Mytour sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 7: Vai diễn của En-ri-cô viết thư cho cha, rất hữu ích.
Tài liệu bao gồm dàn ý và 7 bài văn mẫu lớp 7, mời các bạn học sinh tham khảo chi tiết dưới đây.
Dàn ý vai diễn En-ri-cô viết thư cho cha
1. Bắt đầu
- Địa điểm và ngày tháng viết thư (Ví dụ: Xi-xin-li-a, ngày... tháng... năm...).
- Lời xưng hô của người viết với người nhận thư: Bố kính mến, Bố kính yêu..
2. Nội dung
- Tôi là En-ri-cô, con trai của quý vị. Sau nhiều ngày suy nghĩ về sai lầm của mình, tôi thực sự hối hận! Hôm nay, tôi dám viết lá thư này gửi tới quý vị, mong được quý vị tha thứ.
- Giáo viên đã đến nhà để thông báo về học tập của tôi. Tôi không chịu lỗi, đổ lỗi cho cách giảng dạy của giáo viên. Mẹ đã thay mặt tôi xin lỗi giáo viên. Thực ra, tôi nên cảm thấy xấu hổ, nhưng lại ngược lại, tôi tỏ ra thái độ không tôn trọng bằng cách nói: “Mẹ không biết gì mà can thiệp vào chuyện của tôi!”. Khi nói điều đó, tôi nhận ra mình thật là một đứa con vô ơn, dám xúc phạm đến người mẹ yêu quý.
- Tôi rất hối hận về những hành động của mình. Tôi sẽ nghe theo lời của quý vị, tôi sẽ xin lỗi mẹ, tôi cầu xin mẹ hôn tôi để cái nụ hôn đó xóa bỏ đi vết sẹo của sự vô ơn trên trán tôi.
3. Kết thúc
- Mong ước, hứa hẹn, lời chúc: Mong được bố tha thứ, hứa sẽ không lặp lại, chúc bố khỏe mạnh...
- Kí tên: En-ri-cô.
Diễn đạt tâm trạng của En-ri-cô viết thư cho bố - Mẫu 1
..., vào ngày ... tháng ... năm ...
Bố thân mến!
Con là En-ri-cô, con trai của bố đây! Sau nhiều ngày suy nghĩ về lỗi lầm của mình, con cảm thấy rất hối hận. Hôm nay, con mạnh dạn viết lá thư này gửi tới bố. Trước hết, con xin gửi lời chúc sức khỏe cho bố, sau đó là để thể hiện lòng thành và hy vọng được bố tha thứ cho con.
Gần đây, do chưa nhận ra sự quan trọng của việc học hành đối với tương lai nên con đã lạc quan hơn trong việc vui chơi hơn là học hành. Con thường cảm thấy không vui khi đến trường vì nghĩ rằng kỷ luật ở đấy thật là gò bó, khó chịu. Đi học phải đúng giờ. Tóc tớn, quần áo gọn gàng, sạch sẽ. Bài học, bài tập phải chuẩn bị ở nhà đầy đủ... và nhiều quy định khác nữa với con thật là nặng nề. Mỗi khi giáo viên kiểm tra mà con không thuộc bài, mấy chục cặp mắt của bạn cứ nhìn chằm chằm vào con, khiến con cảm thấy ngượng ngùng. Trong khi đó, ngoài kia bốn bức tường của trường học, cuộc sống mới thật là thú vị! Bao nhiêu trò vui đang chờ đợi con và đám bạn của con. Điều này làm cho cuộc sống trên trường trở nên nhàm chán.
Chính vì vậy mà con đã bỏ học. Một ngày, hai ngày, ba ngày… và cô giáo chủ nhiệm đã đến nhà gặp mẹ để thông báo điều đó. Với tính hiếu thắng, con không nhận lỗi mà đổ lỗi cho việc giáo viên giảng bài không hấp dẫn. Mẹ đã thay mặt con xin lỗi cô giáo. Thực ra, con nên cảm thấy xấu hổ nhưng ngược lại, con đã cãi nhau rằng: “Mẹ không hiểu gì mà can thiệp vào chuyện của con!”.
Nói xong câu đó, con nhận ra mình là một đứa con vô ơn, dám xúc phạm tới người mẹ yêu quý. Sự hỗn loạn của con như một lưỡi dao đâm vào tim mẹ, khiến trái tim ấy tan vỡ vì đau đớn và thất vọng. Khi đó, gương mặt mẹ trở nên nhợt nhạt hẳn, đôi môi run run và mắt mẹ đỏ hoe, nhòa lệ.
Con đã phạm phải một tội lỗi khó bề tha thứ. Con đã gây ra nỗi đau cho mẹ. Người mẹ đã mang thai, trải qua cơn đau đẻ, sinh ra con và dày công nuôi dưỡng con lớn. Con hiểu rằng mẹ có thể hy sinh tất cả vì con, bao gồm cả cuộc sống và sự tồn tại vì mẹ coi con là nguồn hạnh phúc, niềm an ủi và niềm tin lớn lao nhất đối với mẹ.
Con đã phụ lòng tin của bố mẹ. Con là một đứa con hư hỏng. Nhận ra điều này, con tự trách mình rất nặng nề. Tại sao con không lắng nghe lời dạy dỗ, khuyên bảo chín chắn của mẹ cha? Tại sao con không kiềm chế được những thói quen xấu, những ước mơ phiêu lưu trong lòng? Bố mẹ đã nhắc nhở con rất nhiều lần rằng nếu không học hành thì xã hội sẽ rơi vào tình trạng hoang mang; rằng việc học là phương tiện tiến bộ, là niềm hi vọng, là niềm vinh quang của thế giới. Thực sự, con đã nghe nhưng con không suy nghĩ sâu để hiểu rõ ý nghĩa của những điều tốt đẹp ấy.
Bây giờ, con hối hận vì đã phí phạm thời gian quý báu. Thời gian không thể quay lại. Bố cũng đã dạy con rằng thời gian là quý giá, quý hơn cả vàng bạc, quý hơn cả ngọc ngà. Ai làm chủ được thời gian thì sẽ làm chủ được cuộc sống của mình. Nhưng con đã để thời gian trôi qua mà không hưởng lợi gì!
Trong bức thư bố gửi cho con, có viết: “Hãy suy nghĩ kĩ về điều này, En-ri-cô ạ: trong cuộc đời, con có thể trải qua những ngày buồn thảm, nhưng ngày buồn thảm nhất sẽ là ngày mà con mất đi mẹ”. Lời khuyên đó phát ra từ trái tim của một người cha yêu con đã khiến cho trái tim nhỏ bé của con rơi vào rung động.
Con hứa với bố rằng sẽ không tái phạm nữa. Con sẽ học hành chăm chỉ, nghiêm túc và tự giác, không làm cho bố mẹ thất vọng nữa. Con thực sự biết ơn bố đã nhắc nhở con rằng: Tình thương, sự tôn trọng cha mẹ là một trong những điều quý báu nhất. Điều đó khiến cho con cảm thấy xấu hổ và nhục nhã khi ai đó lạm dụng tình yêu thương ấy.
Mong bố tha lỗi cho con. Kính chúc bố mạnh khỏe và gặp nhiều may mắn!
Con trai thân yêu của bố
En-ri-cô
Diễn đạt tâm trạng của En-ri-cô viết thư cho bố - Mẫu 2
Gửi đến cha yêu quý!
Con nhận ra những ngày qua, không gian gia đình đã trở nên rất yên tĩnh vì những sai lầm mà con gây ra. Lúc đó, con đã quá bồng bột, không kiềm chế được cảm xúc của mình nên đã nói ra những lời không hay với mẹ. Con không tìm cách biện minh cho những lời nói và hành động thiếu trách nhiệm của mình đối với ba mẹ. Vì con thấy mình xứng đáng phải chịu hình phạt, con là một người con bất hiếu, vô tâm nhất trên thế gian này.
Đầu tiên, con xin lỗi vì đã làm cho cha lo lắng, phiền muộn, và cũng gửi đến cha lời cảm ơn chân thành nhất. Con luôn cho rằng mình đã trưởng thành, có thể đối diện và giải quyết mọi vấn đề như một người trưởng thành thực sự. Nhưng đến hôm nay, khi đọc được những lời khuyên của cha, con bỗng nhận ra mình đã quá non nớt, vụng về. Con đã không suy nghĩ và đã làm tổn thương mẹ với sự trẻ con của mình. Và con cũng nhận ra rằng, dù trưởng thành đến đâu, con cũng không được phép làm cho những người mà mình yêu thương phải lo lắng, phiền muộn. Điều đáng trách hơn là khi con làm mẹ buồn, người phụ nữ đã hy sinh tất cả cho sự trưởng thành của con.
Khi con bị ốm, mẹ thức đêm chăm sóc, lo lắng cho con, mỗi hơi thở yếu ớt, khó nhọc của con như mỗi một nhát dao đâm vào tim mẹ, nhưng điều mà mẹ quan tâm nhất không phải là sự mệt mỏi của mình mà là sự sống của con. Con đã vô tình quên đi những khoảng thời gian khó khăn đó, quên đi tình cảm bất tận của mẹ dành cho con. Con tự trách mình vô tâm, vô trách nhiệm. Đôi khi con nghĩ rằng quan tâm, chăm sóc con là trách nhiệm của bố mẹ, giờ con nhận ra suy nghĩ đó thật sự là nông cạn, vô tâm làm sao. Dây ràng buộc khiến mẹ hy sinh tất cả cho con lại là tình cảm mẫu tử thiêng liêng nhưng cũng là tự nhiên nhất.
Câu nói của cha khiến cho con rất xúc động, nhưng khi nhận thức được nó, con lại thấy mình tàn nhẫn đến mức nào: “Mẹ sẵn lòng đổi một năm hạnh phúc của mình để chuộc lại một giờ đau đớn cho con, một người mẹ sẵn lòng đi ăn xin để nuôi con và sẵn lòng hy sinh tính mạng để cứu con”. Đọc điều đó, con đã khóc, khóc vì xúc động, khóc vì sự vô tâm của mình. Sự vĩ đại, bao la của người mẹ không thể đong đếm bằng vật chất, không thể đo lường.
Con biết rằng, sau này dù con có trưởng thành, có thể hiểu được cuộc sống của mình và trở thành một người thành công được nhiều người ngưỡng mộ nhưng nếu con là một đứa con bất hiếu, không biết tôn trọng, yêu thương cha mẹ thì con chỉ là một kẻ tồi tệ, một kẻ giả dối không xứng đáng. Con đã nhận ra lỗi lầm của mình và giờ đây con đau đớn và hối hận vô cùng. Nếu có thể quay lại, con sẽ không làm mẹ buồn, dù là chỉ một phần nhỏ.
Nhưng con hiểu rằng thời gian không thể quay lại được, quá khứ lỗi lầm con sẽ cố gắng bù đắp, còn hiện tại và tương lai con sẽ tự nhắc nhở mình sẽ không bao giờ làm điều gì khiến cho mẹ cũng như cha phải lo lắng hơn nữa. Lời nhắc nhở của cha đã làm con tỉnh táo và trưởng thành hơn rất nhiều. Con rất biết ơn điều đó, con sẽ cố gắng không mắc sai lầm một lần nữa, nhưng nếu con vẫn không nhận ra lỗi và tiếp tục sai phạm, xin bố hãy trừng phạt con, hãy từ bỏ con. Vì chính con cũng không thể chấp nhận được một đứa con bất hiếu, không biết đền đáp bố mẹ bằng những hành động vô tâm, vô tình.
Con sẽ không bao giờ quên những lời cha dạy con hôm nay, đó sẽ là bài học quý giá nhất trong đời con. Con sẽ yêu thương, trân trọng bố mẹ bằng tất cả những gì con có. Con sẽ xin lỗi mẹ và quỳ xuống cầu xin mẹ tha thứ cho đứa con bất hiếu là con. Xin bố hãy yên tâm về con.
Con yêu bố!
En-ri-cô
Đóng vai En-ri-cô viết thư cho bố - Mẫu 3
Bố thân mến của con!
Thưa bố, con đã rất xúc động khi đọc thư của bố. Con đã đọc và đọc lại bức thư đó hàng chục lần và hiện nó nằm trong túi ngực gần trái tim con.
Con nhận ra sự hy sinh lớn lao của mẹ dành cho mình. Con cảm thấy rất xấu hổ vì những hành động đã làm. Nếu không có sự phân tích nghiêm túc của bố thì con đã không nhận thấy hết sự nghiêm trọng của lỗi lầm. Con đang được sống trong tình yêu thương và sự chăm sóc tận tình của bố mẹ. Nhưng thái độ của con đã làm mẹ cảm thấy đau lòng.
Trưa nay khi mẹ đi làm về, con thấy lưng mẹ ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt tái nhợt vì mệt mỏi, con lại càng hối hận và thương mẹ vô cùng. Sau bữa cơm chiều nay, con sẽ đến bên mẹ, xin mẹ tha thứ. Lúc đó, con muốn bố có mặt để chứng kiến, bố nhé?
Bố ơi! Con xin lỗi bố! Mong bố tha thứ cho con. Mỗi khi con vi phạm, bố hãy giúp con như thế nào nhé! Và còn một điều nữa, bố hãy cho con phép hôn bố mỗi tối trước khi đi ngủ, được không bố? Con yêu bố, yêu mẹ nhiều, nhiều lắm!
Con thân mến của bố
En-ri-cô
Đóng vai En-ri-cô viết thư cho bố - Mẫu 4
Bố dấu yêu của con!
Trước hết, con hy vọng bố hiểu rằng con đã rất hối hận sau khi phạm lỗi với mẹ. Đọc những lời bố viết trong thư, con cảm nhận sâu sắc hơn tình cảm mà bố mẹ dành cho con. Đặc biệt, những hình ảnh bố gợi lại về tình cảm mẹ dành cho con khiến con thêm hối hận về hành vi thiếu lễ độ của mình đối với mẹ.
Bố yêu dấu của con!
Con cảm thấy tiếc nuối hơn khi hiểu rằng mẹ sẽ buồn nhất vì mẹ đã dành tất cả tình yêu thương cho con. Con hiểu rằng mẹ sẽ đặt nhiều hi vọng vào con: một đứa con hiếu thảo, tôn trọng cha mẹ, và học giỏi. Con thật lòng xin lỗi vì đã không thực hiện được những gì mẹ mong muốn. Từ bây giờ, con sẽ không để điều đó xảy ra nữa.
Bố thân mến! Con rất sợ hãi khi nghĩ rằng một ngày nào đó mẹ yêu của con sẽ không còn bên cạnh, chăm sóc con khi con bị ốm hoặc buồn bã. Con biết rằng ngày buồn thảm nhất sẽ là ngày mẹ ra đi. Dù con lớn lên, con vẫn là đứa con bé nhỏ đối với mẹ. Tình mẹ là tình cảm cao quý nhất, và khi con làm một điều sai trái với mẹ, đó sẽ là một sai lầm không thể sửa chữa. Con cảm thấy xấu hổ với bố mẹ và với chính bản thân mình.
Bố yêu dấu! Con cam kết sẽ không nói những lời nặng nề với mẹ nữa và sẽ xin lỗi mẹ trực tiếp về hành động thiếu suy nghĩ của mình. Để báo đáp công lao sinh thành và dưỡng dục của bố mẹ, con hứa sẽ luôn lễ phép, ngoan ngoãn với bố mẹ, đặc biệt là sẽ cố gắng học tập tốt để trở thành người có ích cho xã hội và cho bố mẹ.
Con thân mến của bố
En-ri-cô
Đóng vai En-ri-cô viết thư cho bố - Mẫu 5
Bố dấu yêu của con!
Thưa bố, con đã đọc thư của bố hàng chục lần và con thật sự xúc động. Con không thể diễn tả được cảm xúc của mình, nhưng giờ đây con đã thuộc lòng từng câu, từng chữ trong thư. Con có thể đọc lại cho bố mà không bỏ sót một từ nào.
Đọc thư của bố, con nhận ra sự hy sinh to lớn của mẹ mà giờ đây con mới hiểu. Con không biết rằng suốt cả cuộc đời, mẹ đã hy sinh tất cả vì con. Mẹ đã trải qua bao nhiêu vất vả khi mang thai con trong chín tháng mười ngày và bao nhiêu đêm mẹ thức trắng khi con ốm đau.
Cả đời mẹ đã hy sinh cho con. Con cảm thấy rất xấu hổ vì những hành động thiếu lễ độ của mình. Nếu không có sự chỉ bảo của bố, con có lẽ sẽ không nhận ra được lỗi lầm lớn lao của mình. Con có phải là đứa con bất hiếu không bố? Con đã không biết trân trọng tình thương mà bố mẹ dành cho con và đã từ chối nó. Hành động của con đã khiến cho mẹ buồn lòng, phải suy nghĩ nhiều, và phải chịu đựng nhiều khó khăn vì con.
Mỗi ngày mẹ càng già đi vì phải lo toan cho mọi thứ, con mới nhận ra mình đã sai lầm đến đâu. Trưa nay, khi mẹ đi làm về, con nhìn thấy lưng mẹ ướt vì mồ hôi, mặt mẹ tái nhợt và da mặt xanh xao vì mệt mỏi. Con cảm thấy ân hận và thương mẹ biết bao. Tối nay, sau khi ăn cơm, con sẽ đến bên mẹ và xin mẹ tha thứ. Lúc đó, con muốn bố đứng bên cạnh để chứng kiến, được không bố?
Con mong bố tha thứ cho con. Con mong rằng mỗi khi con mắc phải sai lầm, bố sẽ giúp con nhận ra và sửa chữa những khuyết điểm ấy.
Con yêu của bố
En-ri-cô
Đóng vai En-ri-cô viết thư cho bố - Mẫu 6
Ngày... tháng… năm…
Gửi bố kính yêu của con!
Sáng nay con đã nhận được thư của bố và đọc đi đọc lại nhiều lần. Mỗi câu, mỗi chữ, mỗi lời dặn của bố, trong lòng con đã ghi sâu. Con cảm thấy hối hận. Con có phải là đứa con bất hiếu không bố? Công lao của bố, của mẹ, và tình cảm hai người dành cho con vô cùng lớn lao mà con đã vô tâm bỏ qua suốt thời gian qua. Lời thư của bố đã giúp con nhận ra nhiều điều và khiến con hối hận không ngớt. Con xin lỗi bố, con gửi lời xin lỗi chân thành từ tận đáy lòng tới bố và mẹ. Bố ơi! Lương tâm con như có một vết dao cắt sâu vào, con hối hận lắm, chỉ vì một phút thiếu suy nghĩ, thiếu chín chắn mà con đã làm tổn thương người đã hy sinh biết bao điều vì con, dành tất cả niềm tin và tình yêu thương cho con. Con cảm ơn bố đã giúp tâm hồn u tối của con được thức tỉnh, cảm ơn bố rất nhiều vì đã dành tình yêu thương bao la cho con, giúp con hiểu về người mẹ tuyệt vời của mình.
Con cảm thấy thật hổ thẹn vì suốt thời gian qua đã không nhận ra rằng: xung quanh con luôn có tình thương ấm áp và người mẹ bền bỉ, và con là đứa trẻ may mắn nhất thế giới vì có bố, có mẹ luôn quan tâm và tin tưởng con. Con hứa với bố rằng ngay sau bữa cơm chiều hôm nay, con sẽ xin lỗi mẹ bằng sự ăn năn hối cải, sự day dứt từ tận đáy lòng mình. Con xin hứa sẽ không bao giờ khiến mọi người phải phiền lòng về con, sẽ không bao giờ để bố mẹ phải lo lắng và rơi nước mắt vì con. Để đáp đền công ơn sinh thành bao lỗi vất vả, nhọc nhằn mà bố mẹ phải trải qua, con sẽ không bao giờ, mãi mãi không để bố mẹ phải thất vọng. Con cầu xin bố, xin bố hãy tha thứ cho lỗi lầm không đáng có của con, xin bố hãy mở rộng tấm lòng mà xoa đi sự bất hiếu của con, được không bố? Để xứng đáng với tấm lòng cao cả, mênh mông của bố mẹ, con sẽ tu sửa tính nết và cố gắng học tập thật tốt.
Con lại xin lỗi bố một lần nữa. Con mong bố hãy tha thứ cho con. Bố mẹ là tất cả đối với con, con yêu bố mẹ!
Con của bố
En-ri-cô
Đóng vai En-ri-cô viết thư cho bố - Mẫu 7
Ngày… tháng… năm…
Bố thân mến của con!
Khi đọc được thư của bố, con đã cảm động mênh mông. Những lời khuyên của bố đã giúp con nhận ra những lỗi lầm của mình. Hành động thiếu lễ độ của con đã làm mẹ và bố buồn phiền.
Con cũng nhận ra tình thương bao la của mẹ. Mẹ đã chịu đau đớn để sinh con ra. Mẹ đã hy sinh nhiều cho con, thậm chí “sẵn lòng từ bỏ một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn”, mẹ “có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hy sinh tính mạng để cứu sống con”. Nhưng con đã có những thái độ thiếu lễ độ với mẹ.
Nhưng nhờ có những lời khuyên của bố, con đã học được bài học quý giá. Ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời là ngày con mất mẹ, mất đi người phụ nữ luôn quan tâm, chăm sóc và dạy dỗ con. Con sẽ mất đi người phụ nữ yêu thương con nhất. Nghĩ đến điều đó làm con thấy đau lòng.
Con vẫn nhớ lời bố dặn: “Con hãy nhớ rằng, tình yêu thương, sự tôn trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng nhất. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho ai làm tổn thương tình thương đó”. Và con biết ơn điều đó.
Bố thân mến của con. Ngày mai con sẽ thú nhận lỗi và xin lỗi mẹ. Con mong sẽ được mẹ tha thứ. Con cũng cam kết sẽ không làm bố mẹ phải lo lắng thêm.
Con yêu quý của bố
Thư này viết từ En-ri-cô