NHỮNG ĐIỂM CHÍNH
ĐIỂM CHÍNH
Chúng ta có thực sự hiểu và đọc được cảm xúc của nhau?
Liệu chúng ta có thể thực sự hiểu và đọc được lẫn nhau không?
-
Chúng ta thậm chí không giỏi trong việc làm thế nào nhận ra cảm xúc bản thân.
Chúng ta thậm chí không phải lúc nào cũng nhận ra được cảm xúc của chính mình.
Con người có thể dễ dàng học cách đọc suy nghĩ cảm xúc một cách chính xác.
Con người có thể học hỏi và trở nên chính xác hơn trong việc đọc hiểu cảm xúc.
Con người đọc cảm xúc của nhau bằng một cách rất nhiệt tình. Điều này không được chứng minh là quá chính xác. Không ai là không cảm thấy khó chịu với câu hỏi: “Có chuyện gì vậy?”. Nếu bạn trả lời, “Không có gì, gương mặt tôi là thế thôi”, mọi người tỏ ra kỳ lạ mà cho rằng họ đúng còn bạn thì cứ gắt gỏng cả lên.
Con người đọc cảm xúc của nhau bằng một cách rất nhiệt tình. Không có nhiều sự chính xác. Ai chưa từng bực tức với câu hỏi: “Có chuyện gì vậy?” Nếu bạn trả lời, “Không có gì, đó chỉ là khuôn mặt của tôi thôi”, mọi người kỳ lạ đồng tình rằng họ đúng và bạn đang cáu gắt.
Nhưng chúng ta làm điều này bởi vì chúng ta quan tâm, rất nhiều, đến ý định của người khác. Họ có ý gì, và họ có ý gì đối với chúng ta? Họ là bạn hay đối thủ? Họ mạnh mẽ hay là kẻ phục tùng? Là đối tác tiềm năng, hay không? Và vân vân.
Nhưng chúng ta làm điều này bởi vì chúng ta quan tâm, rất nhiều, đến ý định của người khác. Họ có ý gì, và họ có ý gì đối với chúng ta? Họ là bạn hay đối thủ? Họ mạnh mẽ hay là kẻ phục tùng? Là đối tác tiềm năng, hay không? Và vân vân.
Câu hỏi chắc chắn tiếp theo về mối quan tâm rất thực tế này về cảm xúc của người khác mang tính triết học hơn. Có lẽ nó xuất hiện đầu tiên vào thời điểm khi phản ứng của ai đó đối với một sự kiện làm bạn bất ngờ bởi vì nó khác với phản ứng của bạn.
Câu hỏi mà không thể tránh khỏi sau vấn đề thực tế này về cảm xúc của người khác, là một vấn đề triết học hơn. Nó có thể đầu tiên xuất hiện khi phản ứng của ai đó đến một sự kiện làm bạn bất ngờ vì khác biệt so với của bạn.
Bạn tự hỏi: “Người kia có đang trải qua cùng một sự kiện như tôi không?” Điều này dẫn đến câu hỏi tổng quát hơn, “Con người có trải qua những cảm xúc tương tự, hay chúng ta đều khác biệt?”
Bạn tự hỏi: “Người kia có đang trải qua cùng một sự kiện như tôi không?” Điều này dẫn đến câu hỏi tổng quát hơn, “Con người có trải qua những cảm xúc tương tự, hay chúng ta đều khác biệt?”
Nguồn: IStock
Triết học đã đưa ra những câu trả lời khác nhau trong nhiều năm, nhưng nhìn chung, kết luận là, về tổng thể, chúng ta không thể so sánh được với nhau. Đó là một câu nói khó hiểu, nhưng ý nghĩa là trải nghiệm của bạn về trận bóng đêm qua khác với của tôi. Có lẽ tôi quan tâm đến đội nhà hơn đội bạn, hoặc có thể tôi không quan tâm đến bóng đá chút nào.
Triết học đã đưa ra những câu trả lời khác nhau trong nhiều năm, nhưng nhìn chung, kết luận là, về tổng thể, chúng ta không thể so sánh được với nhau. Đó là một câu nói khó hiểu, nhưng ý nghĩa là trải nghiệm của bạn về trận bóng đêm qua khác với của tôi. Có lẽ tôi quan tâm đến đội nhà hơn đội bạn, hoặc có thể tôi không quan tâm đến bóng đá chút nào.
Hãy đi sâu hơn vào từng từ. Khi tôi nhắc đến “London”, bạn có thể nghĩ ngay đến một thành phố vĩ đại của nước Anh, nhưng điều đó dựa trên điều gì? Bạn đã từng đến London chưa? Tôi đã, cả với tư cách là khách du lịch và đi công tác; Tôi đã quen với việc di chuyển trong thành phố. Nhưng người sống ở đó sẽ có phản ứng chi tiết, phong phú và cảm xúc hơn với từ London hơn cả bạn hoặc tôi. Đây là quán rượu yêu thích của họ, đây là trạm tàu điện ngầm thường lệ của họ, đây là nơi họ bị sa thải khỏi một công việc, đây là nơi họ đang làm việc - và còn nữa, và còn nữa.
Đi sâu hơn nữa, hãy suy nghĩ về từng từ. Nếu tôi nói “London” với bạn, bạn có thể hình dung ra thành phố vĩ đại của nước Anh, nhưng điều đó dựa vào cái gì? Bạn đã từng đến London chưa? Tôi đã, cả với tư cách là khách du lịch và đi công tác; Tôi đã có sự quen thuộc với thành phố. Nhưng người sống ở đó sẽ chắc chắn có phản ứng chi tiết, phong phú và cảm xúc hơn với từ London so với bạn hoặc tôi. Đây là quán rượu yêu thích của họ, đây là trạm tàu điện ngầm thường lệ của họ, đây là nơi họ bị sa thải khỏi một công việc, đây là nơi họ đang làm việc - và tiếp tục như vậy.
Chúng ta có thể nói rằng từ London có ý nghĩa giống nhau với tất cả chúng ta không?
Chúng ta có thể nói rằng từ London có ý nghĩa giống nhau với tất cả chúng ta không?
Vẫn còn, các nghiên cứu về thần kinh đang dạy chúng ta rằng chúng ta giống nhau hơn là khác biệt. Công việc gần đây về việc quét não, ví dụ, có thể đọc được cảm xúc của con người với độ chính xác 90%. Các nhà nghiên cứu đã cho mọi người xem những hình ảnh về những điều không dễ chịu - thương tích về thể chất, các nhóm thù hận và hành vi hung ác - và họ phát hiện ra rằng mọi người đã phản ứng theo cách có thể đoán trước được. Nhưng hơn thế nữa, tất cả họ đều phản ứng với những mô hình não khá giống nhau.
Và tuy nhiên, khoa học thần kinh đang dạy chúng ta rằng chúng ta giống nhau hơn là khác biệt. Công việc gần đây về việc quét não, ví dụ, có thể đọc được cảm xúc của con người với độ chính xác 90%. Các nhà nghiên cứu đã cho mọi người xem những hình ảnh về những điều không dễ chịu - thương tích về thể chất, các nhóm thù hận và hành vi hung ác - và họ phát hiện ra rằng mọi người đã phản ứng theo cách có thể đoán trước được. Nhưng hơn thế nữa, tất cả họ đều phản ứng với những mô hình não khá giống nhau.
Chúng ta giống nhau hơn là khác biệt.
Chúng ta giống nhau hơn là khác biệt.
Nguồn: Canva
Tương tự, nghiên cứu của một nhóm nhà tâm lý học tại Đại học Princeton đã phát hiện ra rằng khi người kể chuyện và người nghe chuyện gặp nhau, mô hình não của họ khớp nhau hoàn toàn. Câu chuyện chiếm lấy não bộ của chúng ta - và theo những cách tương tự.
Tương tự, công trình của một nhóm các nhà tâm lý học tại Đại học Princeton phát hiện ra rằng khi người kể chuyện và người lắng nghe gặp nhau, mô hình não của họ giống hệt nhau. Những câu chuyện chiếm lấy bộ não của chúng ta – và theo những cách tương tự.
Cảm xúc của con người đều giống nhau và các mô hình não bộ cho thấy điều đó. Như trưởng nhóm nghiên cứu Luke Chang đã nói, cảm xúc có một dấu hiệu thần kinh về cơ bản giống nhau ở mỗi người. Điều này cũng gợi ý rằng máy tính có thể học cách nhận biết những cảm xúc này với độ chính xác cao hơn, tính đến nay là 90%. Bộ phim khoa học viễn tưởng 2001: A Space Odyssey – Chuyến du hành không gian, không quá xa vời như chúng ta nghĩ.
Cảm xúc của con người giống nhau, và mô hình não cho thấy điều đó. Như trưởng nhóm nghiên cứu Luke Chang đã nói, cảm xúc có một dấu hiệu thần kinh về cơ bản giống nhau ở mỗi người. Điều này cũng gợi ý rằng máy tính có thể học cách nhận biết những cảm xúc này với độ chính xác cao hơn, tính đến nay là 90%. Bộ phim khoa học viễn tưởng 2001: A Space Odyssey - Chuyến du hành không gian, không xa lắm so với chúng ta nghĩ.
Và còn một điều ám ảnh nữa, đó là tỷ lệ chính xác của máy tính cao hơn so với khả năng của con người. Và đây là điểm quan trọng, cao hơn cả khả năng quản lý cảm xúc của chính con người. Chúng ta thậm chí không giỏi việc nhận ra cảm xúc của bản thân mình.
Và có một ẩn ý nữa, đó là tỷ lệ chính xác của máy tính cao hơn so với khả năng của con người. Và đây chính là điểm mấu chốt, cao hơn khả năng quản lý cảm xúc của chính con người. Chúng ta thậm chí còn không giỏi việc nhận ra cảm xúc của mình.
Đọc cảm xúc của người khác, cũng như của chính chúng ta, là điều cần thiết cho việc giao tiếp tốt và nói trước công chúng. Nghiên cứu cho thấy rằng chúng ta giống nhau hơn là khác biệt, gợi ý rằng con người có thể học cách đọc cảm xúc chính xác hơn một cách hiệu quả và có thể mang lại kết quả giao tiếp tốt hơn cho bất kỳ ai cố gắng làm điều đó.
Đọc cảm xúc của người khác, cũng như của chính chúng ta, là điều cần thiết cho việc giao tiếp tốt và nói trước công chúng. Nghiên cứu cho thấy rằng chúng ta giống nhau hơn là khác biệt, gợi ý rằng con người có thể học cách đọc cảm xúc chính xác hơn một cách hiệu quả và có thể mang lại kết quả giao tiếp tốt hơn cho bất kỳ ai cố gắng làm điều đó.
Tác giả: Nick Morgan Ph.D.