
Nếu bạn để ý, bạn sẽ thấy rằng trần nhà trong các nhà thờ (đặc biệt là nhà thờ Công giáo) luôn được xây rất cao. Chúng thường được trang trí lộng lẫy, khiến bạn phải ngước nhìn mãi không thôi. Điều này không chỉ áp dụng cho nhà thờ Công giáo, mà còn áp dụng cho nhiều kiến trúc khác trong Phật giáo, Hồi giáo và Ấn giáo.
Về mặt tâm linh, trần nhà ở những nơi thờ tự được xây cao để tăng cảm giác rộng lớn, linh thiêng, từ đó tạo ra sự kết nối với các thực thể tối cao ở trên. Nhưng về mặt tâm lý, độ cao của trần nhà có thể tạo ra sự khác biệt lớn trong tư duy của con người.
Hiệu Ứng Nhà Thờ là gì?
Hiệu ứng nhà thờ là thuật ngữ chỉ mối quan hệ giữa chiều cao của trần nhà và cách con người suy nghĩ và giải quyết vấn đề. Theo đó, trần nhà cao thúc đẩy suy nghĩ trừu tượng, sáng tạo và tự do, trong khi trần nhà thấp khiến suy nghĩ của bạn trở nên cụ thể và chi tiết hơn.
Hiệu ứng này được nhà nhân chủng học Edward T. Hall phát hiện lần đầu vào năm 1960. Ông nhận ra rằng mọi người thường có suy nghĩ bó buộc hơn trong các nhà thờ nhỏ hơn so với các nhà thờ lớn với trần nhà cao.
Để kiểm chứng hiệu ứng này, hai nhà nghiên cứu Joan-Meyers Levy và Rui Zhu đã tiến hành một thí nghiệm. Theo đó, người tham gia được chia thành 2 nhóm vào 2 căn phòng với trần cao lần lượt là 2.5m và 3m. Tại đây, họ tham gia trò chơi đảo chữ với các từ liên quan đến chủ đề tự do như unlimited (không giới hạn) hoặc liberated (giải phóng).
Kết quả cho thấy những người ở căn phòng cao hoàn thành trò chơi nhanh hơn nhiều. Tuy nhiên, khi chơi với các từ như bound (sự ràng buộc) hoặc restricted (sự hạn chế), những người ở phòng thấp lại hoàn thành nhanh hơn.
Trong bài tập thứ hai là tìm ra mối liên hệ giữa 10 môn thể thao khác nhau, nhóm ở phòng 3m cũng đưa ra nhiều ý tưởng trừu tượng hơn với tầm nhìn bao quát.