Tại Sao Lại Gọi Là Rối Loạn Nhân Cách “Ranh Giới”?

Buzz

Các câu hỏi thường gặp

1.

Rối loạn nhân cách ranh giới là gì và tại sao lại gọi là 'ranh giới'?

Rối loạn nhân cách ranh giới (RLNCRG) là một rối loạn tính cách với tâm trạng không ổn định, bốc đồng và nỗi sợ bị bỏ rơi. Thuật ngữ 'ranh giới' được sử dụng để mô tả những người mắc rối loạn này, vì họ nằm ở giữa rối loạn tâm lý và tâm thần, thể hiện sự bất ổn trong nhận thức bản thân và hành vi.
2.

Những triệu chứng chính của rối loạn nhân cách ranh giới là gì?

Các triệu chứng chính của RLNCRG bao gồm sự bất ổn trong nhận dạng bản thân, biến động tâm trạng mạnh mẽ, nỗi sợ bị bỏ rơi, hành vi tự hủy hoại, và suy nghĩ hoặc hành động tự sát. Những triệu chứng này thường xuất hiện trong các mối quan hệ và tình huống khác nhau.
3.

Rối loạn nhân cách ranh giới có thể được chẩn đoán theo DSM-5 không?

Có, theo DSM-5, để chẩn đoán rối loạn nhân cách ranh giới, người bệnh cần có sự bất ổn trong nhiều khía cạnh như cảm xúc, mối quan hệ và bản thân, kèm theo hành vi tránh bỏ rơi và các biểu hiện tự hủy hoại. Các yếu tố này phải ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống cá nhân và xã hội.
4.

Rối loạn nhân cách ranh giới có thể được điều trị không?

Rối loạn nhân cách ranh giới có thể được điều trị thông qua các phương pháp như liệu pháp hành vi biện chứng (DBT) và các liệu pháp tâm lý khác. Điều trị giúp người bệnh kiểm soát cảm xúc, cải thiện quan hệ xã hội và giảm hành vi tự hủy hoại.
5.

Lịch sử của thuật ngữ 'ranh giới' trong rối loạn nhân cách ranh giới bắt đầu từ đâu?

Thuật ngữ 'ranh giới' lần đầu tiên được giới thiệu bởi nhà tâm lý học Adolph Stern vào năm 1938 để mô tả một nhóm bệnh nhân có triệu chứng không phù hợp với các bệnh tâm thần khác. Sau đó, vào những năm 1970, Otto Kernberg đã phát triển khái niệm này để mô tả rối loạn nhân cách nằm giữa rối loạn tâm lý và tâm thần.