Mytour sẽ cung cấp tài liệu Soạn văn 8: Qua đèo Ngang, được đăng tải chi tiết bên dưới.
Hy vọng tài liệu này sẽ giúp học sinh lớp 8 chuẩn bị bài một cách nhanh chóng và đầy đủ. Mời tham khảo ngay bên dưới.
Chuẩn bị bài học về Đèo Ngang
Sẵn sàng đọc
Bạn đã biết gì về địa danh Đèo Ngang chưa? Hãy chia sẻ cùng lớp nhé.
Gợi ý:
Đèo Ngang nằm trên dãy núi Hoành Sơn, là ranh giới giữa Hà Tĩnh và Quảng Bình.
Khám phá văn bản cùng nhau
Bạn tưởng tượng như thế nào về cảnh Đèo Ngang trong bốn dòng thơ đầu tiên?
Phong cảnh Đèo Ngang rộng lớn, huyền bí, với sự sống chợt hiện hữu nhưng vẫn còn nguyên sơ
Suy ngẫm và đưa ra ý kiến phản hồi
Câu 1. Xác định cấu trúc tổ chức của bài thơ.
Cấu trúc bài thơ bao gồm 4 phần:
- Đầu thơ: Vẻ đẹp tự nhiên ở Đèo Ngang.
- Thân thơ: Cuộc sống của con người ở Đèo Ngang.
- Kết thơ: Sự hoang sơ của Đèo Ngang gợi lên nỗi nhớ nhà của nhà thơ.
- Phần kết: Tâm trạng cô đơn sâu sắc của nhà thơ.
Câu 2. Bài thơ tuân theo luật trắc và tuân thủ các quy định về niêm, vần, và đối của một bài thơ thất ngôn bát cú theo quy định của luật Đường như thế nào?
- Tuân theo luật trắc với từ 'tới' ở câu 1.
- Niêm: câu 1 niêm với câu 8, câu 2 niêm với câu 3, câu 4 niêm với câu 5, và câu 6 niêm với câu 7.
- Cách gieo vần: Kết âm của các câu 1, 2, 4, 6, 8 là 'tà, nhà, gia, ta'.
- Phép đối: Câu 3 và câu 4 (lom khom - lác đác, dưới núi - bên sông, tiều vài chú - chợ mấy nhà); Câu 5 và câu 6 (nhớ nước - thương nhà, con quốc quốc - cái gia gia).
Câu 3. Cảnh Đèo Ngang được mô tả như thế nào trong bốn câu đầu? Cảnh vật đó gợi lên tâm trạng gì trong tác giả?
- Về thời gian: “Bóng xế tà”, là lúc buổi tối bắt đầu, thời điểm cuối cùng của một ngày lao động. Nhà thơ ở một mình tại Đèo Ngang khiến cho nỗi cô đơn trong lòng ông trở nên sâu sắc hơn.
- Về thiên nhiên Đèo Ngang:
- “Cỏ cây chen đá, lá chen hoa” là hình ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp lý tưởng.
- Điều này được thể hiện qua từ “chen” kết hợp với hình ảnh “đá, lá, hoa”, tạo ra một thiên nhiên hoang sơ nhưng đầy sức sống.
=> Bức tranh thiên nhiên tại Đèo Ngang được nhà thơ vẽ nên chỉ bằng vài nét nhưng vẫn rất sống động và chân thực.
- Sự hiện diện của con người giữa một thiên nhiên hoang sơ và rộng lớn:
- Lom khom - tiều vài chú: một vài chú tiều đứng lom khom dưới chân núi.
- Lác đác - chợ mấy nhà: những căn nhà nhỏ lác đác ven sông.
=> Nhấn mạnh vào sự nhỏ bé của con người trước vẻ đẹp vĩnh cửu của thiên nhiên. Họ chỉ là một phần nhỏ bé giữa vẻ đẹp lớn lao của thế giới tự nhiên. Sự đối lập giữa con người và thiên nhiên tạo ra một không khí hoang vu, cô đơn.
Câu 4. Trong cặp câu 3 - 4 và 5 - 6, tác giả đã sử dụng những kỹ thuật tu từ nào? Ý nghĩa của chúng là gì?
- Cặp 3 - 4: kỹ thuật đảo ngữ, nhấn mạnh sự nhỏ bé của con người trước vẻ đẹp thiên nhiên.
- Cặp 5 - 6: nhân hóa, tôn vinh sức sống mãnh liệt của thiên nhiên, tạo ra sự đối lập với hình ảnh cuộc sống trong xóm núi.
Câu 5. Cách chia đoạn của câu thứ bảy có điều gì đặc biệt? Việc này giúp tác giả muốn diễn đạt điều gì?
- Cách chia đoạn: 4/1/1/1
- Tác dụng: giúp tạo ra một tâm trạng ngập ngừng, khiến cho người đọc cảm nhận được sự thời gian dường như ngừng lại để thưởng ngoạn vẻ đẹp của Đèo Ngang khi hoàng hôn buông xuống.
Câu 6. Ý nghĩa của câu thơ cuối được hiểu như thế nào?
Nội dung của câu thơ cuối: tâm trạng cá nhân của nhà thơ không có ai để chia sẻ, “ta với ta” - chỉ mình nhà thơ, lúc này ông cảm thấy cô đơn và lạc lõng, cô đơn trước bức tranh của đèo Ngang.
Câu 7. Cảm xúc chính của bài thơ là gì?
Cảm xúc chính: nỗi buồn, sự cô đơn của nhà thơ đối diện với khung cảnh hẻo lánh và hoang vắng của đèo Ngang.