Rối loạn nhân cách ranh giới (RLNCRG) là một loại rối loạn tính cách đặc trưng bởi tâm trạng không ổn định, bốc đồng, sợ bị bỏ rơi và những vấn đề trong việc nhận biết về bản thân. Vào năm 1980, RLNCRG được công nhận là một loại rối loạn tính cách chính thức trong “Cẩm Nang Chẩn Đoán và Thống Kê Rối Loạn Tâm Thần, Phiên Bản 3” (DSM-3).
Nhiều người tự hỏi không biết tại sao người ta lại sử dụng thuật ngữ “ranh giới” để mô tả RLNCRG. Hãy cùng tìm hiểu nguồn gốc của thuật ngữ này và lý do tại sao việc sử dụng nó lại gây tranh cãi qua nhiều năm.
Lịch sử của thuật ngữ “Ranh Giới” trong Rối Loạn Nhân Cách Ranh Giới
Thuật ngữ “ranh giới” được giới thiệu lần đầu tiên vào năm 1938 bởi nhà tâm lý học người Mỹ Adolph Stern. Ông sử dụng thuật ngữ này để mô tả một nhóm bệnh nhân không có sự cải thiện từ các liệu pháp nhưng lại có những triệu chứng không phù hợp với bệnh lý tâm thần hoặc các nhóm bệnh thần kinh khác.
Tại thời điểm đó, mọi người tin rằng bệnh tâm thần có thể chữa khỏi, nhưng không phải bệnh tâm lý.
Sau đó, thuật ngữ này được áp dụng để mô tả những người thuộc dạng “tâm thần phân liệt lằn ranh/ranh giới”
Vào những năm 1970, sự hiểu biết về RLNCRG bắt đầu rõ ràng hơn. Otto Kernberg, một nhà phân tâm học, dùng thuật ngữ “ranh giới” để mô tả một nhóm rối loạn tính cách nằm giữa rối loạn tâm lý và rối loạn tâm thần.
Những người mắc nhóm bệnh rối loạn nhân cách ranh giới được mô tả là có tự vệ tâm lý sơ khai, tức là sử dụng cơ chế tự vệ tâm lý để tránh lo lắng, là giai đoạn đầu tiên trong quá trình phát triển bệnh. Ví dụ bao gồm việc họ nhìn thế giới theo cách rất đơn giản, đen trắng, cũng như áp đặt những đặc điểm tiêu cực của bản thân lên người khác.
Nhóm tính cách này được tạo thành bởi sự bất ổn và vấn đề trong tự nhìn nhận của bản thân. Không lâu sau đó, một nhóm triệu chứng bắt đầu xuất hiện và được dùng để mô tả những người mắc RLNCRG, bao gồm:
– Tính tự nhận biết không ổn định: Rối loạn về bản dạng, có thể bao gồm sự thay đổi trong mục tiêu và quan tâm của bản thân.
– Biến động tâm trạng nhanh chóng và không ổn định: Có thể thay đổi từ cảm giác lo lắng và tức giận đến trạng thái chán nản cực độ.
– Sợ bị bỏ lại: Có thể dẫn đến việc cắt đứt mối quan hệ với những người họ sợ sẽ bỏ rơi họ hoặc quan hệ mật thiết hơn với người khác; có thể có hành vi tự tử hoặc tự tổn thương.
– Có suy nghĩ và hành động tự sát. Suy tính hoặc lập kế hoạch tổn thương bản thân; ví dụ, tự cắt hoặc tự làm tổn thương.
Rối Loạn Nhân Cách Ranh Giới Ngày Nay
Hiện nay, hiểu biết về RLNCRG đã được cải thiện đáng kể. Nó được xem như một rối loạn tính cách được định hình bởi sự trải qua cảm xúc mạnh mẽ và sự không ổn định trong các mối quan hệ, cùng với hành vi gây vấn đề từ thời thơ ấu và xảy ra ở nhiều ngữ cảnh khác nhau - như gia đình và nơi làm việc. Ngoài ra, các chuyên gia cũng nhấn mạnh vai trò của yếu tố di truyền trong rối loạn này.
RLNCRG trong Sổ Tay Chẩn Đoán và Thống Kê Các Rối Loạn Tâm Thần 5 (DSM-5)
Theo DSM-5, để chẩn đoán mắc RLNCRG, một người cần phải đáp ứng một số tiêu chí, bao gồm:
– Sự bất ổn trong nhiều khía cạnh, gây hại trong các mối quan hệ với người khác, cách nhìn nhận bản thân và cảm xúc
– Nỗ lực cố gắng tránh bị bỏ rơi, có thể ảo tưởng hoặc thực tế.