Hôm nay bạn cảm thấy như thế nào? Bạn đang tận hưởng niềm vui không? Bạn có đang mỉm cười, có đang hạnh phúc không?
Những khoảnh khắc vui vẻ!
Là một ngày thường nhật, nhận được một bó hoa, nhận được một chiếc áo mới, đi giày xanh yêu thích, mua được một món đồ mình thích, được thăng chức, tăng lương, nhận được một món quà sinh nhật ý nghĩa... Đối với bạn, đó có phải là những khoảnh khắc hạnh phúc thật sự không?
Ở thời đại này, một điều tốt là đủ để khiến tâm hồn chúng ta phấn khích suốt cả tuần, thậm chí cả tháng. Ăn một bữa ngon, được người bạn khen ngợi về chiếc váy đẹp, thích một người và được đáp lại tình cảm, vui mừng khi biết mình đã vượt qua phỏng vấn, nhảy lên vì hạnh phúc khi được tỏ tình...Những điều mà bạn vừa kể có phải là hiếm gặp không? Không, chúng thường xảy ra và xảy ra hàng ngày, hàng giờ, hàng phút. Vậy tại sao thế hệ hiện nay thường chìm đắm trong những nỗi buồn không lý do.
Hôm nay, bạn cảm thấy như ngày qua, hay hạnh phúc hơn một chút, hay buồn đi một ít.
Những khoảnh khắc vui liệu có thật sự là vui không?
Ngày hôm đó, bạn mặc một bộ đồ rất đẹp, bạn nghĩ bộ đồ này là bộ đẹp nhất trong tủ đồ của bạn. Rất vui, bạn diện đồ rồi quay vài vòng trước gương, ngắm nghía, đi qua đi lại như chuẩn bị cho một show diễn thời trang, sau đó bạn xuất hiện như một ngôi sao. Tưởng tượng, cảm giác, niềm vui ấy đã tạo ra cho bạn một không khí, một tinh thần hứng khởi, nụ cười rạng rỡ, sự tự tin trước khi ra ngoài khiến bạn rất rất vui.
Ra khỏi nhà, cô hàng xóm khen ngợi rất nhiều, bé gái nhà bên trầm trồ, anh hàng xóm không ngớt ánh nhìn, bạn tươi như hoa, rất tươi và thơm. Bạn đăng ảnh lên Facebook, có người bình luận rằng: 'Bộ đồ này đẹp quá, nhưng không hợp lắm với dáng em', nỗi buồn về chiếc đầm này kéo dài bên bạn rất lâu sau đó.
Bởi vì chúng ta thường dễ dàng bỏ qua niềm vui hiện có để dành một phần cho một ngày u ám.
Khi nhận lương, cảm thấy vui một vài ngày, nhưng khi bị sếp mắng, cảm giác đau đớn kéo dài suốt cả tháng.
Việc nấu được một món ăn ngon mang lại niềm vui chỉ trong vài ngày, nhưng nếu không thành công, không có gì vui vẻ và sau đó, không muốn nấu nữa.
Sáng nay, mang đôi giày thể thao rất đẹp, rất nhẹ, chạy êm, tưởng sẽ thấy hạnh phúc nhưng sau đó chỉ thở dài vì dây giày dễ tuột.
Chiếc áo sinh nhật được tặng rất đẹp và vừa vặn với bạn, nhưng tiếc quá, nó màu xanh dương chứ không phải màu xanh nhạt.
Thế mới thấy tại sao chúng ta lại nhạy cảm như vậy, theo một hướng không mấy vui vẻ. Chúng ta thường cảm thấy buồn bã hơn là hạnh phúc, dễ bị ảnh hưởng bởi những cảm xúc tiêu cực như thất vọng, u uất, phiền muộn, buồn bã hơn là sự phấn khởi, niềm vui, những cảm xúc tích cực.
Vì sao cơ thể chúng ta lại tiếp nhận như vậy, liệu có phải thời đại này quá dư thừa nỗi buồn mà khan hiếm niềm vui không?
Đó có phải là xu hướng của cảm xúc không?
Nhìn vào thời đại chúng ta đang sống, đang lẫn vào nó, thở trong nó, bạn cảm thấy ra sao? Có phải mọi thứ xung quanh đều trở nên nhạt nhẽo, nhưng đám mây xám luôn hiện diện, thờ ơ đứng nhìn thời đại chúng ta đang sống. Liệu rằng mọi sự huyền diệu của cuộc sống đang phai màu vì cuộc sống thế gian làm cho chúng trở nên tối tăm hơn là sáng sủa, rực rỡ.
Quá nhiều câu hỏi, nhưng chỉ có một câu trả lời. Bạn còn giữ cho mình một trái tim ấm như lúc còn trẻ không?
Chúng ta đòi hỏi quá nhiều từ bên ngoài, về vẻ đẹp, về sự giàu có, về sự công nhận, đòi hỏi bản thân phải cố gắng hơn mỗi ngày, đòi hỏi mọi thứ xung quanh phải thuộc về mình. Nhưng liệu có ai đã từng đòi hỏi sự cố gắng để làm ấm bên trong, một tâm hồn ấm áp, đòi hỏi một cảm xúc chân thành, sâu lắng bên trong chưa? Vì sao chúng ta luôn cảm thấy buồn? Vì thời đại này có quá nhiều sự thờ ơ và thiếu đi sự kết nối.
Buồn không chỉ là một trạng thái cảm xúc thiếu thốn, mà còn là sự mất mát của điều gì đó, là sự thiếu hụt về mặt tâm hồn, chúng ta gọi đó là nỗi buồn.
Hãy quay trở lại nguồn cội của tâm hồn.
Trong thời đại này, nỗi buồn không phải là điều hiếm gặp. Chúng ta dần mất đi sự kết nối với nhau, nhưng cần phải nhớ rằng, kết nối mới là yếu tố quan trọng nhất trong việc duy trì và phát triển nhân loại.
Hãy chậm lại một chút và tự hỏi, liệu chúng ta đang cảm thấy cô đơn đối với thế giới này không? Liệu chúng ta còn đang trân trọng sự kết nối với xã hội hay không?
Một lời chúc sáng sủa vào buổi sáng, một ôm ấp ấm áp vào mùa Giáng sinh, những lời động viên an ủi khi chúng ta mệt mỏi, đều là những cách để chúng ta cảm nhận và giải tỏa nỗi buồn trong thời đại này.
Tác động của cánh bướm đến cảm xúc
Một hành động nhỏ có thể thay đổi mọi thứ lớn lao.
Hãy thử chào hỏi đồng nghiệp vào sáng mai khi bạn đi làm, và chúc họ một ngày vui vẻ.
Nếu có người không ưa bạn, hãy thử mỉm cười với họ.
Khi gặp đứa bé hàng xóm, hãy khen bé một cách tử tế về đáng yêu của bé.
Khi thấy bác xe ôm đổ mồ hôi, hãy trao cho bác một miếng khăn giấy để lau mồ hôi.
Nếu cô bán hàng ngoài đường bực tức vì mệt mỏi, hãy thử chúc cho cô có nhiều may mắn trong kinh doanh.
Hãy mỉm cười và bày tỏ lòng biết ơn đến các bạn nhân viên tại quán cà phê.
Hãy gọi về cho gia đình hằng ngày để hỏi thăm và trò chuyện với người thân.
Khen ngợi chị bán rau xinh đẹp, khen ngợi anh shipper dũng cảm vận chuyển hàng dù thời tiết có xấu.
Mỗi khi gặp ai, hãy cười nhiều hơn.
Dù nhỏ nhưng từ ngữ mang lại sức mạnh lớn, khi chị bán rau hỏi khách về món ăn, cô bán hàng thôi chửi bới, đứa bé hàng xóm khen bạn mặc váy đẹp, bác xe ôm bớt cau có, và người không ưa bạn sẽ mỉm cười khi gặp bạn. Vì mọi người sẽ chia sẻ nỗi buồn của bạn và mang lại sự ấm áp thông qua những hành động nhỏ bé nhưng ý nghĩa.
Mỗi sáng thức dậy, dù gặp phải điều gì đi nữa, hãy cố gắng mỉm cười nhẹ nhàng, chỉ cần một cái thôi, kiên trì thực hiện điều này mỗi ngày và bạn sẽ thấy nó trở thành một thói quen. Một thói quen giúp bạn khơi dậy cảm xúc đang lạnh ngắt, nuôi dưỡng năng lượng tích cực bên trong, một sức mạnh mãnh liệt chỉ chờ đợi bạn mở lòng.
Những hành động nhỏ bé này, dù nhỏ nhặt, nhưng hầu hết chúng ta thường không để ý, vì ta luôn tập trung vào những điều lớn lao, có sức ảnh hưởng mạnh mẽ, bỏ qua những điều bé nhỏ nhưng lại có sức mạnh thay đổi văn hóa và tạo ra cảm xúc của một thời đại. Chỉ cần những lời nói đơn giản, nhẹ nhàng thôi, hãy thử đi, không mất gì mà lại mang lại niềm vui và sự nhẹ nhàng trong cuộc sống cho người nhận.
Nỗi buồn trong thời đại này không phải là thực sự tồn tại, mà là sự thiếu hụt cảm giác kết nối.
Trong một thoáng, nỗi buồn của thời đại sẽ tan biến, khi lòng bạn kết nối với những điều đẹp đẽ, nhẹ nhàng như bông gòn. Những lời tốt lành như bức tranh, chảy như dòng suối từ nguồn xuống sông, nuôi dưỡng đất màu mỡ, chăm sóc cây cỏ, tạo ra sự ấm áp.