ tự cắt tóc để tiện lợi hơn trong cuộc sống quân đội.
- “Quân xanh màu lá dữ oai hùm”: Màu xanh của quân phục hòa quyện với màu xanh của lá cây, nhưng cũng có thể hiểu là gương mặt tái nhợt của lính khi bị sốt rét trong rừng.
=> Sự khắc nghiệt và gian khổ của cuộc sống quân nhân Tây Tiến trong thời chiến. - Mạnh mẽ là sự thật, nhưng đôi khi cũng có chút nỗi buồn và tình cảm mơ mộng trong lòng người lính.
- “Ánh mắt trừng gửi ước mơ vượt biên giới”: Ánh mắt tràn đầy sự quyết tâm và tự tin khi nhìn về phía kẻ thù.
- “Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thanh lịch”: Những giấc mơ về Hà Nội đẹp đẽ và tinh tế như những cô gái thành phố.
- Sự hy sinh và mất mát của những người lính:
- “Rải rác trên biên giới mộ viễn xứ”: Không chỉ là một cái chết, mà là hàng loạt cái chết.
- “Áo bào thay thế cho chiếc chiếu mềm”: Hình ảnh của chiếc áo lính thay thế cho chiếc chiếu mềm, gợi nhớ đến sự hy sinh và dũng cảm của người lính.
- Hình ảnh cuối cùng “sông Mã gầm lên tiếng cao vang”: Một lời chia tay cuối cùng trước khi ra đi.
d. Tóm tắt những ngày Tây Tiến và những kỷ niệm không thể nào phai
- “Tây Tiến, người lính không biết trước/Con đường lên khám phá vô tận”: Tinh thần sẵn sàng hy sinh mà không cần đến sự hẹn ước, sẵn sàng chinh phục mọi khó khăn trên con đường bảo vệ tổ quốc.
- “Ai bước lên Tây Tiến mùa xuân ấy/Hồn về Sầm Nứa không quay trở lại”: Tạo cảm giác về những kỷ niệm sâu sắc của đoàn quân Tây Tiến.
(3) Kết bài
Khẳng định giá trị văn học và nghệ thuật của bài thơ Tây Tiến.