Bài văn tóm tắt cảm xúc khi đến thăm lăng của nhà văn (tổng hợp, sâu sắc) được biên soạn từ những bài văn xuất sắc nhất của học sinh lớp 9. Mong rằng với bài viết này, các bạn sẽ truyền tải được cảm xúc của mình một cách tốt nhất.
Tổng hợp cảm xúc khi đến thăm lăng của nhà văn (tổng hợp, sâu sắc)
Ý kiến cá nhân về đoạn trích truyện ngắn 'Chiếc lá cuối cùng' - phiên bản mẫu 1
Những truyện ngắn của O’Hen-ri luôn khắc sâu vào lòng người đọc, qua đó thể hiện sự đẹp đẽ của tâm hồn trong những tình huống không ngờ, đầy cảm xúc. 'Chiếc lá cuối cùng' là một tác phẩm xuất sắc thể hiện tình yêu và hy vọng vào con người, một thông điệp quan trọng về sức mạnh của nghệ thuật chân chính.
Câu chuyện kể về cuộc sống khó khăn của các họa sĩ nghèo: Hai nữ họa sĩ trẻ Xiu và Giôn-xi sống cùng căn hộ với họa sĩ già Bơ-men. Khó khăn về vật chất đã làm suy yếu sức sáng tạo của họ, khiến họ rơi vào tình trạng bi đát. Bơ-men, mong ước vẽ một tác phẩm vĩ đại trong suốt 40 năm nhưng không thực hiện được, buộc phải ngồi làm mẫu cho các họa sĩ trẻ để kiếm tiền nuôi sống. Giôn-xi, bị bệnh và nghèo túng, không còn niềm tin vào cuộc sống. Chỉ còn lại Xiu với những bức tranh và lo âu về tương lai của Giôn-xi. Tình huống của Giôn-xi khiến mọi người đều lo lắng và bất lực. Vào mỗi buổi sáng, khi Giôn-xi nhìn ra cửa sổ, mọi người đều biết rằng cái chết đang đến gần.
Trong hoàn cảnh đó, người đau khổ nhất không phải là Giôn-xi mà là cô gái trẻ Xiu. Cô phải đối mặt với bi kịch của mình vào sáng hôm sau khi Giôn-xi nhìn ra cửa sổ. Nhưng Xiu cũng không ít đau khổ khi phải chứng kiến Giôn-xi đối diện với cái chết. Cô trải qua đêm dài thức trắng, lo lắng và bất lực. Mỗi tiếng đồng hồ trôi qua là một nỗi lo âu. Xiu không thể chịu đựng được khi phải nhìn thấy Giôn-xi mở to đôi mắt thẫn thờ, chứng kiến tấm mành kéo lên, biết rằng cái chết đang đến gần. Cô cảm thấy bất lực khi không thể làm gì để cứu vãn Giôn-xi khỏi tưởng tượng điên rồ của cô.
Lúc đó, một sự kiện bất ngờ đã đảo lộn mọi kế hoạch, thay đổi tình hình tưởng chừng đã chắc chắn trong tâm trí Giôn-xi, Xiu và mọi người. Điều này đem lại hy vọng như một phép màu: Chiếc lá cuối cùng vẫn còn sống trên tường. Xiu hạnh phúc nhận ra rằng đó không phải là ảo giác: 'Chiếc lá cuối cùng trên cây vẫn còn đó. Phần gần cuống lá vẫn xanh mướt, còn phần mép lá đã vàng úa, nhưng chiếc lá vẫn kiên cường bám vào cành, cao khoảng hai mươi bước'. Giôn-xi cũng nhận ra sự thật: 'Đó là chiếc lá cuối cùng', và thừa nhận điều đó một cách chùn bước. Mặc kệ sợi dây ràng buộc cô với tình bạn và thế giới, cô chìm sâu trong tư duy tự kiêu của mình, không để ý đến sự quan tâm của người khác. Trong lúc đó, không ai có thể giúp cô ngoại trừ bản thân cô. Thời gian kéo dài để Giôn-xi chứng kiến chiếc lá cuối cùng đấu tranh với mùa đông khắc nghiệt. Sự bảo thủ đó thực sự đáng trách.
Nhà văn đã tạo ra một thử thách với số phận của Giôn-xi, nhưng cuối cùng, người đọc có thể nhẹ nhõm: 'Chiếc lá vẫn còn đó'. Chiếc lá mong manh đã chiến thắng thời tiết khắc nghiệt, mở ra một khía cạnh mới trong suy nghĩ của Giôn-xi. Cô đã nhận ra sự ích kỷ của mình và giải thoát cho một sinh mạng. Phép màu đã diễn ra, vượt qua mọi quy luật của tự nhiên, làm cho Giôn-xi bối rối. Cô bắt đầu mơ ước về tương lai: 'Một ngày nào đó em sẽ vẽ được vịnh Na-plơ'. Bơ-men đã thể hiện lòng nhân từ của mình, tạo ra một tác phẩm cuối cùng trong cuộc đời mình: Chiếc lá cuối cùng!
Hoạ sĩ già không có quyền năng của Thượng đế, nhưng có một trái tim đầy lòng nhân từ. Trong lúc làm mẫu cho Xiu, ông đã thể hiện quyết định mạnh mẽ, đoạt lại quyền của Thượng đế. Con người đã tạo ra một kiệt tác cuối cùng: Chiếc lá cuối cùng! Khi ông bắt đầu vẽ, ông ấy đang hành động với một ước nguyện cao cả: Giữ cho Giôn-xi sống. Đây thực sự là một phép màu.
Vì mạng sống của một cô gái, cụ Bơ-men đã vượt qua thử thách của thời tiết khắc nghiệt, hy sinh cho người khác. Cuối cùng, Giôn-xi đã hồi sinh nhờ niềm tin vào sức sống từ chiếc lá cuối cùng - tác phẩm của cụ Bơ-men. Tuy nhiên, cụ Bơ-men đã trả giá bằng chính mạng sống của mình.
Câu chuyện kết thúc với một sự đảo lộn tình huống. Chiếc lá cuối cùng là một trò lừa, nhưng cũng là nguồn hy vọng cho sự sống. Tác phẩm cuối cùng của người họa sĩ già vượt xa mọi dự đoán, nhưng nó mãi mãi là biểu tượng của tình yêu thương con người.
Dàn ý về suy nghĩ của tôi về đoạn trích truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng.
Mở đầu: Giới thiệu tác phẩm Chiếc lá cuối cùng.
Phần 1: Suy nghĩ về đoạn trích truyện ngắn.
Phần 2: Cảm nhận về bài viết Chiếc lá cuối cùng.
Kết luận: Tổng kết suy nghĩ về tác phẩm.
1. Tâm trạng của Gion-xi:
- Gion-xi bị sưng phổi, bệnh tật và khó khăn về vật chất.
- Cảm xúc của Gion-xi rất chán nản và buồn bã.
- Cô nghĩ rằng khi chiếc lá cuối cùng rụng, đó sẽ là lúc cô phải ra đi khỏi cuộc đời này.
- Tuy nhiên, chiếc lá vẫn cứ đậu đó mà không chuyển động.
2. Ý nghĩa của chiếc lá:
- Chiếc lá sống động, gần như thật với Gion-xi - một họa sĩ mà cô không nhận ra.
- Đem lại sức mạnh và hy vọng cho một cô gái đang chịu đựng nỗi buồn và tuyệt vọng vì bệnh tật nặng nề.
- Chiếc lá được vẽ bởi một người nghệ sĩ đam mê, một người bạn trân quý của người bệnh.
3. Tình người qua chiếc lá:
- Giúp người bạn vượt qua khó khăn của căn bệnh.
- Bày tỏ tình yêu thương và lòng nhân ái đối với con người.
- Chiếc lá như một phép màu mang lại hy vọng cho người bệnh đang đối diện với những thử thách khó khăn.
III. Kết bài:
- Phê phán về chiếc lá cuối cùng
- Đề cao tình cảm con người, biến tình cảm thành tác phẩm
Sơ đồ Ý kiến của tôi về đoạn trích truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng
Suy nghĩ của tôi về đoạn trích truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng - phiên bản 2
Chiếc lá cuối cùng do nhà văn tài ba người Mỹ, O. Henry, được đặt tên cho giải thưởng truyện ngắn hàng năm của Hội Nghệ Thuật và Khoa Học ở Mỹ.
Chiếc lá cuối cùng là biểu tượng của tình người, thể hiện lòng yêu thương đồng loại và khuyên bảo mọi người hãy sống vì nhau, hy sinh cho cuộc sống của nhau. Xiu và Bơ-men, mặc dù khác nhau về tuổi tác và tình trạng kinh tế, nhưng cùng chung niềm lo lắng: làm thế nào để cứu giúp Giôn-xi thoát khỏi sự chết chóc. Xiu đã nỗ lực, không tiếc sức mình để kiếm tiền mua thuốc, mời bác sĩ, mua thức ăn... để chăm sóc và chữa bệnh cho Giôn-xi. Cô đã dành cho bạn sự quan tâm và chu đáo, từ việc nấu cháo, hâm súp cho bạn ăn. Xiu thực sự là một người bạn tốt, luôn ở bên bạn trong mọi hoàn cảnh. Tuy nhiên, điều này vẫn chưa đủ để cứu vãn Giôn-xi. Mặc dù bị viêm phổi nặng, nhưng vấn đề lớn nhất là tâm trạng tuyệt vọng của Giôn-xi. Cô tin rằng mình sẽ không sống nổi khi chiếc lá cuối cùng của cây thường xuân bên cửa sổ kia rụng xuống.
Y học có thể chữa trị viêm phổi, nhưng việc chữa trị tâm trạng tuyệt vọng thì bác sĩ không thể giải quyết được. Nhờ vào tình cảm nhân ái và nhạy cảm của một người giàu lòng thương yêu, Bơ-men đã nhận ra giải pháp để mở cánh cửa đưa Giôn-xi trở lại với cuộc sống. Bằng tài năng của mình, Bơ-men đã vẽ nên một bức tranh kiệt tác - cũng là bức tranh cuối cùng để truyền đạt niềm tin và hy vọng vào cuộc sống cho Giôn-xi. Cả hai nhân vật, Xiu và Bơ-men, đại diện cho tinh thần nhân đạo và lòng nhân ái, cho thấy tình yêu thương và sự quan tâm đến con người. Qua bức tranh cuối cùng, liên kết với sự hy sinh im lặng của Bơ-men, tác giả cũng muốn nhấn mạnh một vấn đề khác: mục đích của nghệ thuật. Suốt bốn mươi năm lao động nghệ thuật, Bơ-men luôn gặp thất bại, chưa bao giờ bút vẽ của ông chạm vào vĩ tuyến của nữ thần nghệ thuật. Tấm vải đã chờ đợi bức tranh kiệt tác của ông trong hai mươi lăm năm, vẫn trống trơn trong góc phòng. Nhưng cho đến khi không có ý định làm nghệ thuật nữa, nhưng vì mục tiêu của việc cứu sống một người, Bơ-men đã hoàn thành bức tranh kiệt tác của mình trong một hoàn cảnh khắc nghiệt: đêm đông, gió lạnh, tuyết rơi, đèn bão chiếu sáng một mình trên cái thang lung lay. Tác phẩm của ông, dù chỉ là một chiếc lá thường xuân bình thường, nhưng lại trở nên bất tử vì nó hiện diện trong cuộc sống của một con người (Xiu) và ai biết, nó có thể là sự sống của một tài năng.
Cốt truyện của chiếc lá cuối cùng rất đơn giản. Nó là câu chuyện về sự sống vượt qua thời gian nhờ ý nghĩa sâu sắc cùng nét vẽ tài tình của tác giả. Bằng cách xoay chuyển tình thế đột ngột và bất ngờ hai lần, ông đã thu hút độc giả. Lần đầu tiên là khi Giôn-xi suy tư về sự tuyệt vọng và sẵn lòng chấp nhận cái chết. Lần thứ hai, khi chiếc lá cuối cùng rụng, nó lại làm cho Giôn-xi lấy lại niềm tin vào cuộc sống. Câu chuyện tạo ra cảm giác rằng, dù có tuyệt vọng đến đâu, sự sống vẫn có thể hiện hữu, và tình yêu đời không bao giờ chết đi.
Sau khi Giôn-xi hồi phục, một lần nữa, ông già Bơ-men xuất hiện và biến mất, làm cho độc giả quên đi về ông. Khi xiu kể chuyện, nó lại đưa ra một bất ngờ lớn khi chiếc lá cuối cùng rụng. Điều này làm nổi bật tình yêu thương và lòng trung thành của Bơ-men, và đồng thời tôn vinh chủ đề chính của câu chuyện.
Chiếc lá cuối cùng không chỉ là biểu tượng của sự sống mà còn là biểu tượng của tình người. Nó là minh chứng cho sức mạnh của nghệ thuật và lòng yêu thương giữa con người với con người. Câu chuyện giúp chúng ta nhận ra rằng, giá trị thực sự của nghệ thuật là ở khả năng tạo ra tình thương và lan tỏa niềm đam mê đối với cuộc sống.
Về đoạn trích từ truyện 'Chiếc lá cuối cùng', nó đã đưa ta vào thế giới của nhà văn O. Hen-ri và làm cho chúng ta nhớ về tài năng và sự ra đi của ông. Dù đã lặn xuống, ánh sáng của ông vẫn rực rỡ qua các tác phẩm của ông, trong đó 'Chiếc lá cuối cùng' là một trong những tác phẩm nổi bật.
Trong 'Chiếc lá cuối cùng', O. Hen-ri đã chuyển chúng ta đến công viên Oa-sinh-tơn, nơi cuộc sống đầy khó khăn của các nhân vật được tái hiện chân thực. Tác giả không tránh né khỏi hiện thực khốc liệt của cuộc sống, mà thay vào đó, ông đã tạo ra một bức tranh sống động về sự cô đơn và khao khát của con người.
Cuộc sống trong 'Chiếc lá cuối cùng' được miêu tả bằng những hình ảnh sống động và sâu sắc, làm cho chúng ta cảm nhận được tình yêu và hy vọng giữa những khó khăn. O. Hen-ri không chỉ làm sống lại thế giới trong truyện mà còn làm cho chúng ta suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống và tình người.
Để tránh hiểu lầm, cần phải nói thêm rằng nhà văn không chỉ phản ánh hiện thực mà còn muốn thể hiện thái độ đối với con người. Thậm chí trong những góc phố nhỏ, nhà văn cũng khám phá và tìm tòi. Tâm tư, tình cảm của các nhân vật đều được tác giả lắng nghe và khơi dậy những cảm xúc sâu thẳm trong lòng độc giả. Ông tỏ ra rất quan tâm và thương cảm với số phận của họ.
Cuộc sống đầy đắng cay nhưng tâm hồn con người lại toả sáng và lan tỏa hương thơm. Nhà văn đã phát hiện ra rằng ngọn lửa của tình thương yêu giữa con người với con người luôn rực cháy dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất. Ông ca ngợi nét đẹp trung trinh của tình bạn giữa Xiu và Giôn-xi và cảm phục tình thương của họ trong những thời khắc khó khăn.
Bơ-men, người hoạ sĩ già, mặc dù thất bại trong nghệ thuật và sống trong đói khổ nhưng vẫn giữ được lòng thương người. Mặc dù có lúc ông bộc lộ tính khó tính nhưng trong sâu thẳm, ông vẫn giữ trái tim nhân ái. Lời nói của ông thể hiện sự coi trọng và thương yêu đối với con người.
Lòng yêu thương ấy dường như là nguồn cảm hứng để bác Bơ-men sáng tác một kiệt tác nghệ thuật. Trước nguy kịch, bác đã vẽ một bức tranh kỳ diệu, đem lại sự sống và niềm tin cho Giôn-xi trước khi ra đi.
Suy nghĩ về đoạn trích truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng - mẫu 4
“Nếu là con chim, chiếc lá,
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh.
Lẽ nào vay mà không trả
Sống là cho, không chỉ nhận mà còn cho đi?
Những câu thơ như lời khẳng định về mối quan hệ con người với nhau, về sự chia sẻ và hy sinh. Phần cuối của truyện Chiếc lá cuối cùng của O Hen-ri làm rung động lòng người trước tình yêu thương giữa những người nghèo.
Câu chuyện kể về sự thay đổi của Giôn-xi, một họa sĩ trẻ. Dù bị bệnh và nghèo túng, cô đã tìm lại niềm tin nhờ một chiếc lá cuối cùng kiên cường.
O Hen-ri đã tạo ra một câu chuyện hấp dẫn với sự đảo ngược tình huống, với tinh thần hi sinh cao cả của cụ Bơ-men.
Chiếc lá cuối cùng của O Hen-ri gợi lên tình yêu thương và lòng nhân ái giữa những người nghèo.
Suy nghĩ về đoạn trích truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng - mẫu 5
Chiếc lá cuối cùng là biểu tượng cho sức mạnh của tình người trong tác phẩm của O Hen-ri.
Ba nhân vật chính: Giôn-xi, Xiu và cụ Bơ-men thể hiện sự hy sinh và lòng nhân ái giữa những khó khăn của cuộc sống.
Giôn-xi, một họa sĩ nghèo, đã tìm lại niềm tin nhờ một chiếc lá cuối cùng kiên cường trên cây.
Qua một đêm mưa gió, chiếc lá vẫn dũng cảm bám trụ, làm thay đổi suy nghĩ của Giôn-xi, giúp cô lấy lại niềm tin và vượt qua bệnh tật.
Xiu, bạn cùng phòng với Giôn-xi, đã thể hiện tình yêu thương và sự quan tâm, giúp Giôn-xi vượt qua khó khăn.
Tình yêu thương và sự quan tâm của Xiu đã là nguồn động lực giúp Giôn-xi tiếp tục sống và đối mặt với cuộc sống.
Cụ Bơ-men, một họa sĩ già, đã hi sinh mình để cứu sống Giôn-xi bằng việc vẽ chiếc lá thường xuân cuối cùng.
Tình yêu thương của cụ Bơ-men dành cho Giôn-xi là biểu hiện cao thượng và sâu sắc nhất.
Chiếc lá cuối cùng của cụ Bơ-men không chỉ là kiệt tác nghệ thuật mà còn chứa đựng niềm hi vọng sống.
Tác phẩm của cụ Bơ-men thể hiện sự hi sinh cao thượng và thông điệp nghệ thuật sâu sắc.
Tác phẩm được kể lại với lối kể chuyện hấp dẫn, giàu kịch tính, và những chi tiết kĩ càng, đặc biệt là ở tình huống truyện đảo ngược hai lần.
Tác phẩm thể hiện ý nghĩa của tình yêu thương cao cả trong việc giúp con người vượt qua mọi khó khăn, trở ngại trong cuộc sống.
O Hen-ri là một trong những tác giả truyện ngắn xuất sắc của Mỹ, và tác phẩm Chiếc lá cuối cùng là minh chứng cho tài năng của ông.
Truyện thể hiện sự gắn bó, tình bạn cao quý giữa Giôn-xi và Xiu trong hoàn cảnh khó khăn.
Tình bạn của Giôn-xi và Xiu được thể hiện qua những hành động quan tâm và chăm sóc lẫn nhau trong những lúc khó khăn.
Xiu thể hiện tình cảm chân thành và quan tâm sâu sắc đối với Giôn-xi khi cô ốm đau.
Tình bạn giữa Giôn-xi và Xiu được thử thách và thể hiện qua những hành động quan tâm và chăm sóc lẫn nhau.
Em thân yêu, em yêu dấu! Hãy hứa với chị là nhắm mắt lại và không nhìn ra ngoài cửa sổ nữa, hãy cố gắng ngủ đi.
Xiu đã tỏ ra rất tận tình và chu đáo trong việc chăm sóc em, từ việc nấu súp gà, pha sữa với rượu Booc-đô, đến việc đặt thêm gối và mời bác sĩ đến kiểm tra.
Xiu là biểu tượng của lòng trắc ẩn và lòng hi sinh vị tha, là một người có tấm lòng nhân hậu mênh mông, là một tấm gương sáng cho tình bạn và tình chị em cao quý.
Cụ già Bơ-men, một hoạ sĩ già, đã có hành động hi sinh cao cả khi vẽ Chiếc lá cuối cùng để cứu sống Giôn-xi, thể hiện sự dũng cảm và tình yêu thương vô điều kiện.
Chiếc lá cuối cùng là một trong những tác phẩm văn học nước ngoài đã gây ấn tượng mạnh mẽ và suy ngẫm sâu sắc trong lòng độc giả, thể hiện tình bạn, lòng nhân hậu và tấm lòng hi sinh của các họa sĩ.
Nghệ sĩ Bơ-men đã hy sinh vì nghệ thuật và vì hạnh phúc của con người, nhắc nhở chúng ta rằng nghệ thuật đẹp nhất là nghệ thuật hướng về con người.
Đoạn trích này của truyện Chiếc lá cuối cùng đã thể hiện sự đẹp đẽ của tình bạn, lòng hi sinh và ý nghĩa sâu sắc của nghệ thuật trong cuộc sống.
Ở một đất nước có hai mùa đổi thay như ở chúng ta, đặc biệt là ở miền Bắc, việc cây rụng lá mỗi khi thời tiết thay đổi không còn là điều lạ lẫm. Tuy nhiên, truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O Hen-ri vẫn khiến tôi ngạc nhiên và thích thú. Vì đó là một câu chuyện đầy kịch tính, sự phức tạp và bất ngờ chỉ được hé lộ ở cuối câu chuyện.
Câu chuyện xoay quanh một chiếc lá, một chiếc lá nhỏ không đến nỗi lớn lao nhưng cũng không hề nhỏ bé để bỏ qua. Chiếc lá cuối cùng của cây leo già cõi cỗi, trơ trụi, gắn liền với cuộc sống của hai cô bạn họa sĩ. Hình ảnh chiếc lá tàn héo đó khiến tôi nghĩ đến cuộc sống mong manh, dũng cảm và kiên cường.
Sự hiện diện của chiếc lá cuối cùng này không chỉ là vô tình. Nó đồng thời gợi nhớ đến tình trạng của Giôn-xi đang đối mặt với bệnh tình nghiêm trọng. Chiếc lá ấy là biểu tượng của sự chịu đựng và hy vọng.
Câu hỏi về sự tồn tại của chiếc lá cuối cùng đang treo lơ lửng, hứa hẹn những điều bất ngờ. Và sự bất ngờ đến khi chiếc lá vẫn đứng vững sau những cơn mưa lớn, làm người ta phải tin vào điều kỳ diệu.
Kết thúc bất ngờ của câu chuyện là bài học về sự sống và cái chết, thông qua sự ra đi của ông già Bơ-men. Câu chuyện này đặt ra nhiều câu hỏi và đưa ra những suy luận sâu sắc về ý nghĩa của nghệ thuật và cuộc sống.
Chiếc lá cuối cùng không chỉ là một biểu tượng mà còn là sự kỳ diệu của sự sống và nghệ thuật. Và Giôn-xi, người biểu tượng cho sự sống và hy vọng, vẫn đang kiên cường đối diện với bệnh tình nặng nề.
Giôn-xi, dường như là một hình ảnh của sự sống mong manh và kiên cường, vẫn hy vọng vào một điều kỳ diệu dù mọi thứ đều dường như trái ngược với mong đợi.
Giôn-xi bỗng nổi lên! Cô mở mắt rộng. Cô nhìn ra cửa sổ và bắt đầu đếm ngược số lượng lá còn lại trên cây. Cô ý thức rõ ràng rằng cái chết đang chờ đợi cô. Nhưng liệu cái chết có đến vào lúc nào? Câu hỏi đó làm căng thẳng không khí, nhưng cuối cùng nó không đến đúng như dự đoán của Giôn-xi. Và điều đó khiến cho cô nhẹ nhõm hơn, thậm chí quên đi nỗi lo sợ về cái chết.
Sự thật không đến một cách đơn giản như mọi người nghĩ. Điều đó gây sốc cho Giôn-xi nhưng cũng giúp cô giải thoát khỏi nỗi lo sợ về cái chết. Cuối cùng, cô nhận ra rằng 'muốn chết là một tội lỗi'. Cô quay trở lại cuộc sống và bước qua cửa tử thần với tinh thần tích cực.
Sau nhiều thách thức, Giôn-xi thốt lên rằng 'muốn chết là một tội lỗi'. Cô quyết định sống, và điều này làm thay đổi mọi thứ. Ngay cả khi bác Bơ-men, người đã vẽ 'chiếc lá cuối cùng', qua đời, tác phẩm của ông vẫn sống mãi.
Bác Bơ-men, một nhà nghệ sĩ nghèo cô đơn, đã tạo ra một kiệt tác vô giá. Chiếc lá cuối cùng vẽ bởi ông đã thay đổi số phận của Giôn-xi và mang lại hy vọng cho cô.
Cái chết của bác Bơ-men đã làm cho mọi thứ thay đổi. Bức tranh 'chiếc lá cuối cùng' không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của sự sống và hy vọng.
Bức tranh 'chiếc lá cuối cùng' của bác Bơ-men đã mang lại hy vọng cho Giôn-xi, và qua đó, làm thay đổi cả quan điểm về cuộc sống và cái chết.
Truyện ngắn này của O Hen-ri kết thúc bất ngờ nhưng lại để lại nhiều dư âm trong lòng người đọc, khơi dậy trong họ khao khát sống và sống có ý nghĩa.