Sơn Tinh, Thủy Tinh là một câu chuyện cổ tích được biết đến rộng rãi trong văn học dân gian Việt Nam. Hôm nay, Mytour sẽ cung cấp tài liệu Bài văn mẫu lớp 6: Đóng vai Thủy Tinh kể lại câu chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh.
Tài liệu này bao gồm 7 bài văn mẫu, giúp các bạn học sinh lớp 6 tham khảo và tìm ý tưởng cho bài viết của mình. Hãy cùng tham khảo chi tiết ngay dưới đây.
Thủy Tinh diễn lại câu chuyện - Mẫu 1
Ta là Thủy Tinh, vương giả của biển cả. Khi nghe tin vua Hùng muốn tìm rể cho công chúa Mị Nương, một người xinh đẹp như hoa, ta đã vội đến thành Phong Châu để cầu hôn. Nhưng không chỉ có mình ta, còn có Sơn Tinh, chúa ở vùng núi Tản Viên, ngang tài ngang sức với ta. Vua Hùng phải suy nghĩ rất nhiều. Cuối cùng, ông quyết định:
- Cả hai đều làm ta hài lòng, nhưng ta chỉ có một con gái. Vậy nên, ngày mai ai mang được lễ vật đến trước sẽ được cưới công chúa.
Ta và Sơn Tinh đều muốn biết lễ vật là gì. Vua Hùng giải đáp:
- Ai mang được lễ vật đến trước sẽ trở thành rể của công chúa, ngày mai đến cưới.
- Lễ vật bao gồm 100 ván cơm nếp, 100 bánh chưng và 9 con gà, 9 con cựa, 9 con ngựa và 9 viên ngà voi, mỗi thứ một đôi.
Ta đã chuẩn bị mọi thứ và gửi người đi lấy lễ vật. Sáng hôm sau, khi đến đưa lễ vật, ta phát hiện Sơn Tinh đã cưới Mị Nương. Tức giận, ta gọi mưa, gọi gió, làm nên một trận dông bão kinh khủng, làm đất trời rung chuyển, nước tràn ngập mọi nơi. Nhưng Sơn Tinh không sợ. Hắn sử dụng sức mạnh siêu nhiên, dời núi, di chuyển đồi, tạo lũy đất chặn nước lũ. Mặc cho nước lũ dâng cao, đồi núi tăng lên, hắn vẫn không thể khuất phục.
Ta và Sơn Tinh đánh nhau suốt mấy tháng, quân đội ta kiệt sức. Ta phải rút quân, nhưng lòng không chịu thua. Oán hận chồng chất, mỗi năm, ta đều dâng nước để đánh Sơn Tinh. Nhưng mỗi lần, ta vẫn bị thua cuộc.
Thủy Tinh tái hiện truyện - Mẫu 2
Ta là Thủy Tinh, vị chúa tể của biển cả. Nghe tin vua Hùng muốn cho con gái là Mị Nương lấy chồng, lòng ta đã rung động. Ngay lập tức, ta đã sẵn sàng đến cầu hôn.
Khi đến Phong Châu, ta gặp Sơn Tinh, tự xưng là chúa ở núi Tản Viên, cũng đến cầu hôn. Hắn vô cùng tài năng: vẫy tay về phía đông nổi sóng biển, vẫy tay về phía tây dựng nên dãy núi. Nhưng ta cũng không thua kém. Ta có thể gọi gió, gọi mưa làm trời đất rung chuyển. Vua Hùng phải suy nghĩ lâu trước khi quyết định nói với ta và Sơn Tinh:
- Cả hai đều được ta tín nhiệm, nhưng ta chỉ có một con gái. Vậy nên, ai mang được lễ vật đến trước ngày mai sẽ được rước dâu về.
Nghe xong, ta và Sơn Tinh hỏi vua lễ vật gồm những gì. Vua Hùng trả lời:
- Lễ vật bao gồm 100 ván cơm nếp, 100 bánh chưng, và 9 con gà, 9 con cựa, 9 con ngựa, và 9 viên ngà voi, mỗi thứ một đôi.
Sáng hôm sau, ta gửi người đến mang lễ vật. Khi đến, ta phát hiện Sơn Tinh đã đến trước và cưới Mị Nương. Tức giận, ta gọi mưa, gọi gió làm dậy bão. Nhưng Sơn Tinh không chùn bước. Hắn dùng sức mạnh tạo lũy đất chặn nước lũ của ta. Dù nước dâng cao, đồi núi tăng lên, hắn vẫn không thể khuất phục.
Chúng ta và Sơn Tinh đã chiến đấu mãi mấy tháng. Quân đội của ta kiệt sức, trong khi quân đội của hắn vẫn còn rất mạnh mẽ. Ta phải rút quân, nhưng lòng vẫn không chịu khuất phục. Mỗi năm sau đó, ta đều cố gắng đánh bại Sơn Tinh, nhưng không một lần nào thành công.
Đóng vai Thủy Tinh kể lại câu chuyện - Mẫu 3
Ta là Thuỷ Tinh, vị chúa của biển cả. Ta đã từng chiến đấu với Sơn Tinh nhiều lần để giành được Mị Nương, nhưng không bao giờ thành công.
Hứng trọn tình yêu của vua Hùng thứ mười tám cho Mị Nương, cô gái xinh đẹp và hiền lành. Muốn tìm cho con một người chồng phù hợp, vua ngay lập tức mở cửa cho các ứng viên. Ta không chần chừ, đã đến xin cầu hôn.
Tại đó, ta gặp Sơn Tinh - vị chúa của vùng núi cao. Hắn khiêm tốn lạy vua Hùng, rồi thể hiện tài năng của mình: vẫy tay về phía đông làm sóng biển dâng cao; vẫy tay về phía tây khiến núi non trỗi dậy. Ta nhận ra sự tài năng của hắn, nhưng vẫn tự tin vào bản thân. Ta cũng muốn thể hiện khả năng của mình trước vua Hùng. Khi ta gọi, một cơn gió mạnh kéo đến, mây đen bao phủ trời, mưa rơi như trút nước. Vua Hùng phải suy nghĩ kỹ trước khi ra quyết định.
- Cả hai đều được lòng ta, nhưng ta chỉ có một cô con gái. Vì thế, ngày mai, ai mang lễ vật đến trước sẽ được cưới cô con gái của ta.
Chúng ta hỏi xem lễ vật cần chuẩn bị những gì, vua Hùng trả lời:
- Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, chín ngà voi, chín cựa gà, chín hồng mao ngựa, mỗi thứ phải đều là đôi.
Ta nghĩ rằng những lễ vật đó khó kiếm ở biển cả. Nhưng với tài năng của ta, không có gì là không thể. Ta đến gặp vua Hùng và sau đó gửi người đi chuẩn bị. Tuy nhiên, vào hôm sau, trước khi bình minh, Sơn Tinh đã đưa lễ vật đầy đủ đến và rước Mị Nương đi.
Khi ta đến muộn, không thể cưới được Mị Nương, ta tức giận. Ta gọi mưa, hô gió, làm nên cơn giông bão lớn làm rung chuyển cả đất trời. Nước ngập tràn ruộng đồng và nhà cửa, dường như thành Phong Châu nổi trên biển nước. Tuy nhiên, dù gió thét ào ào, mưa rơi như trút nước, Sơn Tinh vẫn đứng vững, dùng sức mạnh của mình để chống lại dòng nước lũ. Cuộc chiến kéo dài mấy tháng, và cuối cùng, ta buộc phải rút quân về vì kiệt sức.
Từ đó, oán hận đậm sâu, mỗi năm ta đều gieo mưa gió, bão lụt để đánh hắn. Nhưng mỗi lần đều thất bại, không thể chiếm lại Mị Nương. Ta chỉ biết rút quân về, lòng đầy oán thúi.
Đóng vai Thủy Tinh kể lại truyện - Mẫu 4
Ta là Thủy Tinh, người sinh sống dọc theo vùng biển. Từ nhỏ, ta đã có khả năng siêu phàm: gọi gió thì gió đến, hô mưa thì mưa về.
Một ngày, ta nghe tin về Mị Nương, con gái của Hùng Vương thứ mười tám. Nàng xinh đẹp và hiền dịu. Nhà vua muốn tìm cho nàng một người chồng xứng đáng. Ta liền chuẩn bị đến thành Phong Châu để cầu hôn. Nhưng khi đến, ta gặp Sơn Tinh, một người có khả năng siêu nhiên khiến ta hoảng sợ. Vua Hùng phân vân, quyết định: “Ngày mai, ai đem lễ vật đến trước, sẽ được cưới con gái ta.” Ta và Sơn Tinh hỏi về lễ vật. Vua Hùng nói:
- Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, chín ngà voi, chín cựa gà, chín hồng mao ngựa, mỗi loại phải có đôi.
Ta vội vã trở về để chuẩn bị lễ vật. Nhưng rất khó kiếm, vì chúng đều là hàng núi. Sáng hôm sau, mới tìm đủ. Thế nhưng, khi ta đến, Mị Nương đã được gả cho Sơn Tinh. Tức giận, ta đuổi theo. Ta hô mưa, gọi gió làm nên cơn dông bão, làm rung chuyển cả đất trời, khiến khắp nơi ngập trong nước. Nhưng đồi núi được nâng cao, vượt lên trên mặt nước. Vậy là, dù ta dâng nước cao đến đâu, Sơn Tinh cũng đẩy núi cao lên bấy nhiêu. Sau vài tháng giao tranh, ta kiệt sức buộc phải rút lui.
Tuy vậy, sự căm giận trong lòng ta chưa bao giờ phai nhạt. Do đó, hàng năm ta vẫn đều dâng nước đánh Sơn Tinh. Dù thất bại mùa nào, ta cũng sẽ kiên trì đến khi chiến thắng mới dừng lại.
Đóng vai Thủy Tinh kể lại truyện - Mẫu 5
Ta là Thủy Tinh, sống ở bên bờ biển với nhiều phép màu. Ta có thể gọi gió, hô mưa, tạo ra cơn bão, lũ lụt. Hằng năm, ta không ngần ngại đánh Sơn Tinh ở núi Tản Viên, dù mỗi lần đều thất bại. Nhiều người tự hỏi tại sao ta lại kiên trì như vậy. Sự thù oán giữa chúng ta đã kéo dài từ lâu.
Lúc trước, ta là một thanh niên trẻ, ham muốn cưới Mị Nương, nên đã vượt xa đến núi để cầu hôn. Nhưng Sơn Tinh cũng đến đó. Ban đầu, ta không thấy gì đặc biệt với hắn, vì hắn cũng giống như mình, một chàng trai tài năng. Sau khi biết về lễ vật, ta đã vội vã chuẩn bị. Nhưng khi đến, Mị Nương đã bị Sơn Tinh cướp trước.
Tức giận, ta không ngần ngại đuổi theo, muốn cướp Mị Nương trở lại. Ta làm mưa làm gió, khiến nước dâng cao, nhấn chìm mọi thứ. Tuy nhiên, Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, dời núi, dựng lũy để chặn nước. Dù ta dâng nước cao đến đâu, hắn cũng đẩy núi cao lên bấy nhiêu. Cuối cùng, sau nhiều tháng giao tranh, ta kiệt sức buộc phải rút lui.
Từ đó, ta và Sơn Tinh trở thành kẻ thù không khoan nhượng. Hàng năm, ta không ngần ngại đánh Sơn Tinh để trả thù.
Đóng vai Thủy Tinh kể lại truyện - Mẫu 6
Ta là Thủy Tinh, chúa tể của vùng biển sâu. Nghe tin về Mị Nương, con gái của vua Hùng, xinh đẹp tuyệt trần, ta quyết định tới cầu hôn.
Ta vội vã đến Phong Châu, tự tin rằng với tài năng của mình, vị trí phò mã Văn Lang sẽ thuộc về ta. Nhưng khi ta đến, đã có một người khác xuất hiện. Quả thực, hắn có tài với khả năng vẫy tay và dời non.
Tuy nhiên, ta cũng không thua kém. Ta là Thủy Tinh, có thể gọi gió, hô mưa, tạo ra sấm sét, khiến nước dâng lên ngập tràn mọi nơi.
Vua Hùng cân nhắc khó khăn. So sánh ta và Sơn Tinh, một là chúa biển sâu, một là chúa non cao, cả hai đều xứng đáng làm rể. Nhà vua bàn bạc với các quan thần, sau đó phán:
- Cả hai đều xứng đáng làm rể của ta. Nhưng vì ta chỉ có một con gái, phải làm thế nào? Vậy thì, ai đem đồ cưới đến trước, người đó sẽ làm rể của ta.
Nhà vua tiếp tục nói:
- Đồ cưới bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sau khi nghe xong, ta quay về và sai người đi tìm. Sáng hôm sau, khi ta mang đồ cưới đến, thì nghe tin Mị Nương đã được gả cho Sơn Tinh. Tức giận, ta hét lên rồi ra lệnh cho quân đuổi theo. Ta hô mưa, gọi gió, tạo ra dông bão để đánh Sơn Tinh. Cơn giận của ta chưa bao giờ cao đến như vậy. Nước lũ ngập tràn từng cánh đồng, lấp đầy làng mạc, tràn lên dốc núi. Thành Phong Châu trông như lềnh bềnh giữa biển nước.
Sơn Tinh sử dụng phép mạnh mẽ để chống lại ta. Hắn di chuyển đất đá, dời núi non, xây thành lũy ngăn cản dòng nước lũ. Nước ta dâng lên đâu, hắn lại nâng cao núi đồi lên tới đó. Dù ta liên tiếp tấn công hắn suốt mấy tháng, nhưng hắn vẫn giữ vững và chắc chắn trong sức mạnh của mình, trong khi sức của ta thì mỗi ngày càng suy yếu. Cuối cùng, ta phải rút quân về.
Mỗi năm đến dịp này, khi nhớ lại việc Sơn Tinh đã cướp đi nàng Mị Nương xinh đẹp của ta, lòng ta lại bồi hồi căm phẫn như một cơn lửa cháy. Ta gửi đi mưa gió, dông bão, dâng nước đánh đập hắn. Ta nhận thức rõ rằng ta không thể đánh bại hắn, nhưng suốt hàng ngàn năm trôi qua, sự căm hận của ta đối với Sơn Tinh vẫn không hề giảm bớt.
Thủy Tinh kể lại câu chuyện - Mẫu số 7
Ta là Thủy Tinh, vị chúa của biển cả. Nghe đồn vua Hùng muốn tìm kẻ rể cho công chúa của mình. Công chúa tên là Mị Nương, người có vẻ đẹp như hoa, tính cách lại dịu dàng.
Đã từ lâu, ta ngưỡng mộ Mị Nương, và liền vội vã đến Phong Châu để cầu hôn. Nhưng ngày đó, cũng có một người khác đến. Đó là Sơn Tinh, tự xưng là vị chúa của núi Tản Viên. Hắn tài năng vượt trội, khiến cho đất đai phía đông sụp đổ, phía tây mọc lên những ngọn núi cao. Tuy nhiên, ta cũng không thua kém. Ta có thể gọi gió, làm mưa, thay đổi thời tiết. Ta và Sơn Tinh thực sự là những đối thủ xứng đáng. Điều đó khiến vua Hùng cảm thấy bối rối. Ông đã mời các Lạc hầu vào tham gia cuộc họp và đưa ra phán quyết:
- Cả hai chàng đều được lòng ta, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vì vậy, ngày mai ai đến trước với sính lễ sẽ được đón dâu về.
Cả hai nghe xong, ngay lập tức hỏi về nội dung của đồ sính lễ. Vua Hùng giải đáp:
- Đồ sính lễ bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và chín cặp voi ngà, chín cặp gà cựa, chín cặp ngựa hồng mao.
Ta vội vã quay về để chuẩn bị. Sáng hôm sau, chúng tôi mới hoàn tất mọi thứ. Khi đến, ta phát hiện Sơn Tinh đã chiếm được Mị Nương. Tức giận, ta triệu mưa, gọi gió, tạo ra cơn bão dữ đội lên từng ngóc ngách đất trời, nước sông dâng lên đánh Sơn Tinh. Nước tràn ngập cả nơi, lấp đầy những cánh đồng, nhà cửa, dâng lên đến đỉnh đồi núi, khiến thành Phong Châu biến thành hòn đảo giữa biển lớn. Tuy nhiên, Sơn Tinh không hề nao núng. Hắn sử dụng phép mà mọi người không thể hiểu nổi, dời đất núi, xây lũy đất, ngăn chặn dòng nước lũ. Dù nước sông dâng lên bao nhiêu, đồi núi cũng cao lên bấy nhiêu.
Sau mấy tháng giao tranh không ngớt, quân đội của chúng tôi kiệt sức. Chúng tôi phải rút quân về, nhưng lòng vẫn chưa hề chịu thua. Từ đó, lòng oán giận và thù hận ngày càng sâu sắc. Mỗi năm, chúng tôi lại đến dâng nước đánh Sơn Tinh. Nhưng mỗi lần, chúng tôi cũng phải chịu thất bại.