blogradio.vn - Cô tin rằng đất ở đây có sự linh thiêng đặc biệt, mang trong mình tâm hồn và linh hồn, cùng khả năng hiểu được ngôn ngữ của con người. Đó là lý do cô thấy cuộc sống tại đây ngày càng phát triển và đạt được những ước mơ của mình.
Trong suốt cuộc đời, cô Hai luôn biết ơn ngày quan trọng ấy, một ngày mà đã định hình nên cuộc sống của cô, một quyết định đúng đắn và dũng cảm.
Việc quyết định đó không hề dễ dàng với cô Hai, người từng sống ở thành phố và chỉ biết đến cuộc sống đô thị. Tuy nhiên, nhờ có một người bạn quen giới thiệu vùng đất mới này, cô đã có dũng khí để chấp nhận và lựa chọn ở lại.
Cô Hai và chồng đã bắt đầu cuộc sống mới ở đây, với tư tưởng sẵn lòng đối mặt và vượt qua mọi khó khăn. Cô chia sẻ rằng đất ở đây tốt và dễ sinh sống, điều này đã giúp cô và chồng xây dựng được căn nhà đầu tiên của mình.
Khi mới đến đây, cô Hai nhớ lại ngày xưa làng quê này hoang vắng lắm, nhưng cô và chồng đã cùng nhau chăm chỉ làm vườn và dần dần thu hoạch được những thành quả đầu tiên. Cô cảm thấy hạnh phúc và biết ơn những người hàng xóm đã giúp đỡ trong những ngày đầu khó khăn của cô và chồng.
Cô Hai đã sống bằng việc làm nghề trồng trọt. Mỗi khi thu hoạch, cô chất đầy xe đạp với rau củ và đem ra chợ bán, làm quen với mọi người. Cô luôn khỏe mạnh và chăm chỉ, không những trồng sắn, khoai, bắp mà còn rau cải, xúp lơ, chanh và ớt. Chồng cô đã có xe máy, giờ cô chỉ lo trồng trọt còn chồng cô lo chạy chợ.
Cô Hai đã sống ở đây hơn 20 năm và thấy cuộc sống ngày càng phát triển. Đất ở đây tốt, đã có đường sá, điện đường và ngôi làng hẳn hoi. Cuộc sống của mọi người ngày càng tốt hơn, cô cảm thấy hạnh phúc và tự hào về quyết định của mình.
Cô Hai và chồng sống hạnh phúc mặc dù không có con. Cô chăm chỉ trồng trọt và được mọi người biết đến nhờ công việc đỡ đẻ. Có gia đình giàu từ thành phố đã đến thuê cô nuôi con, nhưng sau 3 tháng, cô đã quyết định trở về vì nhớ quê nhà.
Cô Hai tin rằng đất ở đây có linh hồn, có tâm hồn. Cuộc sống của cô ngày càng thuận lợi và đạt được những gì mình mong muốn. Cô không chỉ trồng sắn, khoai, bắp mà còn rau cải, chanh và ớt. Cuộc sống của cô ngày càng tốt đẹp hơn.
Cô Hai sống hạnh phúc dù không có con. Cô được mọi người biết đến nhờ công việc đỡ đẻ. Một số gia đình giàu đã đến thuê cô nuôi con, nhưng sau 3 tháng, cô đã quyết định trở về vì nhớ quê nhà.