Kerr đã trải qua nhiều thử thách về cô đơn và mất mát. Người bạn trai đầu tiên của cô qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi. Người yêu tiếp theo lại là một kẻ lừa dối. Cô kết hôn với Orlando Bloom, nhưng hôn nhân của họ lại tan vỡ nhanh chóng. Thế là cô tìm kiếm sự an ủi và hỗ trợ từ triết học Đông phương.
Cô có thể tìm đến Plato hoặc Tolstoy để học những ý nghĩa sâu xa hoặc có thể kích thích cảm xúc bằng cách nghe nhạc của Bach hoặc ngắm nhìn kiến trúc thời Trung cổ. Không phải triết học phương Tây cũng có những trải nghiệm sâu sắc về cuộc sống sao? Nhưng thay vào đó, Kerr tham gia vào phong trào Phật giáo Soka Gakkai. Miranda tập trung tâm hồn mình vào giáo lý và sự hướng dẫn. Vậy tại sao Miranda lại chọn văn hóa phương Đông? Cô ấy cần một cái gì đó mà phương Tây không thể cung cấp. Quyết định của cô ấy cho chúng ta thấy một điều rất quan trọng về cách phương Tây nhìn nhận - hoặc chính xác hơn, nhận nhầm - về văn hóa của mình.
Miranda nhận ra cuộc sống của mình trống rỗng và không có ý nghĩa. Ở thành phố Sydney, quê hương của cô, tất cả các giáo sư trong khoa nhân văn của trường đại học đều bận rộn với những mục tiêu riêng của họ. Trong khoa triết học, nơi mang lại sự truyền cảm và an ủi, các nhà nghiên cứu đang cố gắng làm rõ chủ nghĩa tự nhiên, lý thuyết của Wittgenstein theo quan điểm lịch sử của họ, phân tích quá mức của Heidegger và so sánh Plato trong 'Phaedrus' với Đạo đức học. Những nghiên cứu này không chỉ tốn thời gian mà còn không thực sự hữu ích cho bất kỳ ai đang đối mặt với vấn đề thực sự.
Rất không may, không chỉ ở Đại học Sydney mà còn ở các tổ chức học thuật, văn hóa - thứ có thể giúp chúng ta sống hạnh phúc và thanh thản - đã trở thành những đề tài trừu tượng. Nhưng Phật giáo không phải như vậy. Giáo lý Phật giáo đặt ra nhiệm vụ giúp bạn vượt qua những thử thách của cuộc sống.
Không chỉ có Miranda nhận ra điều này. Sẽ không gì kỳ lạ khi bạn đang dùng bữa tối cùng với người thuộc tầng lớp trung lưu và họ chia sẻ rằng họ đã tìm thấy sự an ủi trong Hegel hoặc Aristotle. Nhưng nếu họ nói rằng họ đã đi đến Nepal và bị cuốn hút bởi đạo đức và giáo lý truyền thống, thì điều này không còn là điều lạ lẫm. Miranda muốn ai đó giải thích những gì cần phải làm để đối mặt với cuộc sống. Và, vì một số định kiến sâu sắc luôn phản đối và phân tích các lý tưởng hữu ích, văn hóa phương Tây đã khiến cô cảm thấy thất vọng.
Ví dụ, nhà triết học nổi tiếng Derek Parfit đã nói: “Một hành động là sai trái nếu và chỉ nếu, hoặc chỉ khi, những hành động đó không tuân theo một số nguyên tắc nào đó trong luật phổ quát, một trong những nguyên tắc mà con người có thể áp dụng theo luật phổ quát, hoặc một nguyên tắc mà không ai có thể từ chối một cách hợp lý”. Một người phải làm gì để tuân thủ điều này?
Miranda từ chối phương Tây không phải là do phương Tây. Cô cần sự giúp đỡ và không ai đưa ra. Điều này không chỉ là vấn đề của một người mẫu nổi tiếng, mà là vấn đề của chúng ta tất cả, ở cả phương Đông và phương Tây. Chúng ta đang bỏ lỡ một nguồn kiến thức quan trọng. Các nhân vật vĩ đại trong văn hóa phương Tây hầu như đều muốn văn hóa là công cụ để giúp con người theo đuổi cuộc sống khôn ngoan hơn: Socrates, Epicurus, Seneca, Montaigne, Schopenhauer, Nietzsche, Schiller, Tolstoy, Proust, tất cả đều muốn văn hóa không chỉ là một đối tượng nghiên cứu học thuật mà còn là một nguồn tài nguyên sống có thể cung cấp sự tư vấn và định hướng (như việc đối mặt với sự mất mát của người thân) - giống như 'lời răn' của phương Đông. Đã đến lúc đưa văn hóa phương Tây trở lại vị thế đáng giá của nó, không phải để chiến thắng phương Đông, mà là để đứng ngang hàng trong việc theo đuổi con đường phát triển của nhân loại.
Theo Thebookoflife
Anh Thư (biên dịch)