Nói về các mưu sĩ thời Tam quốc trong lịch sử Trung Quốc, chúng ta không thể không nhắc đến bộ đôi Ngọa Long (hay Gia Cát Lượng) và Phượng Sồ (hay Bàng Thống). Thậm chí, ở khắp mọi nơi, người ta vẫn truyền tai nhau câu 'Ngọa Long, Phượng Sồ, nếu có được một trong hai người ấy thì có thể đoạt được thiên hạ'.
Nói về các mưu sĩ thời Tam quốc trong lịch sử Trung Quốc, ta không thể không nhắc đến bộ đôi Ngọa Long (tức Gia Cát Lượng) và Phượng Sồ (tức Bàng Thống). Thậm chí, ở khắp mọi nơi, thiên hạ cũng lưu truyền tai nhau câu 'Ngọa Long, Phượng Sồ, nếu được một trong hai người ấy thì có thể đoạt được thiên hạ'.
Bàng Thống (178-214), tự là Sĩ Nguyên, hiệu là Phụng Sồ, là mưu sĩ của Lưu Bị thời Tam quốc trong lịch sử Trung Quốc. Ông thường được so sánh với Khổng Minh, một người sống cùng thời.

Bàng Thống là người của huyện Tương Dương, Nam quận, Kinh Châu. Khi Từ Thứ đi cùng bạn là Thạch Thao về phía nam đến Kinh Châu, Bàng Thống cùng với Gia Cát Lượng và Từ Thứ đã kết bạn với nhau.
Bàng Thống cũng có mối quan hệ họ hàng với Gia Cát Lượng. Khi cả hai còn nhỏ, chị của Gia Cát Lượng được gả cho Bàng Sơn Dân (còn được gọi là Bàng Lệnh Minh) - một người anh em họ của Bàng Thống. Việc chủ hôn được tổ chức bởi danh sĩ Bàng Đức Công - chú của Bàng Thống và Bàng Sơn Dân.
Theo
Bàng Thống lớn hơn Gia Cát Lượng ba tuổi. Hai người thường gặp gỡ, trong khi Gia Cát Lượng thường thái độ thận trọng, thì Bàng Thống lại thẳng thắn và hoạt bát, tạo ra sự tương phản trong tính cách của họ. Mặc dù Bàng Thống không được coi trọng vì sự chậm chạp và vụng về của mình, nhưng Bàng Đức Công hiểu và tôn trọng ông.

Khi nghe danh tiếng của danh sĩ Tư Mã Huy, Bàng Thống tìm đến gặp anh. Khi gặp nhau, Tư Mã Huy đang hái dâu, Bàng Thống ngồi dưới cây, và hai người bắt đầu trò chuyện từ sáng đến tối. Tư Mã Huy nhận ra tài năng của ông và ca ngợi ông.
Từ đó, danh tiếng của Bàng Thống lan rộng. Bàng Đức Công quý mến cả ông và Gia Cát Lượng, gọi ông là Phượng Sồ (chim phượng con), Gia Cát Lượng là Ngọa Long (con rồng nằm).
Trong Tam quốc diễn nghĩa, La Quán Trung mô tả Bàng Thống như một người có mày rậm, mũi gồ, khuôn mặt đen, và râu ngắn, hình dung về ngoại hình xấu xí của ông. Tư Mã Huy (Thủy Kính tiên sinh) nhận xét về Bàng Thống như sau: 'Nếu có được một trong hai người Ngọa Long (tức Khổng Minh) hoặc Phụng Sồ (tức Bàng Thống) thì có thể thống trị được thiên hạ'.
Ban đầu, Bàng Thống ở Giang Nam theo Tôn Quyền. Trong trận Xích Bích, ông đã có nhiều đóng góp, khiến Tào Tháo dùng xích sắt nối các thuyền lại với nhau để tránh quân lính say sóng, nhưng thực ra, điều này khiến cho thuyền không thể di chuyển ra xa khi bị tấn công. Nhờ Bàng Thống mà khi Chu Du sử dụng hỏa công, thuyền của Tào Tháo tập trung lại thành một cụm, không thể trốn thoát và bị thiêu rụi.
Sau khi Chu Du qua đời, Lỗ Túc tiến cử Bàng Thống cho Tôn Quyền. Tuy nhiên, Tôn Quyền là người rất thận trọng và khi thấy Bàng Thống ngoại hình xấu xí và tính cách hơi nóng nảy, ông không chấp nhận. Vì không được Tôn Quyền coi trọng, Bàng Thống quyết định đến Kinh Châu theo Lưu Bị.

Lưu Bị nghe tin Bàng Thống muốn đầu quân, rất vui mừng. Tuy nhiên, khi thấy ông có vẻ ngoại hình không được hoàn hảo, Lưu Bị thay đổi ý kiến và chỉ cho ông làm Huyện lệnh Lỗi Dương. Bàng Thống ở đó khoảng 100 ngày, chỉ biết uống rượu suốt ngày, không làm việc gì cả.
Khi nhận được đơn tố cáo, Lưu Bị tức giận và ra lệnh cho Trương Phi và Tôn Càn đến kiểm tra. Trương Phi đầy giận dữ hỏi ông tại sao thường xuyên uống rượu và sao không làm việc, ông chỉ biết mỉm cười và ra lệnh cho nhân viên đưa hết công văn trong vòng 100 ngày để ông xem xét.
Chỉ trong nửa ngày, Bàng Thống đã xử lý hết công việc. Trương Phi phải xin lỗi và hứa sẽ ủng hộ ông. Lúc này, Bàng Thống giới thiệu bức thư từ Lỗ Túc và Khổng Minh cho mọi người. Lưu Bị hối hận về sự cẩu thả trước đó, đến huyện để xin lỗi và mời Bàng Thống về Kinh Châu, đề bạt ông làm Phó Quân sư Trung lang tướng.
Đáng tiếc, Bàng Thống không được miêu tả cụ thể trong Tam quốc diễn nghĩa, và cái chết của ông vẫn là đề tài gây tranh cãi giữa các nhà sử học Trung Quốc.