Bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh là một trong những bài thơ được học trong chương trình Ngữ văn lớp 7.
Mytour cung cấp tài liệu phân tích bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh và 10 bài văn mẫu lớp 7. Hãy tham gia để biết thêm chi tiết.
Phân tích bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh - Dàn ý
I. Mở đầu
Tổng quan về nhà thơ Xuân Quỳnh và bài thơ “Tiếng gà trưa”.
II. Nội dung chính
1. Cảm xúc ban đầu khi nghe tiếng gà trưa
- Bối cảnh: Người cháu đang trên đường đi, thấy làng quê nên dừng lại nghỉ ngơi.
- Âm thanh: Tiếng gà kêu “cục tác cục ta”.
- Tình trạng tâm lý: Từ “nghe” kết hợp với việc nhớ về “nắng trưa xao động”, “chân mỏi mệt”, “tuổi thơ quay về”.
=> Tiếng gà trưa gợi nhớ lại những ký ức của tuổi thơ.
2. Tiếng gà trưa đưa ta về với kí ức tuổi thơ
- Ký ức về tuổi thơ cùng bà hiện ra khi người cháu hồi tưởng:
- Hình ảnh: Con gà mái mơ màng - lông trắng như hoa đốm, con gà mái vàng óng ánh như màu nắng. Đó là hình ảnh quen thuộc, gần gũi với cuộc sống nông thôn.
- Ký ức: Người cháu tò mò nhìn con gà đẻ trứng, nhưng bị bà mắng “Gà đẻ mà mày nhìn/Rồi sau này lang mặt”, gây lo lắng cho đứa trẻ. Đó là những nỗi lo âu tự nhiên của tuổi thơ.
- Hình ảnh:
- Bà cẩn thận soi trứng, từng quả, để bán kiếm tiền mua quần áo mới cho cháu.
- Khi mùa đông đến, bà lo lắng đàn gà sẽ chết vì lạnh.
=> Thể hiện tình cảm đầy yêu thương và lo lắng của bà dành cho đứa cháu.
3. Suy tư của người cháu từ tiếng gà trưa
- Ý nghĩa của tiếng gà trưa: Mang đến bao kỷ niệm hạnh phúc về người bà.
- Nghệ thuật sử dụng từ “vì”:
- “lòng yêu tổ quốc”: Tình yêu đối với đất nước
- “xóm làng thân thuộc”: Tình yêu quê hương
- “bà ơi cũng vì bà”: Tình cảm gia đình
=> Mục đích chiến đấu cao quý, thiêng liêng.
III. Kết luận
Xác nhận lại giá trị về nội dung và nghệ thuật của bài thơ Tiếng gà trưa.
Đánh giá bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh - Mẫu 1
Nhà thơ Xuân Quỳnh đã trở nên vô cùng nổi tiếng trong thế giới văn học Việt Nam. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của bà là bài thơ Tiếng gà trưa.
Nhân vật đầy tình cảm trong bài thơ là người cháu đang ở xa nhà, trên đường hành quân. Khi dừng chân bên một xóm nhỏ, tiếng gà kêu lên đã gợi lại ký ức về tuổi thơ:
“Trên đường hành quân xa
Dừng chân bên xóm nhỏ
Tiếng gà ai nhảy ổ:
“Cục... cục tác cục ta”
Nghe nắng trưa xao động
Nghe bàn chân đỡ mỏi
Nghe gọi về tuổi thơ”
Nhà thơ sử dụng biện pháp điệp ngữ - từ “nghe” kết hợp với các hình ảnh “xao động nắng trưa”, “bàn chân đỡ mỏi”, “gọi về tuổi thơ” để nhấn mạnh cảm xúc hoài niệm, nhớ lại kỷ niệm về tuổi thơ sống cùng bà:
“Tiếng gà trưa
Ổ rơm hồng những trứng
Này con gà mái mơ
Khắp mình hoa đốm trắng
Này con gà mái vàng
Lông óng như màu nắng”
Người cháu nhớ nhất là kỷ niệm về một lần nhìn thấy gà đẻ trứng và bị bà phát hiện, trách mắng. Đó là lời trách yêu, trách mắng phát ra từ tình yêu vô bờ bến của người bà:
“Tiếng gà trưa
Tiếng bà mắng vẫn còn vang
Gà đẻ mà mày nhìn
Rồi sau này lang mặt
Cháu về lấy gương soi
Lòng dại thơ lo lắng
…
Khi gió mùa đông về
Bà lo đàn gà đêm ngày
Mong trời đừng có sương muối
Để cuối năm bán gà
Cháu có quần áo mới”
Hình ảnh người bà hiện ra trong những câu thơ tiếp theo thật chân thực. Bà mang dạng vẻ giản dị, mộc mạc. Cuộc đời của bà luôn ân cần, hy sinh cho con cháu. Bà chăm sóc cho đàn gà lớn nhanh chóng, lo đàn gà chết nếu trời lạnh. Bà mong trời đừng mưa sương muối, mong cho đàn gà lớn nhanh để cuối năm bán đi, kiếm tiền mua quần áo mới cho cháu.
“Ôi cái quần chéo go,
Ống rộng dài quết đất
Cái áo cánh trúc bâu
Đi qua nghe sột soạt”
Người bà hiện ra qua những vật dụng quen thuộc - cái quần chéo go ống rộng dài quết đất, cái áo cánh trúc bâu đi qua nghe sột soạt. Và người cháu khẳng định rằng tuổi thơ sống bên bà tuy khó khăn, nhưng hạnh phúc:
“Tiếng gà trưa
Mang bao nhiêu hạnh phúc
Đêm cháu về nằm mơ
Giấc ngủ hồng sắc trứng”
Khổ thơ cuối viết về mục đích chiến đấu của người cháu khi tham gia cách mạng:
“Cháu chiến đấu hôm nay
Vì lòng yêu tổ quốc
Vì xóm làng thân thuộc
Bà ơi, cũng vì bà
Vì tiếng gà cục tác
Ổ trứng hồng tuổi thơ”
Từ “vì” được điệp lại tới bốn lần từ đó khẳng định mục đích chiến đấu cao cả của người chiến sĩ. Người cháu chiến đấu trước hết vì lòng yêu quê hương, đất nước nhưng cũng là vì tình yêu dành cho bà. Cháu mong bà được hưởng cuộc sống bình yên, hạnh phúc khi tuổi đã cao. Bài thơ ngũ ngôn ngắn gọn, giọng thơ giàu cảm xúc kết hợp với việc sử dụng các biện pháp tu từ đã góp phần thể hiện được nội dung mà tác giả muốn gửi gắm.
“Tiếng gà trưa” vẫn giữ đậm phong cách của Xuân Quỳnh, từ những điều bình dị gửi gắm tình cảm chân thành, ấm áp.
Phân tích bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh - Mẫu 2
Bài thơ “Tiếng gà trưa” của nhà thơ Xuân Quỳnh đã khơi gợi những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, cũng như thể hiện được tình cảm bà cháu sâu nặng.
Bài thơ được sáng tác theo thể thơ năm chữ ngắn gọn, nhưng hàm súc. Âm thanh tiếng gà vốn đã rất quen thuộc ở các làng quê Việt Nam. Nhân vật trữ tình trong bài là người chiến sĩ đang trên đường hành quân, dừng chân lại bên xóm nhỏ để nghỉ ngơi. Bất chợt, âm thanh tiếng gà vang lên gợi lại kỉ niệm của tuổi thơ:
“Trên đường hành quân xa
Dừng chân bên xóm nhỏ
Tiếng gà ai nhảy ổ:
“Cục... cục tác cục ta”
Nghe xao động nắng trưa
Nghe bàn chân đỡ mỏi
Nghe gọi về tuổi thơ”
Xuân Quỳnh đã sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ - từ “nghe” được nhắc lại ba lần, cùng với các hình ảnh “xao động nắng trưa”, “bàn chân đỡ mỏi”, “gọi về tuổi thơ” nhấn mạnh được sự xúc động, bồi hồi của người chiến sĩ.
Dòng cảm xúc trào dâng mãnh liệt khiến cho những kỉ niệm tuổi thơ bỗng nhiên trở về:
“Tiếng gà trưa
Ổ rơm hồng những trứng
Này con gà mái mơ
Khắp mình hoa đốm trắng
Này con gà mái vàng
Lông óng như màu nắng”
Hình ảnh con gà mái mơ, con gà mái vàng chẳng còn xa lạ đối với mỗi đứa trẻ ở làng quê. Nhưng người cháu nhớ nhất là kỉ niệm xem trộm gà để trứng bị bà mắng:
“Tiếng gà trưa
Có tiếng bà vẫn mắng
- Gà đẻ mà mày nhìn
Rồi sau này lang mặt
Cháu về lấy gương soi
Lòng dại thơ lo lắng”
Lời trách mắng của người bà cũng xuất phát từ tình yêu thương, sự quan tâm. Để rồi đứa cháu tin là thật, lo lắng chạy về nhà lấy gương soi.
“Khi gió mùa đông tới
Bà lo đàn gà toi
Mong trời đừng sương muối
Để cuối năm bán gà
Cháu được quần áo mới”
Không chỉ những kỉ niệm hiện về, người cháu còn nhớ đến hình ảnh của bà. Đó sự tần tảo, vất vả khi bà chăm sóc cho đàn gà. Bà mong cho trời đừng sương muối, để đàn gà mau lớn, cuối năm bán lấy tiền sắm sửa quần áo cho cháu. Nhớ về bà, người cháu nhớ đến những sự vật thật giản dị, gắn bó với bà:
“Ôi cái quần chéo go,
Ống rộng dài quết đất
Cái áo cánh trúc bâu
Đi qua nghe sột soạt”
Người cháu cảm thấy tuổi thơ sống bên bà thật hạnh phúc. Dù khó khăn, vất vả nhưng vẫn không thể nào quên:
“Tiếng gà trưa
Mang bao nhiêu hạnh phúc
Đêm cháu về nằm mơ
Giấc ngủ hồng sắc trứng”
Tiếng gà trưa mang hạnh phúc, ước mơ của cháu về một cuộc sống bình yên, ấm no. Cuối cùng bài thơ cho người đọc thấy được mục đích chiến đấu của người chiến sĩ:
“Cháu chiến đấu hôm nay
Vì lòng yêu tổ quốc
Vì xóm làng thân thuộc
Bà ơi, cũng vì bà
Vì tiếng gà cục tác
Ổ trứng hồng tuổi thơ”
Tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ, từ vì” được điệp lại tới bốn lần từ đó khẳng định mục đích chiến đấu cao cả của người chiến sĩ. Người cháu chiến đấu vì tình yêu với quê hương, đất nước; vì mong muốn đem lại một cuộc sống bình yên cho mọi người, đặc biệt là bà.
Với ngôn từ giản dị, hình ảnh gần gũi, Xuân Quỳnh đã khắc họa được những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ chốn thôn quê, cũng như thể hiện được tình cảm bà cháu trong bài thơ vô cùng chân thành, cảm động qua bài “Tiếng gà trưa”.
Phân tích văn bản Tiếng trống đêm của Nguyễn Du - Mẫu 3
Nguyễn Du là một trong những nhà văn nổi tiếng của văn học Việt Nam. Ông thường viết về những chủ đề nhân văn sâu sắc và triết học cuộc sống. Tác phẩm của Nguyễn Du thường phản ánh sự đau khổ và hy vọng trong cuộc sống con người. 'Tiếng trống đêm' được sáng tác vào thời kì hòa bình thể hiện tình yêu thương tổ quốc, quê hương một cách sâu lắng và cảm động.
Văn bản được viết theo dạng truyện ngắn có cấu trúc linh hoạt. Cách diễn đạt câu chuyện mạch lạc và cuốn hút. Dạng văn này phù hợp để kể lại những câu chuyện cổ tích và huyền thoại:
“Trên bước đường vào rừng sâu
Đứng lại ngắm cảnh thiên nhiên
Tiếng trống vang dội:
“Đó... đó... đó là ai vang vọng?”
Nghe vang xa tiếng trống vang
Nghe hương sắc tự nhiên
Nghe gọi về tuổi thơ dấu yêu”
Tiếng trống đêm tạo nên một không gian bí ẩn và sâu lắng trong lòng người đọc. Nó gợi lên những kỷ niệm đẹp và ngọt ngào của tuổi thơ. Chính vì vậy, trong dòng suối mơ màng của cuộc sống, người ta nghe thấy rõ nhất là tiếng trống đêm. Vào một đêm trăng thanh tĩnh, trên con đường rừng sâu, người đọc được thăng hoa từ âm nhạc của tiếng trống đêm. Từ “nghe” được đặt ở ba câu đầu liên tiếp để nhấn mạnh sự cuốn hút mà tiếng trống đêm mang lại. Với cách miêu tả ẩn dụ tinh tế, tác giả lấy giác quan thị giác thay cho giác quan thính giác. Tiếng trống đêm đã làm lay động không chỉ tâm hồn mà còn cả trí óc. Cách diễn đạt không giống nhau ở các câu không chỉ tạo ra sự độc đáo mà còn làm cho câu chuyện trở nên sinh động, thu hút người đọc. Tiếng trống đêm được cảm nhận từ nhiều góc độ khác nhau, từ cảm xúc đến tri giác.
Những câu thơ khai mạc đơn giản nhưng rất sinh động, khiến cho người đọc cảm thấy nhẹ nhàng với sự tinh tế và thân thiện của chúng. Mỗi câu thơ 'Tiếng gà trưa' lại đưa ta trở về với những ký ức tuổi thơ:
“Tiếng gà trưa
Dưới rặng cây những quả
Con gà mái dễ thương
Lụa vàng trắng bông
Con gà mái ngoan ngoãn
Lông óng ánh nắng”
Sau mỗi câu kể là một câu miêu tả, câu miêu tả có sự lặp lại từ 'này' làm cho người nghe dễ hình dung và chú ý. Các từ như 'quả', 'lụa', 'bông' đều là những màu sắc tươi sáng, tạo nên một bức tranh rực rỡ về đàn gà. Tác giả cũng sử dụng phép so sánh: 'Lông óng ánh nắng' để tạo ra một hình ảnh rạng ngời. Điều đặc biệt trong bài thơ là sự xuất hiện bất ngờ của 'ổ rơm hồng những quả', tạo nên một điểm nhấn đặc biệt, giống như một phép màu mà tiếng gà trưa mang lại.
Phân tích văn bản Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh - Mẫu 4
Xuân Quỳnh (1942 - 1988) là một nhà thơ nữ được rất nhiều người yêu thích. Thơ của bà trẻ trung, sôi động và giàu cảm xúc. Sinh ra và lớn lên ở vùng quê, Xuân Quỳnh thường viết về những chủ đề gần gũi của cuộc sống như tình mẹ con, tình thân, tình yêu, tình quê hương và đất nước. Trong số các tác phẩm của bà, có một bài thơ nổi bật, đó là 'Tiếng gà trưa'.
Bài thơ được viết trong những năm đầu của cuộc kháng chiến chống đế quốc Mĩ trên toàn quốc. Trong bối cảnh đất nước rơi vào tình trạng hỗn loạn, hàng triệu thanh niên đã lên đường từ miền Bắc xuống Nam để đấu tranh. Tiếng gà trưa mang lại những kỷ niệm ấm áp về tuổi thơ và tình cảm gia đình, quê hương.
Nỗi nhớ quê hương rất sâu đậm trong lòng những người lính trẻ. Mỗi tiếng gà trưa khiến họ nhớ về nhà và những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ. Tiếng gà như làm cho lòng người rung động và đầy ắp cảm xúc.
“Trên đường đi xa
Dừng chân bên xóm nhỏ
Tiếng gà nhảy ổ
Cục... cục tác cục ta
Nghe xao động nắng trưa
Nghe bàn chân đỡ mỏi
Nghe gọi về tuổi thơ”
Hình ảnh quê hương và ký ức tuổi thơ hiện lên rõ ràng qua những câu chuyện thân thương. Tiếng gà trưa kỷ niệm về những khoảnh khắc đáng nhớ với người thân và gia đình.
Mặc dù cuộc sống không dễ dàng, bà luôn lo lắng cho cháu và mong ước cháu có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Tiếng gà trưa gợi lên những ước mơ và khát vọng thiêng liêng của tuổi thơ.
“Tiếng gà trưa
Mang theo biết bao niềm vui,
Đêm qua cháu mơ thấy
Giấc ngủ êm đềm ấm áp”
Nhà thơ Xuân Quỳnh đã mô tả một cách tinh tế tâm hồn trong sáng và tình cảm sâu nặng của một đứa bé nông thôn đối với người bà. Tình thương gia đình đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống tinh thần của những người chiến sĩ đang chiến đấu để bảo vệ quê hương, đất nước:
“Cháu ra trận hôm nay
Vì tình yêu Tổ quốc cháu mang trong lòng,
Vì những xóm làng thân thương,
Bà ơi, cũng vì bà,
Và cũng vì tiếng gà cục tác,
Ổ trứng hồng của tuổi thơ”
Khúc thơ cuối cùng là lời tâm sự chân thành của một đứa cháu chiến sĩ trên đường ra tiền tuyến gửi về người bà thân yêu ở quê nhà. Tình cảm từ con cháu đến bà và tình yêu Tổ quốc, yêu xóm làng được biểu hiện qua lời thơ giản dị, chân thành nhưng vẫn gây xúc động sâu sắc.
Đọc bài thơ “Tiếng gà trưa” của Xuân Quỳnh, chúng ta lại một lần nữa nhận thấy sức mạnh của tình yêu gia đình và tình yêu quê hương. Như nhà văn Nga I-li-a Ê-ren-bua đã viết: “Dòng suối chảy vào sông, sông chảy vào biển Vôn-ga, con sông Vôn-ga đổ ra biển. Tình yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê cũng chính là tình yêu Tổ quốc”.
Phân tích bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh - Mẫu 5
Bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh viết về những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ và tình cảm yêu quý người bà. Tiếng gà trưa không chỉ gợi nhớ về quá khứ mà còn tạo ra niềm vui cho hiện tại và tương lai bởi tình yêu sâu đậm với quê hương và đất nước.
Bài thơ này như nhiều tác phẩm khác viết vào thời kì kháng chiến chống Mĩ, tập trung vào chủ đề chung của văn học thời điểm đó: lòng yêu nước và tinh thần chiến đấu của dân tộc. Tình yêu và niềm tự hào dành cho quê hương và dân tộc được thể hiện qua hình tượng của người chiến sĩ trên đường ra tiền tuyến.
Nghe thấy tiếng gà nhảy ổ khi dừng chân bên xóm nhỏ, tác giả đã lấy cảm hứng để viết về những ký ức và hình ảnh đẹp của tuổi thơ. Tiếng gà trưa gắn liền với những kỉ niệm ngọt ngào và mơ ước của người chiến sĩ.
Tiếng gà trưa là điều thực tế, là nguồn cảm hứng cho người chiến sĩ. Âm thanh quen thuộc này làm tan đi nỗi mệt mỏi và đánh thức những kỷ niệm hồn nhiên của thời thơ ấu. Bài thơ mở đầu bằng bức tranh bình yên, trái ngược với cuộc chiến giữa ngày hằng ngày của người lính.
Những kỷ niệm tuổi thơ ngọt ngào được tái hiện qua ba khổ thơ tiếp theo, với điểm nhấn là âm thanh của tiếng gà trưa. Những dòng thơ đưa ta trở lại những ngày êm đềm bên bà, nhớ về những con gà mái mơ và hình ảnh đáng yêu của bà khi soi trứng.
Đọc bài thơ, lòng người không khỏi xúc động với tình thương của đứa cháu dành cho bà. Bà hiện lên như một bà tiên với tấm lòng dành hết cho đứa cháu, từ việc chăm sóc những con gà con đến những quả trứng. Hình ảnh đứa bé trong bộ quần áo mới khiến lòng người cảm động.
Xuân Quỳnh đã sử dụng thể thơ ngũ ngôn một cách sáng tạo và linh hoạt. Từ điệp ngữ 'tiếng gà trưa' đến việc 'nghe' như một điểm nhấn cho cảm xúc của nhân vật trữ tình. Ngôn ngữ thơ đơn giản nhưng đầy xúc động.
Tiếng gà trưa không chỉ là âm thanh của quê hương, mà còn là biểu tượng cho tình thương gia đình và đất nước. Bài thơ mở ra không chỉ là những kỷ niệm tuổi thơ mà còn là lời nhắc nhở về tình yêu quê hương, khích lệ những người chiến sĩ bảo vệ sự bình yên.
Phân tích bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh - Mẫu 6
Từ lâu, tiếng thơ của Xuân Quỳnh đã được biết đến với sự sôi nổi và đằm thắm. Trong bài thơ Tiếng gà trưa, ta lại một lần nữa cảm nhận được điều này. Bài thơ là biểu hiện chân thành, sâu sắc về tình yêu quê hương, đất nước của nhà thơ qua hình ảnh tiếng gà trưa. Đó là âm thanh đầy ý nghĩa, gợi lên những kỷ niệm và cảm xúc thiêng liêng.
Tiếng gà trưa là âm thanh thân thuộc của làng quê Việt, đại diện cho cuộc sống bình yên và hạnh phúc của người nông dân. Trong bài thơ này, Xuân Quỳnh đã tạo ra một vẻ đẹp đặc biệt cho âm thanh đó, với những cảm xúc sâu lắng như thời thơ ấu của người lính. Tiếng gà trưa làm xúc động trái tim người lính trên con đường hành quân.
Âm thanh đó mang lại cho anh nhớ về thời thơ ấu đẹp đẽ, làm anh cảm thấy mạnh mẽ hơn và xúc động. Tiếng gà trưa là biểu tượng của quê hương, gia đình, xóm làng, vẫn luôn đậm trong tâm trí người lính, là niềm hy vọng của họ khi ra trận.
“Cục...cục tác cục ta
Nghe xao động nắng trưa
Nghe bàn chân đỡ mỏi
Nghe gọi về tuổi thơ”
Trong bài thơ, tiếng gà trưa được nhắc lại ba lần, gợi nhớ về nhiều kỷ niệm quý giá của người lính. Đây là tiếng gọi của quê hương, của người thân và là niềm vui trong tuổi thơ. Những hình ảnh của quả trứng hồng, đàn gà rất sống động trong tâm trí.
“Tiếng gà trưa
Ổ rơm hồng những trứng
Này con gà mái mơ
Khắp mình hoa đốm trắng
Này con gà mái vàng
Lông óng như màu nắng”
Tiếng gà trưa vẫn vang lên trong xóm nhỏ, gợi nhớ về người bà yêu quý của người chiến sĩ. Tuổi thơ bên bà đầy kỷ niệm đáng nhớ, khi cháu trẻ hiếu kỳ, tò mò quan sát con gà đẻ trứng và lo lắng về những lời bà mắng.
“Tiếng gà trưa
Có tiếng bà vẫn mắng
Gà đẻ mà mày nhìn
Rồi sau này lang mặt
Cháu về lấy gương soi
Lòng dại thơ lo lắng
Khi gió mùa đông tới
Bà lo đàn gà toi
Mong trời đừng sương muối
Để cuối năm bán gà
Cháu được quần áo mới”
Suốt những câu thơ, hình ảnh người bà chăm sóc, yêu thương cháu luôn nổi bật. Bà hi sinh và mệt mỏi để tìm đủ tiền mua đàn gà, chỉ mong cháu có thể được một bộ quần áo mới vào cuối năm. Đối với cháu, dù nhỏ bé nhưng điều đó có ý nghĩa to lớn.
Đoạn thơ đơn giản nhưng gần gũi, miêu tả những chi tiết quen thuộc của quê hương làng xóm và những kỉ niệm đáng nhớ trong tâm trí trẻ thơ. Nỗi lo của bà về đàn gà được tác giả diễn đạt cảm xúc sâu sắc, với hy vọng cháu sẽ được may áo mới.
“Ôi cái quần chéo go,
Ống rộng dài quết đất
Cái áo cánh trúc bâu
Đi qua nghe sột soạt”
Cháu luôn nhớ sau mỗi lần bà bán gà, bà đều đi chợ mua cho cháu những bộ quần áo đẹp. Tình cảm yêu thương của bà dành cho cháu luôn ấm áp, làm cho tuổi thơ của cháu tràn ngập những kỷ niệm khó quên. Lần thứ tư tiếng gà trưa vẫn cất lên, gợi nhớ những giấc mơ của người lính trẻ.
“Tiếng gà trưa
Mang bao nhiêu hạnh phúc
Đêm cháu về nằm mơ
Giấc ngủ hồng sắc trứng”
Âm thanh thiêng liêng của tiếng gà trưa làm cho tâm hồn người lính đầy xúc động. Đó không chỉ là âm thanh của quê hương mà còn là tiếng gọi của tuổi thơ, của tình thương và những ký ức đẹp. Nó mãi mãi ở trong tâm trí, trong giấc mơ của nhà thơ.
Âm thanh ấy đã thấm vào lòng đứa cháu nhỏ, gắn liền với tình yêu cao cả của bà. Đó cũng là lý do mà người cháu quyết tâm:
“Cháu chiến đấu hôm nay
Vì lòng yêu nước
Vì làng quê thân thương
Bà ơi, cũng vì bà
Vì tiếng gà kí ức
Ổ trứng hồng tuổi thơ”
Điệp từ 'vì' được nhấn mạnh bốn lần liên tiếp, làm nổi bật mục đích chiến đấu của người lính. Họ chiến đấu vì tình yêu dành cho tổ quốc, vì làng quê thân thương, và vì bà. Tiếng 'bà ơi' vang lên càng làm xúc động, làm bùng cháy lòng yêu thương và lòng quyết tâm của họ.
Bài thơ “Tiếng gà trưa” là một nốt nhạc sâu lắng, đầy cảm xúc của người lính trên con đường gian khổ của họ. Nhưng tiếng gà ấy cũng là biểu tượng của kỉ niệm, của hồi ức, của tình thương bất diệt giữa bà và cháu. Xuân Quỳnh đã truyền đạt được lòng mình một cách chính xác thông qua từ ngữ và hình ảnh đầy cảm xúc.
Phân tích bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh - Mẫu 7
Theo thời gian, mọi thứ có thể thay đổi theo luật của năm tháng nhưng có lẽ có một điều không bao giờ thay đổi, đó là những cảm xúc từ ký ức tuổi thơ mà mỗi người đều có. Đối với Xuân Quỳnh, ký ức đó là tiếng gà “Cục...cục tác cục ta” trong những ngày sống yên bình bên người bà yêu thương. Từ những tình cảm mến yêu bà sâu đậm, người đọc có thể cảm nhận được tình yêu sâu đậm đối với quê hương mà nhà thơ muốn truyền đạt.
Bài thơ được viết vào năm 1968, thời điểm đầu của cuộc kháng chiến chống lại Mĩ, trong bối cảnh khốc liệt và gian khổ đó, nhà thơ đã chọn một cảm xúc duy nhất là trên con đường hành quân:
“Trên con đường hành quân xa
Dừng chân bên xóm nhỏ
Tiếng gà kêu trộm nhảy ổ:
“Cục... cục tác cục ta”
Như một câu chuyện về hành trình bắt gặp cảm xúc, trên con đường hành quân, khi đi qua một xóm nhỏ, nghe tiếng gà vọng ra, đồng thời vang lên trong không gian một vùng trời xúc động. Tiếng gà vang lên, đồng thời:
“Nghe xao động nắng trưa
Nghe bàn chân đỡ mỏi
Nghe gọi về tuổi thơ”
Từ 'nghe' được lặp lại ba lần đặt ở đầu ba câu thơ như thể hiện sức mạnh của tiếng gà, khiến lòng người xúc động khó diễn tả. Tiếng gà dường như có một sức mạnh kỳ diệu, khiến cho chỉ cần vang lên đã làm cho nắng ngả phải xao động hoặc có thể làm xao động lòng người khiến nắng như ngả đi.
Chỉ cần nghe tiếng gà, mệt nhọc trên con đường hành quân như tan biến hết bởi kí ức tuổi thơ theo tiếng gà ùa về đã làm cho bàn chân đỡ mỏi. Khi ấy, mọi hình ảnh của tuổi thơ ùa về trong tâm trí tác giả:
“Tiếng gà trưa
Ổ rơm hồng những trứng
Này con gà mái mơ
Khắp mình hoa đốm trắng
Này con gà mái vàng
Lông óng như màu nắng
Tiếng gà trưa
Có tiếng bà vẫn mắng:
- Gà đẻ mà mày nhìn
Rồi sau này lang mặt.
Cháu về lấy gương soi
Lòng dại thơ lo lắng”
Ký ức tuổi thơ bên bà là những hình ảnh của những con gà mái mơ “khắp mình hoa đốm trắng” cùng với “lông óng như màu nắng”. Rồi cả tiếng bà mắng nhìn gà đẻ sẽ lang mặt đều là những hình ảnh không thể nào phai nhạt trong ký ức của Xuân Quỳnh. Ký niệm đó còn là tình cảm chắt chiu thầm kín của bà:
“Tiếng gà trưa
Tay bà cẩn thận soi trứng
Dành từng quả chăm sóc kỹ lưỡng
Cho con gà mái ấp”
Hình ảnh người bà “tay cẩn thận soi trứng” thật đẹp, thật hiền từ, đó là hình ảnh của một người bà tận tâm, chu đáo sớm hôm lo cho đàn gà đẻ trứng và cũng là lo cho gia đình thân yêu.
“Cứ hàng năm hàng năm
Khi gió mùa đông về
Bà lo đàn gà toi
Mong trời đừng mưa sương muối
Để cuối năm bán gà
Cháu được quần áo mới
Ôi cái quần chéo go
Ống rộng dài quét đất
Cái áo cánh chúc bâu
Đi qua nghe sượt soạt”
Mọi hi vọng của bà đặt vào đàn gà, bà lo trời mưa sương muối, đàn gà không chịu được và chỉ mong cuối năm bán gà có được tiền cho cháu mua quần áo mới. Có lẽ hình ảnh của những bộ quần áo được đổi bằng tiền bán gà, với tần tảo sớm hôm của bà vô cùng đặc biệt, đó là chiếc quần chéo go rộng đến quét đất, rồi chiếc áo cánh chúc bâu rộng thùng thình, khi đi lại nghe sượt soạt.
Tất cả những vật đó dù đơn giản nhưng rất thân thương, đong đầy tình yêu, sự quan tâm của người bà dành cho cháu. Tình cảm ấy luôn được ẩn chứa trong tiếng gà trưa:
“Tiếng gà trưa
Đem theo bao nhiêu niềm vui
Đêm cháu về nằm mơ
Trong giấc ngủ hồng sắc như trứng”
Và từ tình cảm gia đình cụ thể, Xuân Quỳnh đã tổng hợp thành tình yêu lớn lao đó là tình yêu đất nước:
“Cháu chiến đấu hôm nay
Vì lòng yêu Đất nước
Vì xóm làng thân thương
Bà ơi, cũng vì bà
Vì tiếng gà trưa kí ức
Kỷ niệm tuổi thơ ấm êm”
Ta có thể hiểu được tâm trạng của người lính từ những kí ức về tuổi thơ, khi quay lại với hiện thực trên con đường hành quân, lòng hăng hái tràn đầy sinh khí với lời thơ rất sống động. Xuân Quỳnh đã xác nhận rằng mục tiêu chiến đấu ngày hôm nay là vì đất nước, vì bà, vì những kỷ niệm dịu dàng của tuổi thơ.
“Những kí ức ấm áp của tuổi thơ” không chỉ đơn giản là những hình ảnh kỷ niệm mà còn là biểu tượng của sự yên bình, thanh thản trong một ngôi làng quê, nơi mà khi kẻ thù Mỹ đến, họ đã phá vỡ đi sự bình yên ấy. Và nhà thơ khẳng định rằng, hôm nay, tôi đang chiến đấu để bảo vệ quê hương, để bảo vệ sự yên bình của mọi ngôi nhà trên đất nước.
Bài thơ chỉ với từ ngữ và hình ảnh giản dị nhưng dễ dàng thâm nhập vào lòng người, chúng ta cảm nhận được tình cảm sâu lắng, hòa quyện giữa hai thế hệ trong tình yêu với quê hương đất nước.
Phân tích bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh - Mẫu 8
Xuân Quỳnh là một trong những nhà thơ xuất sắc, trưởng thành từ cuộc kháng chiến chống Mỹ. Thơ của Xuân Quỳnh là tiếng nói của một tâm hồn phụ nữ nhiều chiều sâu, với những cảm xúc ấm áp, bình dị, đời thường. Và có thể nói rằng, bài thơ 'Tiếng gà trưa', tác phẩm ra đời trong những năm đầu của cuộc kháng chiến, là một trong những tác phẩm đặc sắc, thể hiện rõ tinh thần thơ của Xuân Quỳnh.
Âm thanh của tiếng gà trưa là biểu tượng của sự bình dị, gần gũi với cuộc sống của người dân quê Việt Nam. Nó chứa đựng rất nhiều ý nghĩa, tình cảm, và với người lính trong bài thơ “Tiếng gà trưa”, âm thanh đó cũng mang những ý nghĩa tương tự.
Khúc thơ đầu tiên của bài thơ đã rõ ràng và sâu sắc miêu tả âm thanh của tiếng gà trưa trên con đường quân sự.
“Trên con đường quân sự xa
Dừng bước chân bên xóm làng quen”
Hai dòng thơ đầu tiên đã đưa ra bối cảnh xuất hiện của tiếng gà. Đó là khi dừng bước tại một xóm nhỏ trên con đường dài của hành quân và trong tình huống đó, người chiến sĩ nghe thấy tiếng gà trưa “Cục... cục tác... cục ta” - một âm thanh quen thuộc, gần gũi đủ để kích thích nhiều cảm xúc và ký ức trong lòng họ.
“Nghe nắng trưa kêu xao động
Nghe bàn chân bước đi mỏi mệt
Nghe gọi về những kí ức tuổi thơ”
Sử dụng kỹ thuật tương phản và việc lặp lại từ 'nghe', ba câu thơ đã tạo ra một cảm giác của sự xúc động, lo lắng trong tâm trí của nhân vật khi nghe tiếng gà trưa. Âm thanh của tiếng gà đã làm dịu đi cái nắng và mệt mỏi trên con đường hành quân, thay vào đó là những kí ức của tuổi thơ ùa về.
Và trong năm khổ thơ tiếp theo của bài thơ, tiếng gà trưa đã đánh thức trong người chiến sĩ hàng loạt kỷ niệm đẹp, trong sáng và vô cùng ngọt ngào của tuổi thơ ở bên người bà yêu thương. Đầu tiên là kỷ niệm của tuổi thơ:
“Tiếng gà trưa
Ổ rơm hồng đầy trứng
“Này con gà mái mơ
Lông óng màu nắng
Này con gà mái vàng
Hoa đốm trắng muốt
Tiếng gà trưa
Nghe tiếng bà vẫn mắng
- Gà đẻ mà mày nhìn
Rồi sau này lang mặt!
Cháu về lấy gương soi
Lòng dại lo lắng”
Những năm tháng tuổi thơ bên bà trong làng quê yên bình dường như đã thấm sâu vào trái tim của cháu, và khi tiếng gà trưa vọng lên, những kỷ niệm ấy lại ùa về. Đó là hình ảnh của những ổ rơm hồng chứa trứng, của gà mái mơ và gà mái vàng với những màu sắc riêng biệt, độc đáo. Tuổi thơ còn là những tiếng mắng của bà và sự ngây ngô, hồn nhiên của cháu sau mỗi lần bị bà mắng.
Và có lẽ điều đáng nhớ, đáng trân trọng nhất trong những năm tháng tuổi thơ của cháu là hình ảnh của người bà tảo tần, bận rộn nhưng tràn đầy tình yêu thương, quan tâm, che chở và chăm sóc cháu. Nhớ về bà, cháu nhớ đến những lời mắng của bà, những lời mắng ấy chứa đựng niềm mong ước của bà cho tương lai của cháu. Bà mắng vì bà luôn mong muốn cháu của mình sẽ lớn lên thành người tốt và cuối cùng, đó chính là biểu hiện của tình yêu thương và quan tâm vô bờ bến mà bà dành cho cháu.
Nhớ về bà, cháu nhớ đến hình ảnh bà chăm chỉ, dành dụm từng quả trứng:
“Tiếng gà trưa
Tay bà khum soi trứng
Dành từng quả chăm sóc
Cho con gà mái ấp”
Hình ảnh 'tay bà khum soi trứng', dành dụm từng quả trứng cho gà ấp, gợi lên hình ảnh một người bà chăm chỉ, hiền hậu, luôn cố gắng dành dụm, chăm sóc trong cuộc sống vất vả, nhiều lo toan. Trong tâm trí của cháu, người bà còn hiện lên với những nỗi lo toan mỗi khi đông về:
“Hàng năm hàng năm
Khi gió mùa đông về
Bà lo đàn gà toi
Mong trời đừng sương muối
Để cuối năm bán gà
Cháu được quần áo mới”
Khổ thơ đã cho thấy những lo lắng và mong ước của người bà. Bà luôn lo lắng mỗi khi đông về, lo sợ thời tiết lạnh có thể làm đàn gà đổ bệnh. Đó là nỗi lo lắng lặp đi lặp lại hàng năm trong bà. Bà cũng mong muốn thời tiết thuận lợi để đàn gà phát triển khỏe mạnh, cuối năm bà có thể bán chúng để mua cho cháu một bộ quần áo mới cho Tết. Nỗi lo lắng của bà là vì hạnh phúc của người cháu.
Nếu trong sáu khổ thơ đầu của bài thơ, tiếng gà trưa đã đưa ta về những kỷ niệm tuổi thơ thì trong hai khổ thơ còn lại lại mở ra những suy tư từ tiếng gà. Trước hết, đó là suy tư về hạnh phúc:
“Tiếng gà trưa
Mang bao nhiêu hạnh phúc
Đêm cháu về nằm mơ
Giấc ngủ hồng sắc trứng”
Tiếng gà trưa và “ổ trứng hồng sắc trứng” là những hình ảnh gần gũi, bình dị trong tâm hồn của người dân Việt Nam, là biểu tượng của cuộc sống yên bình, ấm áp và đối với người cháu là kỷ niệm tuổi thơ với người bà thân yêu. Với cháu, 'giấc ngủ hồng sắc trứng' - giấc mơ về những điều bình dị trở thành hạnh phúc tuyệt vời nhất. Hạnh phúc không cần xa xôi mà hiện hữu ngay trong những điều giản dị nhất của cuộc sống đời thường.
Không chỉ suy tư về hạnh phúc, người cháu còn suy tư về hiện tại, về mục đích chiến đấu của mình:
“Cháu chiến đấu hôm nay
Vì lòng yêu Tổ quốc
Vì xóm làng thân thuộc
Bà ơi, cũng vì bà
Vì tiếng gà cục tác
Ổ trứng hồng tuổi thơ”
Trong khổ thơ cuối của bài thơ, tác giả đã sử dụng từ “vì” lặp lại bốn lần kết hợp với việc liệt kê từ khái quát đến cụ thể nhấn mạnh mục đích chiến đấu của cháu ngày hôm nay. Mục đích chiến đấu ấy là vì Tổ quốc, vì xóm làng, vì bà và vì tiếng gà cục tác.
Tóm lại, với việc sử dụng thể thơ năm chữ cùng những hình ảnh gần gũi, chân thực và cách diễn đạt tự nhiên, bài thơ “Tiếng gà trưa” của Xuân Quỳnh từ âm thanh tiếng gà trưa đã gợi nhớ về những kỷ niệm đẹp đẽ, hồn nhiên của tuổi thơ cùng tình cảm bà cháu đáng quý. Đồng thời, qua đó giúp chúng ta hiểu rằng tình cảm gia đình sẽ làm sâu sắc thêm cho tình cảm quê hương, đất nước.
Phân tích bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh - Mẫu 9
Xuân Quỳnh là một trong những nữ thi sĩ tiêu biểu của văn học Việt Nam. Thơ của chị thường thể hiện những khát vọng, tình cảm bình dị, đời thường. Một trong những bài thơ nổi tiếng của Xuân Quỳnh là “Tiếng gà trưa”.
Ở làng quê Việt Nam xưa, tiếng gà luôn là âm thanh quen thuộc. Trong bài thơ “Tiếng gà trưa” của Xuân Quỳnh, âm thanh này đã gợi nhớ nhân vật trữ tình về những ký ức tuổi thơ. Người cháu trên đường đi, thấy xóm làng liền ghé vào nghỉ ngơi. Bất chợt tiếng gà trưa vang lên đã gợi lại kỷ niệm tuổi thơ:
“Trên con đường xa xôi
Dừng bước bên xóm nhỏ
Tiếng gà reo vui mừng:
“Cục... cục tác cục ta”
Nghe xao động dưới nắng trưa
Nghe bàn chân mệt nhọc
Nghe gọi về kí ức thơ ấu”
Biện pháp tu từ điệp ngữ kết hợp với từ “nghe” và những hình ảnh ẩn dụ như “xao động dưới nắng trưa”, “bàn chân mệt nhọc”, “gọi về kí ức thơ ấu” đã nhấn mạnh nỗi xúc động của người chiến sĩ khi nghe tiếng gà trưa. Từng kỷ niệm đẹp đẽ, ấm áp từng hiện về trong tâm trí của người cháu:
“Tiếng gà trưa
Trên ổ rơm hồng trứng
Đó con gà mái mơ
Ngập mình trong hoa trắng
Đây con gà mái vàng
Lông lung linh màu nắng”
Cháu nhớ nhất là khi tò mò xem bà đẻ trứng, rồi bị bà mắng. Lòng cháu ngây thơ tin lời bà, sợ mặt bị bà trách, liền vội vàng về lấy gương tự soi:
“Tiếng gà trưa
Vẫn nghe bà mắng reo
Nhìn gà đẻ mà mày
Lang liền mặt sau này
Cháu vội lấy gương tự soi
Lòng ngây thơ lo lắng”
…
Khi gió mùa đông về
Bà lo lắng cho đàn gà
Mong trời đừng có sương muối
Để cuối năm bán gà
Cháu có thể có quần áo mới”
Nhà thơ đã vẽ lên hình ảnh người bà sống đầy chân thực. Bà luôn hy sinh, mệt mỏi để có được một đàn gà, để cuối năm bán gà và mua quần áo mới cho cháu. Cuộc đời bà đan xen với những lo toan cho con cháu:
“Ồi chiếc quần đời đen,
Ống dài, rộng như vạt đất
Chiếc áo cánh rộng mênh mông
Chạy đi như sương phù sa”
Tuổi thơ bên bà, mặc dù gian khó, nhưng hạnh phúc. Điều đó đã ghi sâu vào tâm trí của cháu:
“Tiếng gà trưa
Đem theo bao nhiêu niềm vui
Đêm qua cháu nằm mơ
Giấc ngủ hồng ấm áp”
Tiếng gà không chỉ là âm thanh thông thường mà con người nghe thấy. Nó đã thấm đẫm trong tâm hồn của người cháu với những ước mơ. Cuối cùng, bài thơ thể hiện rõ mục đích chiến đấu của người chiến sĩ:
“Cháu chiến đấu hôm nay
Vì lòng yêu nước hồn quê
Vì xóm làng thân thương
Bà ơi, cũng vì bà
Vì tiếng gà rền cục tác
Ổ trứng ấm hồng của tuổi thơ”
Tiếng gà trưa mang theo bao niềm vui, kỷ niệm về người bà. Trong khổ thơ cuối, từ “vì” được lặp lại bốn lần, khẳng định mục đích cao cả của người chiến sĩ. Người cháu trân trọng và yêu quý bà. Nhớ về bà với lòng biết ơn chân thành. Cháu chiến đấu vì bà, mong muốn mang lại cuộc sống an lành cho bà.
Tóm lại, bài thơ “Tiếng gà trưa” đã mô tả tình cảm giữa bà và cháu trong bài thơ một cách chân thành và đầy cảm động. Bài thơ đã gợi lại nhiều cảm xúc và suy tư cho người đọc.
Phân tích bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh - Mẫu 10
Xuân Quỳnh là một trong những nhà thơ nữ nổi tiếng của văn học hiện đại Việt Nam. Thơ của bà thường tập trung vào những cảm xúc đời thường. Bài thơ “Tiếng gà trưa” là một ví dụ điển hình.
Tiếng gà trưa là âm thanh quen thuộc, gần gũi trong mỗi làng quê Việt Nam. Trong khổ thơ đầu tiên, tác giả đã miêu tả chi tiết, chân thực và sâu sắc tiếng gà trưa trên con đường hành quân xa:
“Trên đường hành quân xa
Dừng chân bên xóm nhỏ”
Trong hành trình xa xôi, người chiến sĩ dừng chân tại xóm nhỏ và nghe thấy âm thanh của tiếng gà trưa “Cục... cục tác... cục ta”. Tiếng gà đã đưa anh nhớ về nhiều kỷ niệm:
“Nghe xao động nắng trưa
Nghe bàn chân đỡ mỏi
Nghe gọi về tuổi thơ”
Từ “nghe” được lặp lại nhiều lần đã khiến cho nhân vật trữ tình cảm thấy xúc động, rối bời khi nghe thấy những âm thanh của tiếng gà trưa. Những âm thanh đó đã làm dịu đi cái nắng, vất vả trên con đường hành quân, và thay vào đó là những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ ùa về. Đó chính là những kỷ niệm ấm áp bên người bà.
Trong các câu thơ tiếp theo, người chiến sĩ đã hồi tưởng lại những kỷ niệm đó:
“Tiếng gà trưa
Ổ rơm hồng những trứng
Này con gà mái mơ
Khắp mình hoa đốm trắng
Này con gà mái vàng
Lông óng như màu nắng
Tiếng gà trưa
Có tiếng bà vẫn mắng
- Gà đẻ mà mày nhìn
Rồi sau này lang mặt!
Cháu về lấy gương soi
Lòng dại thơ lo lắng”
Tuổi thơ sống bên bà dù khó khăn nhưng lại đầy hạnh phúc. Người chiến sĩ nhớ về hình ảnh những ổ rơm hồng đầy trứng, về gà mái mơ và gà mái vàng với màu sắc độc đáo. Đặc biệt nhất là kỷ niệm khi trộm nhìn gà đẻ trứng bị bà mắng. Lời mắng yêu của bà, sự ngây thơ của đứa cháu thể hiện tình bà cháu sâu đậm.
Điều đáng nhớ nhất trong những năm tháng tuổi thơ của cháu chính là hình ảnh người bà tận tụy, vất vả nhưng đầy tình yêu thương, quan tâm và che chở chăm sóc cháu:
“Tiếng gà trưa
Tay bà khum soi trứng
Dành từng quả chắt chiu
Cho con gà mái ấp”
Trong ký ức của cháu, hình ảnh đôi bàn tay của bà chắt chiu từng quả trứng cho gà ấp thật đẹp đẽ. Đôi bàn tay lao động vất vả suốt đời vì cháu.
“Cứ hàng năm hàng năm
Khi gió mùa đông tới
Bà lo đàn gà toi
Mong trời đừng sương muối
Để cuối năm bán gà
Cháu được quần áo mới”
Mỗi khi đông về, bà luôn lo lắng, mong trời đừng mưa sương muối làm đàn gà ốm đau. Bởi vậy, bà mong ngóng mưa gió thuận lợi, để đàn gà phát triển khỏe mạnh. Cuối năm, bà hy vọng có thể bán chúng để mua quần áo mới cho cháu đón Tết.
Hai khổ thơ về tiếng gà trưa đã đánh thức trong tâm hồn của cháu những suy tư về hạnh phúc:
“Tiếng gà trưa
Mang bao nhiêu hạnh phúc
Đêm cháu về nằm mơ
Giấc ngủ hồng sắc trứng”
Với cháu, hạnh phúc không nằm ở xa xôi, mà nó hiện diện ngay trong những điều bình dị, giản đơn nhất của cuộc sống hàng ngày. Cháu không chỉ suy tư về hạnh phúc, mà còn suy tư về hiện tại và mục đích chiến đấu của mình:
“Cháu chiến đấu hôm nay
Vì lòng yêu Tổ quốc
Vì xóm làng thân thuộc
Bà ơi, cũng vì bà
Vì tiếng gà cục tác
Ổ trứng hồng tuổi thơ”
Xuân Quỳnh đã áp dụng biện pháp tu từ “vì” để nhấn mạnh vào mục tiêu chiến đấu. Khi trưởng thành, cháu tham gia vào cuộc chiến bảo vệ Tổ quốc. Đầu tiên là vì lòng yêu nước - “vì lòng yêu Tổ quốc”, sau đó là vì tình yêu quê hương - “yêu xóm làng thân thuộc”. Và trên hết, còn là vì bà - “Bà ơi, cũng vì bà”. Tiếng gọi “Bà ơi” truyền đạt sự mến yêu, ân cần. Cháu chiến đấu cũng vì mong ước mang lại cuộc sống hòa bình cho bà.
Tiếng gà trưa đã đánh thức lại những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ và tình cảm gia đình giữa bà và cháu. Tình cảm gia đình đã làm cho tình yêu đối với đất nước trở nên sâu sắc hơn.