Phân tích ý nghĩa sự qua đời của Chí Phèo và Bá Kiến tổng hợp 6 mẫu văn kèm theo hướng dẫn viết chi tiết nhất. Điều này sẽ giúp học sinh lớp 11 có thêm nhiều ý tưởng, làm giàu vốn từ vựng, hoàn thiện bài văn trong quá trình ôn tập để đạt được kết quả cao trong các bài kiểm tra, bài thi học kì 1.
Sự kết thúc của Chí Phèo là một điều cảm động đầy bi kịch. Tuy nhiên, dù cảm động, nhân vật đã tự nguyện chọn lựa và tự quyết định về việc kết thúc cuộc đời của mình. Điều quan trọng không chỉ là sự bi thương của cái chết mà là ý nghĩa sâu xa ẩn sau việc lựa chọn này để bảo tồn giá trị. Dưới đây là 6 mẫu văn phân tích ý nghĩa cái chết của Chí Phèo và Bá Kiến, mời bạn đọc tham khảo tại đây.
Dàn ý phân tích ý nghĩa sự kết thúc của Chí Phèo
1. Khởi đầu
Giới thiệu về việc qua đời của Chí Phèo và Bá Kiến: Chí Phèo đại diện cho những người dân nông thôn chịu đựng nhiều khổ đau, bị thôi thúc vào tình huống bi kịch về nhân tính. Cuối cùng, khi ý thức được về đạo đức, Chí Phèo quyết định kết thúc cuộc đời của Bá Kiến, người đã thúc đẩy hắn vào con đường bi thảm và chọn cái chết như lối thoát cho bản thân.
2. Nội dung chính
– Truyện “Chí Phèo” kết thúc với cái chết của cả Chí Phèo và Bá Kiến
–> Không chỉ là sự kết thúc của câu chuyện bi kịch của Chí mà còn là một chi tiết nghệ thuật độc đáo, một phần cuối mang nhiều ý nghĩa sâu sắc.
– Chịu đựng sự đau khổ, thất vọng khi không thể trở thành người tốt, Chí Phèo đã uống rượu và mang dao đến nhà Thị Nở với ý định “giải thoát mọi người”.
– Thề trả thù nhưng Chí lại đặt bước tới nhà Bá Kiến.
– Khi Chí tới nhà Bá Kiến lần cuối, ông đã tỉnh táo đến đáng ngạc nhiên:
- Nhấn mạnh rằng “Tôi muốn trở thành người lành mạnh”.
- Khóc lóc: “Ai làm cho tôi trở nên lành mạnh”
- Thừa nhận không thể quay lại con đường lành mạnh: “Tôi không còn có thể là người lành mạnh nữa”.
– Chí đã sử dụng dao, và bằng lưỡi dao ấy, cả Bá Kiến và chính Chí đã mất mạng.
– Ý nghĩa:
- Cái chết của Chí Phèo và Bá Kiến là lời tố cáo mạnh mẽ nhất về thực trạng xã hội thực dân nửa phong kiến.
- Cái chết của Bá Kiến và Chí Phèo cũng phản ánh sự phản kháng của con người dưới đáy xã hội trước chế độ bóc lột đã đẩy họ đến bước đường cùng.
3. Kết luận
Qua cái chết của Chí Phèo và Bá Kiến, Nam Cao mạnh mẽ lên án chế độ phong kiến đàn áp, bóc lột con người, với lòng trăn trở trân trọng những phẩm chất nhân đạo bên trong những người bị áp bức dưới đáy xã hội.
.....................
Ý nghĩa của cái chết trong tác phẩm Chí Phèo
Chí Phèo có thể coi là một tác phẩm văn học kiệt xuất của Việt Nam, mặc dù sự quan trọng của nó không được công nhận rộng rãi. Điều làm cho tác phẩm này vĩ đại chính là khả năng của tác giả phản ánh một cách chân thực bản chất của cuộc sống và sự thay đổi của con người theo thời gian. Chí Phèo, từ một người nông dân hiền lành, đã trở thành một kẻ độc ác một cách đột ngột, mất đi tất cả nhân tính, điều mà không ai có thể tưởng tượng được. Cái chết của Chí Phèo mang tính chất tất yếu: Anh ta không còn đất sống và phải chịu trách nhiệm cho tội lỗi của mình.
Cuộc sống là một hành trình, và cái chết cũng là một phần của hành trình đó. Con người hiểu ý nghĩa của cuộc sống bởi vì họ không ngừng theo đuổi những khát vọng. Nếu quá trình này bị gián đoạn, con người sẽ bị hạn chế trong một thế giới u tối và dần dần mất đi ý thức về bản thân, ý thức về cuộc sống. Khi đó, họ chỉ tồn tại mà không sống. Đó là cái chết ngay trong cuộc sống, một cái chết đáng sợ.
Chí Phèo đã chết nhiều lần trong cuộc đời của mình, không chỉ khi anh ta giết Bá Kiến và tự kết liễu trong vũng máu. Anh ta đã trải qua những cái chết âm thầm, u tối, thậm chí chính anh ta cũng không nhận ra.
Từ đầu, mục đích mà Chí Phèo tìm kiếm để thể hiện bản thân là ước mơ về một cuộc sống lương thiện: “Hình như có một thời anh ta mơ ước về một gia đình nhỏ, làm ruộng cày cấy, vợ chồng hạnh phúc. Họ sẽ nuôi một con lợn để làm vốn. Mua vài mẫu ruộng.” Ước mơ này là sự dự đoán về cuộc sống của chính mình. Nó không chỉ là sự “dự phóng về bản thân”: tìm kiếm những gì thiếu sót để xác định bản thân. Nó cũng là sự “dự phóng về sự thông cảm”: trong ước mơ đó, tình yêu và hạnh phúc là điều không thể tưởng tượng được, Chí Phèo định nghĩa bản thân mình trong hạnh phúc đó.
Bắt đầu từ đây, Chí Phèo bắt đầu thể hiện sự dự phóng đó, anh ta định nghĩa bản thân mình qua ước mơ về hạnh phúc gia đình. Dù quan điểm về cuộc sống hiện tại không được công nhận, nhưng chúng ta vẫn thấy rằng điều này là chân thành, lương thiện, trong sáng và giàu lòng tốt, nó thể hiện mong muốn sâu sắc về một mái ấm gia đình trong mỗi con người.
Hành trình sống theo mục đích mà Chí Phèo đã chọn bị gián đoạn bởi sự can thiệp của Bá Kiến, khiến Chí Phèo phải vào tù. Sau khi ra khỏi tù, Chí đã thay đổi hoàn toàn, trở thành một kẻ lưu manh với những vết xăm và vết sẹo trên khuôn mặt, được gán biệt danh “Con quỷ dữ làng Vũ Đại” và bị khẳng định là Chí Phèo. Kế hoạch gian ác của Bá Kiến và sự định kiến của làng Vũ Đại đã hình thành một khung cảnh nô lệ cho Chí Phèo.
Chí Phèo không biết rằng mình đã trở thành “Con quỷ dữ của làng Vũ Đại”. Anh trở thành một phần của cái thực tại vô thức, chỉ là một sự tồn tại như một con vật lạ. Anh đã chết trong tâm hồn, và cái bề ngoài của anh chỉ còn là biểu hiện của bản năng.
Khi Chí Phèo bị bỏ vào tù, thế giới mơ ước của anh bị phá vỡ hoàn toàn. Chí Phèo hiền lành và lương thiện đã chết, để sinh ra một kẻ lưu manh. Điều này là kết quả của sự sống trong một thế giới đầy tội ác như nhà tù. Chí Phèo hoàn toàn mất đi nhận thức về sự hiện hữu, biến thành một con người khác. Mọi ý niệm về bản thân đều biến mất.
Cái chết trong tâm hồn của Chí Phèo đồng nghĩa với việc anh đánh mất tính thiện và trở thành kẻ ác. Anh đã mất đi tính thiện và bị đẩy vào số phận ác. Đây là bi kịch của một con người mất đi tư cách, bị đày đọa trong u mê và lầm lỗi.
Kể từ ngày đó, thời gian không còn có ý nghĩa với anh nữa. Anh sống trong cơn say suốt, từ cơn say này sang cơn khác, không bao giờ tỉnh. Anh sống và chết trong cơn say, mê mải và không nhận biết được bản thân mình.
Cuộc gặp gỡ với Thị Nở đã đánh thức sự tỉnh táo, kèm theo việc khơi dậy một thế giới mới trong lòng Chí. Từ kẻ mơ mộng đã bị thời gian xóa nhòa, ý thức về thời gian bắt đầu trỗi dậy trong Chí, và cuối cùng là ý thức về bản thân. Lần đầu tiên anh nghe những tiếng vang của cuộc sống: “Tiếng chim hót ngoài kia vui vẻ quá. Có tiếng cười nói của những người phụ nữ đi chợ về. Tiếng đập thuyền chài gõ mái chèo đuổi cá, những âm thanh thân quen ấy hôm nào cũng có nhưng hôm nay anh mới nghe thấy”. Những âm thanh của cuộc sống gọi anh tỉnh táo, buộc anh phải đối mặt và suy nghĩ về cuộc sống của mình. Âm thanh của cuộc sống cũng thức tỉnh những cảm xúc trong tâm hồn của Chí, khiến anh thốt lên: “Chao ôi buồn!”.
Đó không còn là cái “mơ hồ buồn”, cái “lơ đãng” của một kẻ mới tỉnh giấc sau cơn say, mà đó là sự buồn bã về số phận, sự buồn bã khi nhận ra hoàn cảnh đầy bi thảm của mình. Cùng với nhận thức hiện tại, những kí ức về quá khứ của anh cũng trỗi dậy. Anh nhớ về ước mơ giản dị và chân thành trước đây: “Hình như có một thời anh đã ao ước có một gia đình nhỏ.
Chồng cày mướn, vợ dệt vải. Họ đều nuôi một con lợn để làm vốn. Cuộc sống bình dị ấy chính là dấu hiệu của bản chất tốt đẹp trong Chí. Từ đó, anh nhận ra thực tại đầy bi thảm của mình: “Khi tỉnh giấc anh thấy mình đã già mà vẫn cô đơn”, “Anh đã đến bước đường cuối cuộc đời”. Và anh cũng nhìn thấy được cảnh tương lai u ám: “Chí Phèo dường như đã nhìn thấy tuổi già của mình, cảm giác đói rét và đau đớn, cùng với sự cô đơn, điều này còn đáng sợ hơn cả đau đớn và đói rét”. Ý thức của anh đã hoàn toàn trở lại.
Ở đây, Nam Cao đã sử dụng nghệ thuật miêu tả tâm lý sắc bén, đã phát hiện ra những thay đổi nhỏ nhất trong tâm hồn của Chí Phèo. Nếu trước đây, Chí Phèo sống mê hoặc trong cơn say, hiện tại vô cảm, quá khứ đã mờ nhạt, tương lai mơ hồ; thì bây giờ ý thức và bản chất tốt đẹp trở lại theo một quy trình tâm lý rất rõ ràng: từ tỉnh giấc đến tỉnh ngộ, từ cảm xúc đến ý thức, từ nhận thức về quá khứ đến nhận thức về hiện thực và tương lai. Bằng tình yêu thương, bằng lòng tốt hiếm có ở làng Vũ Đại, Thị Nở đã giúp xây dựng lại thế giới tượng trưng trong tâm hồn của Chí.
Sự từ chối của Thị Nở đã gây ra một cuộc biến cố lớn, một lần nữa đẩy tan thế giới tượng trưng trong Chí, dẫn đến cái chết của nhân vật Chí Phèo. Khát vọng của Chí Phèo và tình yêu của anh với Thị Nở đã bị bà cô Thị Nở, dưới danh nghĩa của làng Vũ Đại và những định kiến trong xã hội, từ chối. Thế giới tượng trưng vừa được hồi sinh nay lại vỡ vụn trước mắt Chí. Không còn gì. Bị từ chối bởi Thị Nở, Chí Phèo cảm thấy thất vọng và đau đớn: “Anh nghĩ mình đã hiểu”, “anh bỗng nhiên ngơ ngác”, “trong một khoảnh khắc anh cảm thấy như mình hít lấy hơi chua chát” rồi “mặt anh ngơ ngác không nói nên lời”. Chí Phèo đuổi theo và nắm tay Thị Nở như là nỗ lực cuối cùng để giữ lại cô, nhưng không có kết quả. Cùng với sự quyết định của Thị Nở, tình yêu, hạnh phúc và hy vọng của Chí Phèo cũng tan biến. Cánh cửa trở lại đã đóng lại, khiến anh ngạc nhiên và đau đớn khi nhận ra sự trở lại của nhân tính trong Chí Phèo.
Trước tình trạng bi đát đó, trong lòng Chí chỉ còn lại nỗi phẫn uất và tuyệt vọng. Chí quay về nhà uống rượu, “phải uống say sưa”, “phải uống thêm chai nữa”. “rồi lại uống”, “rồi lại uống” như muốn trốn tránh chính mình và trốn tránh hiện thực. Nhưng “càng uống càng tỉnh táo”, “Tỉnh ra, chao ôi buồn” . Khi nhận thức trở về, anh không thể tiếp tục triền miên trong cơn say để trở thành một sinh vật thôi miên, hơi rượu không giúp anh trốn tránh hiện thực, mà ngược lại, khiến anh đối mặt với bi kịch và nỗi đau. Hơi cháo hành lại hiện lên như một ảo giác, như một cái dao cắt sâu vào nỗi đau của anh. Chính vì vậy, Chí Phèo “ôm mặt khóc nức nở”. Lần đầu tiên trong tác phẩm Chí Phèo khóc, và đó là biểu hiện rõ ràng nhất của nhân tính, đó là dấu hiệu “vũ trụ biến hình” khẳng định bản chất tốt đẹp của con người. Chí Phèo đau đớn, gục ngã dưới áp lực của nhận thức về bi kịch của cuộc đời mình: bị từ chối làm người.
Tiếng nói của Chí Phèo bị từ chối. Xã hội làng Vũ Đại đã lên án Chí Phèo phải im lặng. Do đó, để đối mặt với điều đó, Chí Phèo quyết định tiêu diệt kẻ thù và kết liễu cuộc đời của mình. Đó là một cái chết mang ý nghĩa sống. Một phần, Chí Phèo đối đầu với cái chết vì anh là một sinh vật sống, anh sợ cái chết. Phần còn lại, anh muốn giữ lại niềm tin trước khi nó hoàn toàn biến mất, bằng cách kết thúc sự sống của chính mình.
Cái chết của nhân vật Chí Phèo là một kết cục bi kịch, nó bế tắc bởi việc nhà văn chỉ coi con người là nạn nhân của hoàn cảnh, chưa thấy được động lực thay đổi hoàn cảnh của tác giả. Nhưng quan trọng nhất là, dù bi kịch, thì nhân vật đã tự lựa chọn và tự quyết cho cái chết của mình. Và do đó, cái chết không chỉ mang lại sự bi thảm mà trước hết là một sự chủ động để bảo vệ giá trị. Tính cách của Chí Phèo, và tư cách làm người của anh, rõ ràng nhất là ở sự can đảm lựa chọn và sẵn lòng chịu trách nhiệm.
Phân tích ý nghĩa của cái chết của Chí Phèo và Bá Kiến một cách đầy đủ.
Bài mẫu số 1
Chí Phèo là nhân vật chính trong truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao, cũng là biểu tượng của văn học Việt Nam. Chí Phèo đại diện cho người nông dân gánh chịu bi kịch và học được nhân tính. Cuối cùng, Chí Phèo quyết định giết Bá Kiến, người đẩy mình vào con đường tha hóa và chọn cái chết.
Kết thúc của “Chí Phèo” là hai cái chết của Chí Phèo và Bá Kiến, không chỉ là sự kết thúc cho bi kịch của Chí mà còn là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, mang ý nghĩa sâu sắc.
Sau khi bị Thị Nở miệt thị, Chí Phèo đau lòng và tuyệt vọng, uống rượu và mang dao đến nhà Thị Nở để trả thù. Mặc dù nói là trả thù nhưng lại tìm đến nhà Bá Kiến.
Khác với những lần trước khi đòi tiền mua rượu, lần này Chí Phèo tỉnh táo và rõ ràng: “Tao muốn làm người lương thiện”. Chí thốt lên lời đau đớn “Ai cho tao lương thiện”, và nhận ra không thể trở về con đường lương thiện được nữa.
Chí trở thành tay sai của Bá Kiến, con quỷ dữ của làng Vũ Đại. Chí ý thức bi kịch của mình và chọn cái chết để chấm dứt mọi khổ đau, thể hiện thái độ dứt khoát đối với tội ác và con đường tha hóa mình đã sa vào.
Chí Phèo đã giơ dao lên, dao đã cắt đứt mạng sống của Bá Kiến, và cũng là dao đã kết thúc cuộc đời của Chí. Sự chọn lựa cái chết của hai nhân vật Bá Kiến và Chí Phèo, kết thúc truyện ngắn, tác giả Nam Cao không chỉ để lại ấn tượng mạnh mẽ mà còn truyền tải nhiều ý nghĩa sâu sắc.
Cái chết của Chí Phèo và Bá Kiến là sự lên án mạnh mẽ nhất đối với xã hội thực dân và phong kiến, đã đẩy những người như Chí đến con đường tha hóa về nhân tính, đến bước đường cùng.
Cái chết của Bá Kiến và Chí Phèo là biểu hiện của sự phản kháng dưới đáy xã hội đối với chế độ bóc lột. Hành động của Chí, mặc dù liều mạng, nhưng lại là đòn chí tử đối với tội ác, đại diện bởi Bá Kiến.
Thể qua cái chết của Chí Phèo và Bá Kiến, Nam Cao đã lên án gay gắt chế độ phong kiến, thể hiện sự trân trọng đối với những phần tốt đẹp trong con người dưới đáy xã hội ấy.
Bài làm mẫu 2
Tác phẩm Chí Phèo kết thúc bằng hình ảnh đáng sợ, hai xác chết của Bá Kiến và Chí Phèo. Cả hai đều là con người, nhưng lại không còn là người. Máu chảy đầm đìa, làm rùng mình người đọc. Xung quanh cái chết này, có nhiều ý kiến trái chiều. Nhưng cuối cùng, cái chết của hai nhân vật là không thể tránh khỏi.
Toàn bộ truyện Chí Phèo là một sức ép: Nam Cao đã đưa người đọc vào một thế giới căng thẳng bởi những hành động và suy nghĩ của Chí. Kết thúc đột ngột của tác phẩm khi Chí vung dao chém Bá Kiến.
Trong một thế giới đau khổ và tuyệt vọng, Chí Phèo trở thành con quỷ dữ của làng Vũ Đại. Sự liều lĩnh của Chí đã được tạo ra từ những nỗi đau của xã hội.
Khi bị thị Nở từ chối, Chí Phèo uống rượu và tự nhủ muốn trở thành người lương thiện. Tuy nhiên, ý thức dẫn dắt Chí đến nhà Bá Kiến, thể hiện sự dứt khoát và kiêu hãnh của anh.
Nam Cao thông qua truyện thể hiện một thế giới đầy xung đột, mâu thuẫn giữa giai cấp. Mối quan hệ giữa Bá Kiến và Chí Phèo đầy gay gắt, và cảm xúc của Chí từ tình buồn chuyển thành lòng căm hận, quyết tâm trả thù.
Cái chết của Bá Kiến chỉ là một nửa của công việc, Chí Phèo hoàn thành phần còn lại bằng cách tự kết liễu cuộc đời. Nam Cao có thể nghĩ rằng chỉ có cái chết mới có thể giải thoát khỏi khổ đau.
Chí Phèo mong muốn được sống bình thường và hạnh phúc bên thị Nở, nhưng không được. Nam Cao xây dựng nhân vật Chí Phèo với nhiều mặt khác nhau, từ mất trí đến sự sáng suốt trong suy nghĩ, và cuối cùng, sự quyết tâm đến cái chết của mình và cảm giác giải thoát.
Hành động giết bá Kiến và tự sát của Chí là cách mạng mạnh mẽ tố cáo xã hội không công bằng và kêu gọi về quyền con người. Cái chết của họ là sự giải thoát và dấu hiệu cho sự sống mới, một cuộc sống thực sự.
Nếu Nam Cao đưa Chí Phèo vào cuộc chiến và trở thành Chủ tịch xã, tác phẩm sẽ mất đi ý nghĩa sâu sắc. Chí Phèo phải chết vì đó là tất yếu, không còn chỗ đứng cho hắn trong xã hội.
Truyện ngắn Chí Phèo là biểu tượng của sự lương thiện trong con người. Sự chết của Chí Phèo là khẳng định về khát vọng sống tốt đẹp. Hành động của Chí Phèo là lời nói thầm của tác giả, đưa ra thông điệp cao cả về nhân đạo.
N/A
Phân tích ngắn gọn về cái chết của Chí Phèo và Bá Kiến
Chí Phèo, biểu tượng lương thiện, bị biến đổi và cuối cùng là tự giải thoát bằng cái chết. Hành động của hắn là điều tác giả muốn truyền đạt, là sự tự do cuối cùng của một con người bị bó buộc bởi xã hội.
Chí Phèo uống nhiều rượu và định đâm chết Bá Kiến, nhưng không phải vì thù hận với thị Nở. Trạng thái của Chí khi xông vào là không còn tỉnh táo nữa.
Trước khi hành động, Chí Phèo đã tỉnh táo nói ra những điều sâu sắc về ý nghĩa của cuộc sống và sự lương thiện. Dù uống rượu nhưng Chí vẫn tỉnh táo trong hành động của mình.
Dù Chí Phèo uống rượu nhưng hành động của anh ta vẫn tỉnh táo, phản ánh rõ tâm trạng và ý định của anh.
Cái chết của Chí Phèo và Bá Kiến là biểu tượng cho sự phản kháng của người dưới đáy xã hội và sự trừng phạt đích đáng đối với tội ác.
Cái chết của Bá Kiến và Chí Phèo là hình ảnh của sự phản kháng và trừng phạt đích đáng trong xã hội bất công.
Hãy tham khảo thêm một số bài văn khác như: quá trình thoái hóa của Chí Phèo, cuộc tragedy của việc bị từ chối trở thành người lương thiện hay cảm xúc của Chí sau khi gặp Thị Nở để có thêm tư liệu học tập nhé.