Lý do nhân vật cảm thấy sửng sốt và kinh hãi - Mẫu 1
Trong phần kết của văn bản “Một trăm dặm dưới mặt đất”, nhân vật “tôi” lại “nhìn ngắm, suy ngẫm, chiêm ngưỡng mà trong lòng cảm thấy sửng sốt và kinh hãi!”. Lý do xuất phát từ cảnh vật trước mắt tương tự như một hành tinh xa lạ. Trong không gian lớn của hang động khổng lồ này, có biển với tiếng sóng rì rào, những dãy núi cao vút. Ánh sáng soi chi tiết trên biển không phải ánh sáng Mặt Trời hay ánh sáng nhợt nhạt của mặt trăng mà là ánh sáng thuần tuý do điện tạo ra. Thậm chí, cảm giác bất lực còn khiến “tôi” thừa nhận trí tưởng tượng của mình trước vẻ đẹp rộng lớn ấy.
Lý do nhân vật cảm thấy sửng sốt và kinh hãi - Mẫu 2
Phần cuối của văn bản “Một trăm dặm dưới mặt đất”, nhân vật “tôi” lại “ngắm nhìn, suy ngẫm, chiêm ngưỡng mà trong lòng cảm thấy sửng sốt và kinh hãi!”. Thái độ này của nhân vật “tôi” xuất phát từ việc phải đối mặt với một tình huống bất ngờ. Trong chuyến phiêu lưu, “tôi” đã rơi xuống một đường hầm gần như thẳng đứng, bất tỉnh và máu me đầy người. Khi ra khỏi hang, “tôi” vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy biển với đợt sóng xô vào bãi cát vàng mịn, những ngọn núi cao vút. Điều đặc biệt hơn là “tôi” nhận ra ánh sáng soi chi tiết không phải của Mặt Trời hay Mặt Trăng mà là ánh sáng thuần tuý do điện tạo ra. Cuối cùng, “tôi” nhận ra mình bị giam trong một hang không biết kích thước và phía trước là biển cả. Thậm chí, bản thân “tôi” cũng không biết làm thế nào để giải thích về sự tồn tại của một nơi như vậy.
Nguyên nhân nhân vật cảm thấy sửng sốt và kinh hãi - Mẫu 3
Trong phần kết của văn bản “Một trăm dặm dưới mặt đất”, nhân vật “tôi” lại “ngắm nhìn, suy ngẫm, chiêm ngưỡng mà trong lòng cảm thấy sửng sốt và kinh hãi!”. Cảm xúc này của nhân vật “tôi” là kết quả của một sự cố bất ngờ - rơi vào một đường hầm gần như thẳng đứng, bất tỉnh và máu me đầy người. Nhưng mọi thứ không dừng lại ở đó, khi ra khỏi hang, “tôi” đã nhìn thấy biển với đợt sóng xô vào bãi cát vàng mịn, những ngọn núi cao vút như đâm ra khơi. Và ánh sáng chiếu sáng khiến “tôi” nhìn rõ mọi thứ không phải của Mặt Trăng hay Mặt Trời mà là ánh sáng điện. Cuối cùng, “tôi” nhận ra mình bị giam trong một hang không biết kích thước. Thậm chí, bản thân “tôi” cũng không biết phải giải thích như thế nào về sự tồn tại của một nơi như vậy và mọi trí tưởng tượng đều hoàn toàn bất lực trước cảnh tượng này, nghĩ rằng mình đang ở một hành tinh xa lạ nào đó.