Trịnh Công Sơn, nhạc sĩ vĩ đại của Việt Nam, để lại dấu ấn không thể phai mờ theo thời gian. Câu chuyện của ông không chỉ mang giá trị trong cuộc sống mà còn là những tư tưởng sâu sắc.
I. Những triết lý bất hủ của Trịnh Công Sơn
- Khôn ngoan ở chỗ biết đợi, nhưng không phải lúc nào cũng chờ mãi.
- Hãy giữ im lặng và quên đi những lời phê phán. Tôi luôn tuân thủ nguyên tắc này, vì không ai có thể đánh bại thời gian.
- Tình bạn có giá trị hơn tình yêu, vì nó có thể làm sống lại một trái tim mê đắm và đánh thức một cuộc sống tưởng chừng đã kết thúc.
- Ở bất cứ nơi nào có con người, ở đó có âm nhạc. Trong thế giới này, tiếng hát như biểu tượng cho sự hiện diện của chúng ta.
- Con người sinh ra không hoàn hảo và sống để khắc phục những sai lầm. Đẹp vì không hoàn hảo, yêu thương vì luôn mắc phải lỗi lầm. Hãy yêu và không bao giờ tuyệt vọng.
- Đừng mơ ước những điều xa xôi vì giấc mơ của chúng ta có thể trở thành hiện thực, dù chỉ trong những khoảnh khắc nhỏ nhưng đậm chất tình cảm và sâu lắng.
- Sự phản bội có thể mạnh mẽ hơn bạo lực. Và chỉ có sự phản bội mới khiến chúng ta xa lạ. Còn bạo lực thì thường không bền vững lâu dài.
- Cuộc sống là nguồn an ủi không đáng ngừng. Nó tặng cho chúng ta mà không đòi hỏi điều gì đổi lại. Cuộc sống là sự hào phóng, mỉm cười khi chúng ta lạc quan đối diện với sự ngốc nghếch.
- Quên và biết quên cũng là một nghệ thuật sống. Biết quên giúp cuộc sống trở nên như một bản hòa nhạc đẹp.
- Cuộc sống càng dài, đôi mắt ta càng nhìn thấy nhiều điều lạ lùng. Tâm hồn đẹp là một tài sản chung của con người. Nhưng có những thay đổi trong tâm hồn, từ người này sang người khác. Đã có nhiều người tốt đã trở thành người xấu và ngược lại, không thiếu những kẻ xấu trở nên tốt bụng.
- Không có bài hát nào đủ để diễn đạt về MẸ. Mất MẸ là mất mất đi một kho tàng lớn nhất trong cuộc đời của chúng ta…
- Khi ta còn trẻ, ta thường nghĩ có thể dễ dàng bỏ qua một mối tình. Vì chúng ta nghĩ rằng hạnh phúc và điều mới mẻ sẽ đến trong tương lai. Cũng có thể, nhưng... Đôi khi chúng ta không biết rằng những điều ta mong đợi và cần nhất chỉ đến một lần trong đời.
- Có những người thấy thiên đường, có người nhìn thấy địa ngục. Và không ít những người bị mù tâm trí khi trải qua tình yêu.
- Một người phụ nữ yêu thương tôi và tin tưởng tôi nhất trên thế giới, có thể hy sinh cả tính mạng vì tôi. Đó là mẹ tôi. Một người bạn trung thành nhất với tôi, có thể từ bỏ tất cả vì tôi, là mẹ tôi. Nếu ai đó nói rằng ở một nơi nào đó có người xem con mình như mục tiêu sống và cuối cùng của cuộc đời mình, thì đó chắc chắn là mẹ tôi.
- Trong cuộc sống, vì lo sợ mất mát, ta thường kể trước những tiếc thương. Nhưng khi nói đến sự mất mát, đó thường là của người khác chứ không phải là của chính ta. Lúc ấy, cái chung biến thành cái riêng, và tại sao ta không ôm lấy cái riêng để chia sẻ cùng cõi đời.
II. Những tâm sự đầy ý nghĩa của Trịnh Công Sơn
- Đôi khi, sự vắng bóng của bạn là một điều buồn. Nhưng có những lúc bạn xuất hiện, điều đó mới thực sự là một niềm vui. Bạn có thể làm cho không gian trở nên thoải mái như những nốt nhạc êm dịu. Đó là những thời điểm ta không cần phải nỗ lực lấp đầy khoảng trống với những câu chuyện nhạt nhẽo.
- Biết tha thứ những điều nhỏ sẽ giúp cuộc sống tha thứ cho những lỗi lớn hơn. Khi biết tha thứ cho bản thân, ta cũng nên tha thứ cho người khác.
- Có những ngày đau khổ, tôi và cuộc đời đã cho nhau những cơ hội mới. Từ những thời kỳ tận cùng, tôi nhận ra rằng vinh quang chỉ là điều ảo ảnh. Tôi không còn điều gì để tôn thờ ngoại trừ tuyệt vọng và lòng khoan dung. Hãy đối diện với tuyệt vọng để thấy nó cũng đẹp như một bông hoa. Tôi không khuyến khích sự đau khổ, nhưng hãy trải nghiệm cảm giác chiến thắng và thất bại đồng thời. Vinh quang và sự thất bại đã đưa tôi đến những đấu trường.
- Mọi thứ sẽ qua đi, biến mất, nhưng âm nhạc, giai điệu, khi đã chào đời với bản hòa nhạc của nó, sẽ tồn tại mãi mãi. Đó như là một cuộc phiêu lưu hấp dẫn giữa giới hạn và vô tận, như một món quà đặt cược cho cuộc sống.
- Ca khúc là cuộc sống thứ hai, sau cái thân thể do cha mẹ ban tặng.
- Một nỗi tuyệt vọng là điểm xuất phát, là nguồn cảm hứng không ngừng để tôi chìm đắm trong những giọt nước mắt của cuộc sống, xây dựng cơ ngơi riêng tư của mình.
- Sống không chỉ là tròn đầy sự hiện diện mà còn là chết để đắm chìm trong vẻ hư không.
- Chết chỉ là sự tan biến của thể xác, nhưng sống không chỉ là sự tồn tại của cơ thể. Nhiều người sống mà dường như đã chết, và nhiều người chết vẫn sống trong ký ức của mọi người.
- Đừng than thở và trách phận. Đời không làm tổn thương ai, chỉ có chính ta làm tổn thương đời.
- Từ những thời điểm tăm tối, tôi nhận ra rằng vinh quang chỉ là điều phù phiếm. Tôi không còn điều gì để thờ phượng ngoại trừ tuyệt vọng và lòng dung thứ. Hãy dấn thân vào tận cùng của tuyệt vọng để hiểu rằng tuyệt vọng cũng có vẻ đẹp như một bông hoa.
- Hãy trải qua những cảm xúc đau khổ. Việc hiểu được nỗi đau của người khác và chính bản thân là dấu hiệu của lòng nhân ái. Điều đó phản ánh và mọi người sẽ hiểu.
- Đừng từ bỏ hy vọng, bởi cuộc sống đầy những niềm vui mới luôn chờ đợi chúng ta. Những khoảnh khắc vui vẻ của cuộc sống không ngừng đổi hình. Từ một thời kỳ tuyệt vọng, có thể đến một thời kỳ tuyệt vọng khác cũng là một niềm vui. Một niềm vui, dù chỉ là ảo tưởng, nhưng đủ làm dịu dàng trong khoảnh khắc.
- Tôi tin rằng sẽ có một ngày mọi người đều cảm thấy hạnh phúc khi họ xoá bỏ ranh giới thù nghịch trong tâm hồn.
- Cái chết cũng chỉ là một trò đùa cuối cùng của cuộc sống.
- Đám đông và sự ồn ào không luôn là biểu tượng của sự sống.
III. Những tình cảm đẹp của Trịnh Công Sơn
- Sống giữa thế gian chỉ có thân phận và tình yêu. Thân phận có hạn, nhưng tình yêu vô tận. Chúng ta phải làm thế nào để nuôi dưỡng tình yêu, để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên con đường đau khổ của cuộc sống.
- Mỗi khi bạn hát một bản tình ca, bạn đang muốn chia sẻ về cuộc tình của chính mình. Hãy hát đi, đừng ngần ngại. Dù hạnh phúc hay đau khổ, cuộc tình ấy vẫn là một phần không thể thiếu trong cảm xúc của bạn.
- Con người thật kỳ lạ. Dễ quên liệu có phải là một đặc tính của cuộc sống? Sống với người khác là hẹp hòi, hẹp hòi lắm! Mai sau, đứng trước cõi vô hạn, chúng ta có thể nói những điều tinh tế. Có lẽ, trời đất không ganh đua với con người. Nếu có, thì chỉ là ganh đua về vẻ đẹp và tâm hồn.
- Chúng ta phải làm thế nào để nuôi dưỡng tình yêu, để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên con đường đau khổ của cuộc sống.
- Đừng để tâm hồn mình bị mòn đi bởi những vết thương tưởng chừng như có thật nhưng thực sự không tồn tại.
- Hạnh phúc không phải là một hiện thực. Nếu đúng như vậy, những nhà tiên tri lớn không cần phải sáng tạo Thiên Đàng và Niết Bàn để làm gì. Hạnh phúc trên trần gian chính là sự nhận biết về đau khổ. Đau khổ là cơ hội để mở rộng tâm hồn, trở nên tốt bụng hơn, lượng thứ hơn, biết tha thứ và nhân ái hơn. Bài học này không có điểm dừng, vì Thiện vẫn chưa có dấu hiệu xuất hiện đến nay.
- Tình yêu có lẽ là lời nói dối sâu sắc nhất từ trái tim.
- Có những người yêu rời bỏ và đột ngột quay trở lại một ngày nào đó. Tại sao? Không có lý do. Chỉ là một lựa chọn tưởng như đúng rồi lại sai. Và họ trở lại với người họ đã từng phụ bạc, muốn làm mới một vết thương. Một vết thương đôi khi đã lành từ lâu mà đột ngột hở như một cơn thức tỉnh. Một sự thức tỉnh trên vết thương. Trên một đau đớn tưởng rằng đã thuộc về quá khứ. Nhưng không, không có gì thuộc về quá khứ cả. Thời gian trôi qua và vết thương vẫn còn đó. Nó đợi để được thức tỉnh một lúc nào đó, sống lại như chính nó là một vết thương.
- Tình yêu là nguồn động viên cho sự sáng tác âm nhạc. Nỗi đau và niềm vui kết hợp tạo nên âm nhạc. Âm nhạc chính là tình yêu, là một thế giới của cảm xúc, nơi chứa đựng sự đau khổ và niềm vui của cuộc sống.
- Tôi là kẻ mơ mộng trong tình yêu, những khi tôi tức giận với cuộc sống. Khi cuộc sống yêu thương tôi, tôi sẽ trở thành một tín đồ của tình yêu.
- Được yêu hoặc bị từ chối đều là phận đời. Đời rộng lớn, không tìm được tình yêu ở một nơi thì hãy tìm ở nơi khác. Còn yêu là còn sống... Còn được yêu là còn sống lâu dài.
- Tình yêu tồn tại từ ngàn xưa đến nay. Nhưng có những tình yêu kết thúc bi thảm đến mức đôi khi con người không dám yêu. Yêu mà đau quá thì yêu làm gì. Có người đã nói vậy. Tôi đã đứng giữa hai khía cạnh của tình yêu và dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn muốn giữ lại một ý nghĩa bền vững: 'Cuộc sống không thể thiếu tình yêu'.
- Chấp nhận tình yêu là chấp nhận một thứ có hay không, đùa giỡn hay nghiêm túc. Nó vô hình nhưng có sức mạnh làm tan chảy trái tim. Thiếu nó, cuộc sống sẽ trở nên nhạt nhòa đến đâu. Thôi thì để nó tồn tại vậy.
- Ở một giai đoạn nào đó, việc chia sẻ niềm vui và nỗi buồn đều mang một nỗi mệt mỏi giống nhau.
- Tôi là bờ biển cho em ra đi. Em là bến dừng cho tôi ghé lại. Con đò đi qua bờ này bờ kia, nhưng nó sẽ đậu lại ở một bến khác.
- Tôi luôn nhớ thương tuổi trẻ, tuổi của tình yêu mãnh liệt. Khi tôi yêu cái tuổi đẹp này, tôi cũng đang yêu một khoảnh khắc của cuộc sống đã qua.
- Khi nỗi đau chưa kéo dài, tình yêu giống như ánh nắng, khi nỗi đau trỗi dậy, tình yêu trở nên vô hạn...
Trong bài viết này, Mytour gửi đến bạn những câu nói bất hủ của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Chúc bạn một ngày tràn đầy niềm vui!