Bài viết này dành cho các bạn sinh viên năm 1, 2, 3, xin phép được gọi là chị nhé.
Xin chào các bạn, chị là Linh. Khá lâu trước, chị đã viết bài 'LÀM SAO ĐỂ NÂNG CAO GPA TỪ TRUNG BÌNH LÊN GIỎI', và rất vui khi nhận được nhiều phản hồi tích cực từ mọi người. Từ đó, chị đã nhận được vài tin nhắn từ các bạn, chia sẻ và tâm sự về cuộc sống của mình. Hôm qua, có một bạn hỏi chị rằng:
'Trong quá trình học tập ở hai năm cuối Đại học, chị có từng cảm thấy sợ hãi hoặc chán nản không?'
'Em mới học được vài tuần nhưng đã cảm thấy áp lực lớn. Mặc dù em đã đọc các bài viết giống như của chị để lấy động lực, nhưng thực tế là em thấy khá khác biệt'
Câu hỏi của bạn khiến chị nhớ lại những ngày tháng ôn thi, vì vậy chị viết bài này, hy vọng sẽ giúp ích cho một số bạn.
Chị Trải Qua:
Muốn Gạt Hết Sách Vở Đi Không Học Gì Nữa.
Bối Rối Nhìn Tài Liệu Không Biết Bắt Đầu Ôn Từ Đâu.
-
Học 20 Phút Rồi Lướt Điện Thoại, Lướt Mạng Xã Hội 2 Tiếng, Rồi Lại Tự Trách Bản Thân Đã Lãng Phí Thời Gian Như Thế Nào.
Đi Quán Cà Phê Ngồi Học Bài Nhưng Cuối Cùng Chỉ Ra Ngồi Uống Đồ Đã Gọi, Ngắm Mọi Người và Nghe Nhạc.
Trong Đêm Khóc Vì Áp Lực Công Việc và Học Tập.
Điều Đáng Sợ Nhất Là Trong Đầu Chị Luôn Lo Lắng, 'Linh Ơi, Bỏ Đi, Mệt Rồi Đừng Ôn Nữa, Để Hôm Sau Ôn Tiếp' (Dù Thực Tế Mới Mở Sách 30 Phút)...
Nếu Các Em Từng Có Cảm Giác Hay Biểu Hiện Như Thế Trong Quá Trình Ôn Thi, Chị Chỉ Muốn Nói Rằng Các Em Không Đơn Độc Đâu.
Trong Hơn 4000 Sinh Viên Cùng Khóa 60 của NEU, Chị Không Có Thành Tích Hay Ưu Điểm Gì Nổi Bật, Chị Cũng Là Một Sinh Viên Bình Thường, Thích Chơi, Đến Mùa Thi Cử Thì Vừa Cuống Cuồng Ôn Thi, Tìm Tài Liệu, Vừa Đánh Vật Với Những Suy Nghĩ Chán Nản Trong Đầu Mình.
Cụ Thể, Những Biện Pháp Chị Áp Dụng Cho Bản Thân Mình Đó Là:
1. Đặt Ra Giới Hạn Thấp Nhất Mà Bản Thân Mình Phải Đạt Được.
( Nguồn: Google)
12 năm liền đạt danh hiệu học sinh giỏi, đó là niềm tự hào nhỏ nhoi của chị. Vì thế, chị không chấp nhận bản thân tốt nghiệp với danh hiệu Trung bình hoặc Khá. Chị tự đánh giá rằng chương trình học của mình không quá nặng nề. Nếu mình tốt nghiệp với danh hiệu Khá, thì chỉ có thể kết luận rằng: 'Chị quá LƯỜI.'
Thực ra, ở thời điểm đầu năm 3, sau khi tính toán với số điểm kém hồi năm 1, 2, chị vẫn có cơ hội để tốt nghiệp với danh hiệu Xuất sắc với điều kiện: 'Tất cả môn học còn lại của năm 3, 4 phải đạt điểm A, tham gia Nghiên cứu khoa học đạt giải Ba trở lên để cộng điểm vào 1 học phần bất kỳ, tham gia cuộc thi 'Ánh sáng soi đường' và đạt giải cao để cộng thêm điểm các học phần Triết”. Nếu mọi điều thuận lợi và chị đủ giỏi, chị có thể tốt nghiệp với điểm số vừa đủ cho danh hiệu Xuất sắc. Và như các em đã thấy, con đường này thật sự gập ghềnh, vì vậy chị đã lựa chọn con đường 'dễ dàng hơn', chỉ là tốt nghiệp với danh hiệu Giỏi thôi, vì vậy chị phải cố gắng ôn thi.
2. Xây dựng 'chấp niệm' cho bản thân.
Một cách kỳ diệu nào đó, chị đã tạo ra 'chấp niệm' rằng bản thân phải ít nhất được nhận học bổng trong quá trình là sinh viên, có lẽ là vì đã đọc những bài viết xuất hiện trên trang Hà Nội như '10 điều phải làm khi còn là sinh viên', mà luôn có mục 'Nhận học bổng'.
Thêm vào đó, chị còn được truyền cảm hứng từ các bạn trong nhóm bạn lớp đại học, 4/6 anh em thường xuyên nhận học bổng của trường từ năm nhất đến năm tư, trong đó có 2 bạn xuất sắc, một bạn là thủ khoa đầu ra chuyên ngành đợt 1, một bạn là thủ khoa đầu ra chuyên ngành đợt 2. Vì vậy, mỗi kỳ học chị đều hy vọng từ những anh em ấy, và để không làm họ thất vọng, chị cũng phải cố gắng ít nhất được nhận học bổng một lần.
3. Trong quá trình ôn thi, luôn tự động viên bản thân.
Luôn nhắc nhở mình rằng, 'chỉ cần cố gắng thêm vài ngày nữa, một thời gian ngắn nhưng thành quả sẽ kéo dài suốt cuộc đời', 'mang tầm nhìn tươi sáng cho tương lai xa', 'tưởng tượng về số tiền học bổng lớn chờ đợi', 'dự định mời bạn bè ăn chè xoài từ tiền học bổng', 'mua quà cho gia đình'... để tiếp tục bước đi trên con đường học tập.
4. Đánh giá 'chi phí cơ hội' của việc đặt mục tiêu nhận học bổng và tốt nghiệp loại giỏi.
Chị không thể làm nhiều việc cùng một lúc và làm tốt mọi thứ, chị đã quyết định nghỉ việc để dành nhiều thời gian hơn cho việc học tập. Do đó, nếu kết quả học tập không như mong đợi, không có tiền, cũng không có kinh nghiệm làm việc, thì thật đáng tiếc. Ít nhất, việc nhìn vào kết quả học tập có thể làm chị cảm thấy nhẹ nhõm hơn vì không phải đối mặt với việc không có thu nhập từ công việc.
5. Lấy động lực từ bên ngoài.
Khi nào mà không còn cảm giác hứng thú hoặc cảm thấy chán chường, chị thường tìm kiếm nguồn năng lượng tích cực từ bên ngoài. Chị có em gái, chị nói với em 'Chị đang căng thẳng', em thường động viên chị bằng cách nói 'Chị làm được mà', 'Mọi việc sẽ ổn thôi', hoặc gửi cho chị một số video để xem, có lẽ chúng giúp chị nhận thêm động lực để tiếp tục học tập.
Nếu vẫn cảm thấy mất hứng thú, không có động lực, chị thường nghe nhạc và xem các video truyền động lực trên Youtube. Một bài hát mà chị thích nghe là 'Ato Hitotsu' (các em có thể tìm kiếm trên Youtube), câu nói chị thường nhớ trong đầu là 'Cố gắng thêm một chút, một chút nữa thôi là được, mỗi ngày cố gắng hơn một tí, tích tiểu thành đại.'
6. Bên cạnh đó, chị nhận ra rằng điều khó khăn nhất trong việc ôn thi là không biết bắt đầu từ đâu.
Nếu chị để trống kiến thức của một môn học từ đầu kỳ, thì dù cố gắng như thế nào, cũng không thể học hết kiến thức của môn đó chỉ trong một tuần để thi và đạt điểm cao được, bởi còn nhiều môn học khác nữa. Chính vì vậy, chị luôn lắng nghe bài giảng của giáo viên trên lớp để biết mình đang học gì và để dễ dàng ôn tập cuối kỳ. Ngay cả khi không muốn học, kiến thức tích luỹ từ đầu kỳ sẽ giúp chị tự tin hơn khi thi, và cũng có thêm dữ liệu để 'chém gió' trong bài làm.
Chị hy vọng rằng, những chia sẻ này sẽ giúp ích cho một số bạn. Chúc các em học tốt và đạt thành tích như mong đợi. Love you 3000.