Bài thơ Hầu Trời của Tản Đà thể hiện sự tự tin, hóm hỉnh và lòng khát khao vươn lên giữa cuộc sống. Tản Đà thể hiện sự phóng túng qua việc tự tin khoe thành tựu văn chương của mình
Những năm 20 của thế kỷ XX, xã hội đang bị tù hãm, u ám bởi chế độ thực dân nửa phong kiến, đầy những cảnh đau xót. Trong bối cảnh đó, việc chống lại chế độ này không phải là điều đơn giản. Làm thơ để giải tỏa lòng tự tại, đó là lựa chọn của nhiều người. Tản Đà, một nhà thơ, đã làm thơ một cách trung thực, dũng cảm và tự do. Bài thơ 'Hầu Trời' của ông là một trong những tác phẩm nổi bật, thể hiện sự tự phóng túng, kiêu ngạo và khát khao khẳng định bản thân giữa cuộc sống. Ông đã biết đau đớn, chán nản, nhưng vẫn tìm cách tìm ra sự giải thoát. Với ông, việc 'hầu Trời' là một cách để tự do phóng túng tưởng tượng, thoát khỏi bức tường của cuộc sống. Bài thơ không chỉ thể hiện sự kiêu ngạo mà còn thể hiện niềm khát khao được khẳng định và đánh giá công bằng. Tản Đà đã đối mặt với sự khinh bỉ và chế nhạo từ xã hội, nhưng vẫn kiên định đi theo đường của mình, giữ vững niềm tin vào tài năng và nhân cách của mình. Dù cuộc sống của ông vẫn gặp nhiều khó khăn và bất công, ông vẫn kiên trì theo đuổi đam mê văn chương của mình và luôn hy vọng có một ngày sẽ được công nhận và đánh giá xứng đáng.'