Một cánh tay run rẩy giơ lên tờ vé số trước mặt tôi, nhưng tôi từ chối vài gật đầu. Ánh mắt của người đó như tan chảy, hắn thở dài và rời bước. Bước chân của hắn in sâu vào mảnh nắng chiều.
– Chú ơi, để con mua giúp chú. – Tôi kêu theo sau người chú ấy.
Ông vui mừng quay lại, nhẹ nhàng cười và đưa tờ vé số cho tôi, khuôn mặt ấy tràn đầy những nét nhăn. Người đàn ông trên năm mươi tuổi, làn da ông đen như màu đất dưới ánh nắng, ông đội một chiếc nón rộng và mang đôi dép da cũ kỹ, nhưng ánh mắt ấy làm tôi khó quên, biểu hiện một lòng tốt và sự ấm áp. Tôi không phải người tin vào may mắn, cũng không phải một người ham mê vé số. Tôi chỉ cảm thấy thương hại cho người đó. Vì hầu hết những người bán vé số thường đi xe đạp hoặc xe máy. Nhưng ông ấy lại chỉ bước đi bộ.
– Sao chú không đi xe đạp cho dễ? – Tôi hỏi ông.
– Tui không biết lái xe cô ơi, với lại tay tui đây! – Ông trả lời, rồi nhẹ nhàng thở dài nhìn vào bàn tay của mình.
Những Vết Thương Khó Lường
Một cánh tay bị cụt vì tai nạn lao động, câu chuyện của ông rơi vào dòng người phải chịu đựng nhiều khó khăn. Khi còn trẻ, ông làm việc trong xưởng mộc, nhưng một sự cố đã khiến cho ông phải chấp nhận mất đi một phần của cơ thể. Từ đó, cuộc sống của ông bắt đầu thay đổi, nhưng ông không từ bỏ hy vọng. Thay vào đó, ông bắt đầu một cuộc sống mới, sống bằng niềm tin và sự kiên nhẫn.
Sự Đắng Cay Trên Đường Bán Vé Số
Trên con đường bán vé số, ông phải đối mặt với những thử thách và khó khăn không phải là ít. Mặc dù có những lúc gặp phải sự không công bằng và sự tàn nhẫn từ phía người khác, ông vẫn không ngừng cố gắng, hy vọng vào một ngày mai tươi sáng hơn.
Cuộc Sống Khó Khăn Nhưng Không Nản Chí
Mặc dù cuộc sống không dễ dàng, ông vẫn không từ bỏ hy vọng và lòng kiên nhẫn. Dù vẫn có những thời điểm mệt mỏi và khát khao, ông vẫn kiên định với ước mơ của mình.
Một Hành Động Nhỏ, Một Ý Nghĩa Lớn
Tôi gửi tặng ông một chai nước mát và một chiếc khăn lạnh. Ánh mắt của ông đầy biểu cảm khi nhận lấy. Ông cười và bày tỏ lòng biết ơn với giọng nghẹn ngào:
– Cảm ơn cô! Cô thật tốt bụng.
– Hãy nhanh chóng quay lại bán hàng, bây giờ là lúc quan trọng nhất. – Tôi nói với ông trong niềm vui.
Một Chút Tấm Lòng, Một Chút Ấm Áp
Tôi đem đến cho ông chai nước và một chiếc khăn lạnh. Ánh mắt của ông phản chiếu sự biết ơn khi nhận những món quà nhỏ này. Ông cười và nói với giọng xúc động:
Dấu Ấn Của Cuộc Sống