Đây là tài liệu vô cùng hữu ích, sẽ giúp các em hiểu cách viết văn kể chuyện, rèn luyện khả năng diễn đạt và phát triển ý để đạt kết quả cao trong các bài kiểm tra, bài thi sắp tới. Dưới đây là mời các em cùng tham khảo và tải tài liệu tại đây.
Dàn ý nhập vai Lang Liêu kể truyện Bánh chưng bánh giầy
I. Mở bài:
- Khái quát vấn đề:
+ Về giai đoạn thời kỳ của vị vua Hùng thứ sáu trong lịch sử nước ta.
+ Vua Hùng đã quyết định chọn người kế vị.
II. Nội dung chính:
1. Dự định của vị vua Hùng:
Muốn lựa chọn người thừa kế có phẩm hạnh và tài năng.
Xác định phương pháp chọn lựa người xứng đáng. (Tổ chức cuộc thi làm cỗ tôn vinh vua cha và Tiên vương.)
Cuộc thi nấu cỗ hùng vĩ:
Các con trai của vua cạnh tranh để tạo ra những mâm cỗ lớn và ngon lành...
Nhận được lời cảnh báo từ thần, chế biến hai chiếc bánh gạo nếp dành tặng vua cha.
Hùng Vương lựa chọn hai loại bánh đó để cúng tế cho Trời Đất và Tiên vương, đặt tên là bánh chưng và bánh giầy.
Phần Kết bài:
Được vua cha truyền cho kho báu quý giá.
Trong ngày Tết, người Việt thường làm bánh chưng, bánh giầy để cúng tế, tradtion này đã bắt đầu từ đó!
Diễn xuất vai Lang Liêu kể về câu chuyện của Bánh chưng và bánh giầy - Mẫu số 1
Là đứa con thứ mười tám của Vua Hùng, tôi mang tên Lang Liêu. Dù là con của vua nhưng tôi không giàu có và không được cha yêu chiều như các anh trai của tôi, thêm vào đó, tôi còn phải chịu đựng nỗi đau mẹ mất sớm. Tôi sống lẻ loi với ruộng vườn, làm công việc trồng trọt, lấy lúa, khoai để tự nuôi sống bản thân. Tôi thích việc cày cuốc, trồng trọt, và nhờ vào sự cần cù và siêng năng của mình nên tôi cũng có những may mắn, hạnh phúc trong cuộc sống. Một trong những niềm hạnh phúc đó là khi tôi đã được vua cha truyền ngôi báu trong lễ Tiên Vương.
Câu chuyện là như thế này:
Một ngày nọ, cha gọi tất cả các con vào triều. Ông nói rằng, vì tuổi đã cao và sức khỏe đã suy giảm, việc đi theo các vị Tiên vương có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Cha muốn truyền ngôi cho một trong số các con trai của mình.
Cha tôi phán rằng:
– Trong ngày lễ Tiên Vương, ai làm vừa lòng cha thì cha sẽ truyền ngôi báu cho người đó để tiếp tục con đường của tổ tiên.
Các hoàng tử anh em của tôi trở về với khuôn mặt hồng hào, mặc những bộ quần áo sang trọng, hớn hở. Trong khi đó, tôi, với bộ quần áo xơ xác vì mưa nắng quê hương, trở về nhà trong nỗi buồn và những suy nghĩ rối ren. Tôi chỉ có một cái cày, một miếng đất và những thứ đồ bình thường của một người nông dân. Nhìn những kho hàng đầy lúa vàng óng, những đống hành và thịt heo ướp muối treo trên bếp, tôi cảm thấy mình chán nản. Tôi không dám nghĩ đến ngôi báu của vua cha, nhưng tôi chỉ sợ làm khổ lòng cha già và các vị Tiên vương mà tôi kính trọng.
Trong khi các anh em tìm kiếm những thứ quý giá từ rừng và biển, tôi thức trắng đêm sau đêm. Một ngày, khi tôi đi lang thang, thần hiện ra trong giấc mơ và hướng dẫn tôi sử dụng những sản phẩm tôi làm để làm bánh. Thần hướng dẫn tạo ra hai loại bánh, một loại hình vuông, một loại hình tròn, bên ngoài là gạo nếp và bên trong là thịt mỡ, hành…
Trong ngày lễ, giữa hương thơm nhang phức mùi, trên bàn thờ của các vị Tiên vương, có biết bao thứ ngon lành và quý giá, làm bởi những đầu bếp tài ba. Tất cả đều là những món quý hiếm chỉ có vua chúa mới được thưởng thức.
Vua cha thử mọi món ăn với sự bình tĩnh, nhưng khi đến dĩa bánh của tôi, ông nắm từng chiếc bánh lên và suy nghĩ rất lâu. Sau đó, ông gọi các quan thần lại và chia mỗi người một miếng. Tất cả đều khen ngợi món bánh ngon. Vua cha của tôi nói:
Lang Liêu thật sự là một đứa con hiếu thảo. Anh ấy làm ra chiếc bánh tròn này để tượng trưng cho Trời, và chiếc bánh vuông để tượng trưng cho Đất. Tất cả các thành phần như thịt mỡ, đậu, lá dong và gạo nếp đều là sản phẩm của Trời Đất. Bên ngoài lá dong còn ám chỉ sự bảo vệ, có lẽ anh ấy nghĩ đến chiếc nắp trứng kì diệu mà tổ tiên chúng ta đã tạo ra… Lang Liêu thực sự xứng đáng để làm vừa lòng các vị Tiên vương. À, tôi cũng đặt tên hai loại bánh này là bánh chưng và bánh giầy đó!
Tôi đã chia sẻ với các cháu về việc lên ngôi của mình. Đứa cháu đặc biệt đã nói với những đứa khác rằng:
– Các em hãy học theo ông nội, ông không phải là một hoàng tử giàu có mà lại là một người nông dân chăm chỉ. Mặc dù ông nghèo khó nhưng lòng hiếu thảo với vua cha và các Tiên vương thật sự đáng quý. Chúng ta phải lấy ông làm gương mẫu, không nên chỉ sống dựa vào danh tiếng mà quên đi lao động và đạo đức.
– Vậy từ lúc đó, mỗi khi đến Tết, mọi người trong dân đều làm bánh chưng bánh giầy phải không ông? – Một cháu hỏi tôi.
– Đúng vậy, từ lễ Tiên vương năm đó, vua cha đã truyền điều này trong dân là phải làm bánh chưng bánh giầy. Tôi đã trang trọng chia sẻ điều này với các cháu.
Diễn vai của Lang Liêu kể câu chuyện về Bánh chưng bánh giầy - Mẫu số 2
Tôi tên là Liêu. Là con trai của nhà vua nhưng tôi không giống như các anh em khác, tôi luôn thức khuya và dậy sớm để trồng ngô và khoai, cấy lúa. Trong nhà tôi, chỉ có ngô và lúa là phổ biến.
Một ngày nọ, vua cha triệu gọi chúng tôi lại và phán rằng:
- Cha biết mình sắp sửa giao phó vương quốc. Cha muốn chọn người kế nối từ trong số các con. Hãy chuẩn bị một bữa cỗ để cúng lễ tổ tiên. Ai có thể chuẩn bị một món ăn quý mà vừa lòng cha thì sẽ được chọn.
Nghe vua cha phán như vậy, các hoàng tử anh em của tôi cạnh tranh với nhau để tìm kiếm những món ăn quý, như sơn hào hải vị, nem công, chả phượng để hy vọng được lựa chọn làm vua. Tôi không có cơ hội làm điều đó và cũng không muốn, bởi tôi tin rằng món ăn đáng cúng Tiên vương phải là do chính tay mình làm ra. Tôi lo lắng suốt nhiều ngày. Tôi có nhiều lúa gạo, đậu, ngô khoai, nhưng những thực phẩm đó quá bình thường, làm thế nào bây giờ? Một đêm, tôi mơ thấy thần tiên gợi ý: 'Hãy sử dụng gạo để làm bánh để cúng lễ'. Khi suy ngẫm, tôi nhận ra lời khuyên của thần thật đúng, các món ăn quý đó ăn mãi cũng chán, còn gạo thì có thể sử dụng lâu dài. Tôi quyết định chọn loại gạo nếp trắng ngon nhất, ngâm kỹ và làm bánh hình vuông bọc trong lá dong. Nhân bánh bằng thịt lợn và đậu xanh. Tôi cũng làm thêm một loại bánh hình tròn từ cơm nếp giã mịn. Những chiếc bánh đó thực sự thơm ngon, tôi rất hạnh phúc khi dâng lên cúng Tiên vương.
Vào ngày lễ Tiên vương, các anh em tôi đều mang đến những món ăn quý, nhưng vua cha chỉ lướt qua. Khi đến lượt bàn của tôi, Người dừng lại lâu và nghe tôi kể về lời gợi ý của thần. Sau khi thử một ít cùng với triều thần, Người rất hài lòng và phán rằng, bánh hình vuông biểu trưng cho đất, với cây cỏ và động vật, và gọi là bánh chưng. Bánh hình tròn biểu trưng cho trời, và gọi là bánh giầy.
Vua cha trọng thể tuyên bố tôi đạt giải nhất và được truyền ngôi. Tôi rất hạnh phúc và xúc động. Từ đó, tôi luôn quan tâm đến việc trồng trọt, chăm sóc gia súc để mọi nhà đều có đủ thức ăn và ấm no.
Diễn vai của Lang Liêu kể truyện về Bánh chưng bánh giầy - Mẫu số 3
Mỗi khi Tết đến, xuân về, trên bàn thờ tổ tiên, bên cạnh mâm ngũ quả, cành đào, cành mai, cũng có bánh chưng bánh giầy được bày trên một cách trang trọng. Nhà tôi cũng không ngoại lệ, dù bận rộn đến đâu cũng không thay đổi điều đó.
Nhờ vậy, năm ngoái, vào đêm mười hai tháng Chạp, tôi và gia đình cùng thức trắng bên nồi bánh chưng chờ đón giao thừa. Đêm dần về khuya, mọi thứ trở nên yên bình, chỉ còn nghe tiếng nồi bánh sôi nhẹ nhàng, củi cháy đang đượm, thỉnh thoảng nghe tiếng nổ nhỏ nhẹ. Tôi ngồi nhìn ánh lửa sáng rực, và mơ mộng đi theo những vì sao lấp lánh trên bầu trời.
Đột nhiên, tiếng lời của Vua Hùng vang lên:
- Cha hiểu rằng mình gần gũi với đất và trời. Cha muốn truyền ngôi cho một người trong mỗi chúng ta. Hãy làm cỗ để cúng tổ tiên. Ai làm được món ăn quý như cha mong muốn sẽ được chọn.
Khi nghe vua cha nói như vậy, các hoàng tử khác đều đi tìm kiếm thức ăn quý khắp nơi, hy vọng sẽ được chọn làm vua. Họ không biết rằng hạt gạo, một thứ rất quen thuộc, lại là nguồn sống của họ hàng ngày. Tôi lo sợ không biết làm món gì để cúng Tiên Vương vì trong nhà chỉ có lúa, gạo, khoai, sắn. Thì thần tiên đã mách bảo:
- Hãy sử dụng gạo làm bánh để tế lễ. Tôi thấy lời của thần rất đúng, bởi mỗi người đều có thể làm ra lúa gạo, miễn là họ cần cù và siêng năng. Vua Hùng yêu dân, yêu ruộng lúa và hiểu rõ ý nghĩa sâu sắc của hạt gạo. Bánh hình vuông biểu trưng cho đất, còn bánh hình tròn biểu trưng cho trời. Đó là hai loại bánh chưng và bánh giầy thể hiện lòng hiếu thảo của con cháu đối với tổ tiên. Vua Hùng đã trang trọng tuyên bố Lang Liêu là người đoạt giải nhất và được truyền ngôi. Tôi chuẩn bị cảm ơn vua cha thì bỗng có tiếng kêu:
- Hãy thêm nước vào nồi bánh tránh hết nước.
Khi mở mắt ra, tôi nhận ra đó chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ thú vị. Đúng, người kế vị vua phải có chí vua và việc Lang Liêu trở thành vua là hoàn toàn xứng đáng. Những nguyên liệu như thịt, đậu, và gạo trắng tươi ngon kia cũng là biểu tượng của đất nước chúng ta, luôn phát triển và hạnh phúc như một vườn cây đầy sức sống. Chính vì giá trị đặc biệt của hạt gạo mà cả nước ta đều chăm chỉ trồng trọt, canh tác và lúa gạo cũng ngày một phát triển tốt hơn, thơm ngon hơn. Tôi thấy một vị vua thực sự tốt, luôn hết lòng vì dân, coi dân như con của mình, giống như Vua Hùng và Lang Liêu.
Ngày nay, khi ngồi bên bếp lửa, thưởng thức hương vị đặc biệt của bánh chưng và bánh giầy, tôi lại nhớ đến câu chuyện 'Sự tích bánh chưng bánh giầy'. Tôi rất kính trọng những người lao động vất vả để sản xuất lúa gạo nuôi sống mọi người.
Vào vai Lang Liêu kể truyện Bánh chưng bánh giầy - Mẫu 4
Ta là Lang Liêu, con trai của Hùng Vương. Có lẽ các bạn vẫn nhớ về tôi và về những chiếc bánh chưng, bánh giầy kỳ diệu phải không? Bạn có biết tại sao tôi có thể làm được hai loại bánh đó không? Đó là một câu chuyện dài.
Sau khi kết thúc chiến tranh, khi mọi người đã được ấm no, vua cha quyết định truyền ngôi cho con. Với hai mươi người con trai, ông đã nghĩ ra một cách lựa chọn thông minh. Trong lễ Tiên Vương, ai làm vừa lòng vua sẽ được truyền ngôi, không phân biệt con trưởng hay con thứ.
Tôi vừa vui vừa lo khi nghe tin vua cha muốn truyền ngôi, vì mọi người đều muốn giành ngôi báu. Họ chuẩn bị cỗ lễ rất hậu để dâng lễ Tiên Vương. Nhưng tôi, con trai thứ mười tám của vua cha, từ nhỏ đã phải tự lập và không biết gì về sự xa hoa trong cung. Tôi chỉ biết làm việc đồng áng, trồng lúa, trồng khoai, không biết làm sao để chuẩn bị một cỗ lễ phù hợp. Tôi lo lắng, suy tư không ngớt.
Một đêm, ta mơ thấy một vị thần đến bảo:
– Trên trời dưới đất, không gì quý hơn hạt gạo. Chỉ có gạo mới nuôi sống con người và không bao giờ khiến họ chán. Hãy dùng gạo để làm bánh để dâng lễ Tiên Vương.
Khi tỉnh giấc, ta mừng rỡ và suy ngẫm lời mách bảo của vị thần. Càng nghĩ càng thấy chính xác và hợp lý. Ta chọn gạo nếp trắng thơm lừng, nhân bánh với đậu xanh và thịt lợn, gói trong lá dong thành hình vuông, nấu nhừ suốt một ngày một đêm. Tuy nhiên, ta còn phân vân về việc đặt tên cho loại bánh này. Để đổi mới, ta làm thêm một loại bánh hình tròn từ nguyên liệu tương tự. Nhưng tên cho loại bánh này ta vẫn chưa biết.
Đến ngày lễ Tiên Vương, khi mang bánh đến, ta hồi hộp chờ đợi. Dù các lang khác mang đến sơn hào hải vị, nem công, chả phượng, nhưng mâm cỗ của ta lại rất đơn giản. Nhưng bạn có biết không? Mâm cỗ của ta lại được vua cha ưa thích nhất và được chọn để dâng lễ cho Trời, Đất và Tiên Vương.
Tất cả mọi người và quan viên đều tán dương bánh ngon. Vua cha còn đặt cho bánh một tên ý nghĩa. Ngài lý giải:
– Bánh hình tròn tượng trưng cho Trời được đặt tên là bánh giầy. Bánh hình vuông tượng trưng cho Đất được đặt tên là bánh chưng.
Ta được vua cha truyền ngôi với nguyện vọng về một sự kế thừa xứng đáng. Ghi nhớ lời dạy của vị thần và tâm ý của vua cha, ta đã chăm sóc cho sự phát triển của nghề trồng trọt và chăn nuôi trong triều đại của mình, để mọi người đều được no ấm.
Các em nhỏ và mọi người, đừng quên làm bánh chưng, bánh giầy vào mỗi dịp tết đến và xuân về nhé. Hãy trân trọng và quý trọng hạt gạo, vì đó là hạt ngọc của trời đất.
Vào vai Lang Liêu kể truyện Bánh chưng bánh giầy - Mẫu 5
Ta là Lang Liêu, con trai thứ mười tám của vua Hùng. Gia đình ta nghèo khó. Vì mẹ sớm qua đời, ta phải tự lực cánh sinh với ruộng vườn để sản xuất lúa, khoai để nuôi sống bản thân và gia đình. So với các hoàng tử khác, ta không được vua cha ưu ái nhiều. Nhưng nhờ sự chăm chỉ và siêng năng, ta luôn gặp may mắn, hạnh phúc trong cuộc sống.
Số là, một ngày cha triệu tập các con và triều để thuyết phục ý định truyền ngôi báu. Vua cha, trong bộ quần áo bạc phếch mưa hùng, đối mặt với những tâm tư lo lắng khi chỉ có cái cày và mảnh ruộng, là thứ bình thường của một người làm ruộng. Ta nhìn thấy những kho thóc đầy ắp, những bó hành, những miếng thịt heo ướp muối treo trên bếp mà cảm thấy chán nản. Ta không dám nghĩ tới ngôi báu của vua cha, chỉ lo sợ lòng cha già và lòng kính trọng các vị Tiên Vương.
Trong khi các anh em đi khắp nơi tìm thức ăn quý, ta thức đêm suy nghĩ. Một ngày, ta mơ thấy thần hiện ra và mách bảo sử dụng những sản phẩm của mình để làm bánh. Ta chọn lúa gạo làm vỏ bánh, bên trong là thịt mỡ, hành...
Đến ngày lễ, giữa khói nhang thơm phức, trên bàn thờ của ta cúng Tiên Vương là những món quý hiếm như sơn hào hải vị, nem công chả phụng. Tất cả mọi thứ chỉ dành cho vua.
Vua cha nếm từng món một với sự điềm tĩnh, nhưng khi đến bánh của ta, người nắm từng chiếc bánh suy nghĩ rất lâu. Rồi vua mỉm cười, chia cho từng người một miếng. Ai cũng khen ngon. Vua cha nói:
Lang Liêu thực sự là người con hiếu thảo. Người tạo ra bánh tròn tượng trưng cho Trời, bánh vuông tượng trưng cho Đất. Tất cả những nguyên liệu như thịt mỡ, đậu, lá vông và gạo đều từ trời đất. Bọc ngoài bằng lá vông cũng nhắc đến sự đùm bọc, tượng trưng cho sự che chở của ông bà tổ Tiên Rồng, xứng đáng để làm vinh danh các vị Tiên Vương. Và tên của hai loại bánh là bánh chưng và bánh giầy.
Ta đã kể cho các cháu nghe về việc lên ngôi của mình. Một trong số cháu nói với các bạn khác:
– Hãy học theo ông nội, ông không phải là hoàng tử giàu có mà lại là người nông dân chăm chỉ. Mặc dù ông nghèo nhưng ông luôn biết tôn trọng và hiếu kính với vua cha và các vị Tiên Vương. Chúng ta phải học từ ông không chỉ làm con cháu nhà vua mà còn biết trân trọng lao động và sống có đạo đức.
– Vậy từ khi ông lên ngôi, mỗi dịp tết dân gian có làm bánh chưng bánh giầy không ông? – một cháu hỏi.
– Đúng vậy, từ ngày ông lên ngôi, ông đã truyền thống đó vào dân gian. – Ta trả lời các cháu với sự nghiêm túc!