
Ta bước đi trên dòng đời vội vã, thoáng qua những đám mây vần vũ, lơ lửng trên bầu trời xanh. Có lúc tưởng chừng những đám mây ấy giống như chúng ta, chỉ lơ lửng và trôi theo chiều gió. Áp lực và bộn bề cuộc sống thường khiến ta chỉ muốn có một nơi trú ẩn, để tạm gác lại lo âu và có không gian để sạc lại năng lượng. Trong vô vàn lựa chọn đó, tuổi thơ là một lựa chọn sáng chói và thu hút. Và thực tế cho thấy, có nhiều lý do để một người muốn quay trở lại quá khứ, mỗi lý do mang giá trị riêng với từng người.
1. Quá khứ thường đẹp đẽ hơn so với hiện thực.
Mình tin rằng trong chúng ta ai cũng có một nơi để khi mệt mỏi, hết sức sống hay vui vẻ, hạnh phúc để hướng về. Nhiều người chọn quay về tuổi thơ bởi lúc đó, chúng ta không cần lo nghĩ quá nhiều, không có áp lực kiếm tiền, những mối quan hệ xung quanh, mà thế giới của chúng ta tại thời điểm đó chỉ là những câu hỏi: hôm nay chơi gì? Ăn gì? Khi nào có hoạt hình?... Cuộc sống vô tư và rực rỡ khiến ta luôn mong muốn được trải nghiệm lại, bởi khi lớn lên, cuộc sống trở nên đầy màu sắc mang lại cả niềm vui hay nỗi buồn khi cuộc sống rơi vào tình trạng khó khăn, bế tắc.
Đôi khi, ta chỉ muốn cuộc sống đơn giản hơn nên nhiều người có xu hướng quay trở lại và hồi tưởng về tuổi thơ.

2. Ta muốn tìm lại chính mình và nhận ra nhiều giá trị cuộc sống mà tuổi thơ đã đúc kết.
Có thể có một sự thật: người ta ở tuổi 20 sẽ thua kém so với người ta ở tuổi 10 ở một mặt nào đó, kể cả trong một vài quan điểm nhận thức.
Tại sao trí tuệ của người lớn có thể thua một đứa trẻ? Trong khi đó, đó chỉ là bản sắc của họ vào thời điểm quá khứ và hiện tại.
Bởi vì mình tin rằng từ khi còn bé, chúng ta đã được dạy về đạo đức, lý tưởng sống, phong cách sống, và các cách để phát triển bản thân. Tuy nhiên, những điều đó có thể sẽ dần bị lãng quên do sự phức tạp và đa dạng của cuộc sống. Ví dụ, nhiều người khi còn nhỏ sau khi đọc xong ‘’Của chuột và người’’ sẽ nhận ra một thông điệp: nếu muốn đạt thành tựu, cần cố gắng hết sức để đạt được nó. Và chúng ta có thể dễ dàng nhận ra điều đó thông qua cách xây dựng cốt truyện và tình huống cụ thể, nhưng sau đó lại là chính chúng ta vào những năm sau, khi trải qua sự thăng trầm trong cuộc sống, vài lần mất việc, vài lần trượt học bổng, vài lần đã cố gắng hết sức nhưng vẫn chưa thể đạt được điều mình mong muốn. Chúng ta nản chí. Chúng ta không còn quá tin tưởng vào việc chỉ cần nỗ lực sẽ thành công. Tuy nhiên, một ngày nọ, trong một hoàn cảnh cụ thể, chúng ta gặp lại cuốn sách đó và nhận ra hình ảnh của chính mình ngày xưa đầy khao khát và hy vọng, một tư tưởng mạnh mẽ hiện hữu trong trái tim và trí óc đó. Chúng ta bỗng dưng thấy lạ về bản thân hiện tại và tự dưng tỉnh thức. Không ai tác động, chỉ là chính chúng ta ngày xưa đã mang lại cho chúng ta năng lượng mới, nhận thức mới dù đã cũ. Chúng ta như nhận ra một điều bí ẩn, dù nó vẫn luôn tồn tại trong tâm trí chúng ta. Hoặc một người giết người nhìn thấy hình ảnh của chính mình xưa đã liền khóc vì không thể trở thành phiên bản mơ ước của mình.

3. Tuổi thơ gắn với một thứ đặc biệt trong trái tim mỗi người.
Thường thì mọi người sẽ yêu một giai đoạn nào đó vì lúc đó có một điều gì đó khiến họ nhớ mãi.
Với nhiều người, trong tim họ luôn hiện lên hình ảnh những gốc cây, nơi mà khi còn nhỏ họ cùng bạn bè mỗi trưa tụ tập. Hoặc hình ảnh cùng bạn bè chạy nhảy, chơi đùa, những hình ảnh quen thuộc của thời thơ ấu nhưng giờ đây lại xa lạ với họ. Hoặc tuổi thơ là nơi gắn bó với hình ảnh một người đặc biệt, ví dụ như người bà, người đã trao cho họ tình yêu vô điều kiện. Họ nhớ những khoảnh khắc đó, nó khiến họ sưởi ấm và xúc động mỗi khi nhớ lại, những cảm giác đó khiến họ cảm thấy mình trở nên ‘’người’’ hơn. Những hồi tưởng về quá khứ làm cho những khoảnh khắc hiện tại trở nên rực rỡ, khi họ được sống trong những cảm xúc mà họ thấy là tuyệt vời nhất. Một cuộc sống tưởng tượng giúp tô mờ đi những khó khăn và bóng tối của cuộc sống hiện tại. Tuy nhiên, hồi tưởng về quá khứ không có nghĩa là tránh né hoặc bỏ bê hiện tại, họ vẫn sẽ sống, sống hết mình với những điều đang xảy ra, chỉ là trong thâm tâm họ vẫn luôn chứa đựng những khoảnh khắc quá khứ, để rồi chỉ cần một sự kiện nhỏ là những ký ức đó sẽ trở về, quay lại mà không cần báo trước.

4. Tiếp cận những điều bình dị
Khi lớn lên, ta có vẻ không còn bị bố mẹ kiểm soát quá nhiều, ta có thể tự do làm những điều mình muốn với một giới hạn nhất định, nhưng cũng vì vậy, đôi khi ta lại cảm thấy muốn có ai đó mắng mỏ hay nhắc nhở ta rằng đang đi sai hướng. Xưa kia, khi còn là thiếu niên, ta có thể dễ dàng chạy đến với người thân để khóc và kể về mọi lí do khiến ta cảm thấy bị tổn thương. Nhưng dường như, khi lớn lên, những câu chuyện như vậy lại trở nên khó nói ra, dù bố mẹ vẫn luôn ở đó, sẵn sàng lắng nghe, nhưng kỳ lạ thay, ta không thể mở lời vì những khoảng cách vô hình nào đó. Do đó, trong hành trình lớn của bản thân, nhiều bạn trẻ đã từng cảm động bởi những câu hát trong bài ‘’Khi Em Lớn’’ của Orange:
‘’Khi em lớn đường về nhà sao quá xa
Cha mẹ ơi nhưng sao con không thể nói ra được
Con thất bại rồi, chỉ muốn trở về bé thôi.’’
Trong cuộc hành trình tuổi trẻ của mỗi người, có lẽ sẽ có nhiều lần chúng ta muốn quay lại, để ngập tràn trong những kỷ niệm và hồi ức ngọt ngào của quá khứ. Như Lỗ Tấn đã từng nói: chiếc bánh bao ở quá khứ thường ngon hơn chiếc bánh bao của hiện tại, vì quá khứ luôn là thứ gì đó tốt đẹp trong tâm trí chúng ta. Do đó, những hình ảnh xưa kia mãi mãi đẹp đẹp và không thể nào quên được mỗi khi nhớ về. Hoặc tuổi thơ là nơi chúng ta được sống không lo nghĩ, không có những áp lực nặng nề làm mòn năng lượng quá nhiều. Tuổi thơ còn là thời điểm chúng ta có được những mối quan hệ bền vững và không vụ lợi, những người yêu thương chúng ta vô điều kiện, trong khi thực tại, có thể sẽ không còn gặp được nữa. Tuổi thơ là lúc chúng ta dám thể hiện cảm xúc một cách tự nhiên và thân thiện nhất, trong khi ở hiện tại, đôi khi chúng ta không thể thể hiện nó vì những hậu quả có thể xảy ra. Tuổi thơ, một thứ tươi đẹp chúng ta luôn hướng về, bởi một cách kỳ diệu nào đó, có ai có thể đo lường được giá trị của tuổi thơ chứ? Mỗi người, một hoàn cảnh và một cuộc sống, vì vậy, sự ảnh hưởng của tuổi thơ lại trở nên đặc biệt và khác nhau trong trái tim mỗi người.

Tác giả: Đỗ Thị Ngọc Bích