Tiếc rằng, ngày nay có rất nhiều người lựa chọn mối quan hệ một chiều và độc hại vì sợ cô đơn. Họ nghĩ rằng sống một mình là đồng nghĩa với cảm giác cô đơn và không hạnh phúc. Nhưng thực tế lại khác hoàn toàn.
Và tôi hiểu điều đó tốt hơn bất kỳ ai. Ban đầu, sống một mình là nỗi sợ của tôi. Nhưng sau những mối quan hệ với những người không chín chắn và ích kỷ, tôi nhận ra rằng độc thân không đáng sợ. Điều đáng sợ là phải chịu đựng một mối quan hệ không đáng có.
Đúng vậy, trái tim tôi đã bị tan vỡ và bị phản bội nhiều lần trước đó, và điều cuối cùng tôi muốn là để cho ai đó làm điều tương tự với tôi lần nữa.
Tôi đã sống một mình trong hai năm và tôi tự hào nói rằng đó đã thay đổi cách tôi nhìn nhận về tình yêu. Nó cũng mở ra cho tôi những góc khuất trong tâm trí và giúp tôi hiểu được tầm quan trọng của việc chấp nhận và yêu bản thân.
Tuy nhiên, tôi không muốn bị hiểu lầm. Ý của tôi không phải là mối quan hệ là sự lãng phí thời gian. Tôi chỉ muốn nói rằng có lẽ không phải là thời điểm phù hợp để bắt đầu một mối quan hệ.
Về phần tôi, tôi tự hào nói rằng tôi không sợ cảm thấy cô đơn - tôi sợ trong một mối quan hệ một chiều.
Đây là lý do tại sao:
1. Tôi không sợ khi sống là chính mình, tôi sợ khi tôi ở bên một ai đó không cho phép tôi làm vậy.
Tôi không sợ khi là chính mình. Tôi sợ khi một người đàn ông không chào đón và trân trọng con người của tôi. Một người đàn ông không chấp nhận thói xấu của tôi và liên tục thay đổi tôi để thỏa mãn anh ta.
Một người đàn ông luôn chỉ trích mọi hành động của tôi. Một người đàn ông làm tôi cảm thấy mọi thứ tôi làm sẽ không bao giờ đủ.
Một người đàn ông không cho tôi làm những thứ tôi yêu thích và không tôn trọng ranh giới, cướp đi sự tự do của tôi. Một người đàn ông không cho tôi làm một người con gái thẳng thắn, vụng về, hài hước, và châm biến như tôi vốn có.
Tôi không lo lắng khi dành thời gian một mình, nhưng tôi lo lắng khi phải dành thời gian với những người không xứng đáng.
Tôi không sợ ăn tối một mình tại nhà hàng yêu thích, đi xem phim hoặc mua sắm một mình vì tôi cảm thấy thoải mái với bản thân.
Nhưng tôi sợ phải làm những điều đó với những người không tôn trọng thời gian của tôi. Họ coi việc bên tôi là một nghĩa vụ. Họ không đi cùng hướng với tôi.
Tôi không lo ngủ một mình, nhưng tôi lo tỉnh dậy bên một người lạ.
Tôi không bận tâm về việc ngủ và thức dậy một mình, nhưng tôi sợ một ngày nào đó, tôi sẽ không nhận ra người ở bên cạnh mình là ai. Tôi sợ anh ấy sẽ không là người tôi từng yêu.
Tôi lo rằng tôi sẽ tỉnh dậy bên một người không còn yêu thương và chăm sóc tôi, và tôi không còn ý nghĩa với họ nữa.
Tôi không sợ khi phạm sai lầm, nhưng tôi sợ khi ở bên người không phù hợp.
Sai lầm là phần không thể thiếu của cuộc sống, và đôi khi, nó là bài học quan trọng nhất. Tôi không sợ vì sai lầm của mình dạy cho tôi điều gì nên và không nên làm để cảm thấy hạnh phúc với chính mình. Nhưng tôi sợ khi phạm sai lầm bên cạnh người không yêu thương mình.
Một người khiến tôi phải mong chờ sự quan tâm và tình yêu của họ. Một người đùa giỡn với tôi bằng lời ngọt ngào và lời hứa. Một người gây nhầm lẫn về tôi và tự hỏi liệu tôi đáng để họ dành thời gian cho.
Tôi không sợ hành động tình ái, nhưng tôi sợ phải làm những điều đó mà không được yêu thương.
Tôi không muốn người nào chỉ quan tâm đến thể chất hơn là tình cảm. Một người có thể thể hiện tình cảm mạnh mẽ nhưng thiếu đi sự chân thành, chỉ muốn thỏa mãn nhu cầu của họ. Một người coi tôi như một vật dụng, không hiểu rằng tôi cũng có nhu cầu và mong muốn.
Tôi không muốn trao cơ thể cho người không xứng đáng. Một người tôi có thể “yêu” nhưng không cảm nhận được sự ấm áp hay tình yêu họ dành cho mình. Một người chỉ quan tâm đến thân thể, không để ý đến cảm xúc và tinh thần của tôi.
Tôi không sợ các cuộc trò chuyện, nhưng tôi sợ nói chuyện với ai không hiểu tôi.
Tôi sợ phải ở bên một người chỉ xuất hiện khi tôi nói chuyện, nhưng không lắng nghe những gì tôi nói. Một người mà cuộc trò chuyện của chúng tôi chỉ là những điều không quan trọng.
Một người chỉ biết phê phán và không tôn trọng ý kiến của tôi, cố gắng thuyết phục tôi rằng anh ta luôn đúng.
Tôi sợ một người không thể có cuộc trò chuyện thú vị và ý nghĩa cùng tôi.
Tôi không sợ độc thân, nhưng tôi sợ ở bên một người không quan tâm đến tôi.
Tôi đã học cách tận hưởng sự độc lập của mình, nhưng tôi sợ phải dành cho người không xứng đáng một phần nhỏ của mình. Một người chỉ xem tôi là lựa chọn và không bao giờ ưu tiên. Một người chỉ đối xử tốt với tôi khi cần tôi.
Tôi lo sợ phải dành thời gian bên một chàng trai không làm cho lòng tôi ấm áp, an toàn và hạnh phúc bằng tình yêu. Người đó sẽ không hiểu những suy tư tâm tư, không cảm nhận được những biểu hiện cảm xúc không lời và không đạt tới tận cùng của trái tim tôi. Người đó sẽ không đủ dũng cảm để yêu thương tôi và tự hào về tôi cũng như thành công của tôi và không truyền cảm hứng để tôi trở nên tốt hơn mỗi ngày.
Tác giả: Riley Cooper