Đây Là Một Trong Những Câu Chuyện Thú Vị Từ Chương Trình Sống Tích Cực:
Trong buổi gặp gỡ bạn bè, khi mọi người đều vui vẻ chia sẻ về những món quà được cha mẹ tặng, có một chàng trai cảm thấy cô đơn vì hoàn cảnh gia đình của mình: mẹ đã mất sớm, bố phải làm việc mệt nhọc để nuôi sống gia đình, do đó việc anh ấy được khen ngợi về thành tích của mình dường như rất hiếm. Nhưng số phận đã ban tặng cho anh ấy một món quà đặc biệt để giảm bớt những khó khăn đối với một đứa trẻ: anh ấy có nhiều tài năng.
Tuy nhiên, điều làm tôi quan tâm và chọn câu chuyện này để viết là, khi nghe những lời khen ngợi về tài năng của mình từ bạn bè, chàng trai không quan tâm mấy và chỉ cảm thấy tiếc nuối về những món quà mà cha mẹ đã từng dành cho mình. Thay vì khai thác và phát triển điểm mạnh của mình, anh ấy lại tập trung vào những thiếu sót và sợ phải đối diện với sự hiểu lầm của bạn bè về nghề nghiệp của cha mình (dù sau đó anh ấy đã nhận ra và hối hận).
Như chúng ta thường gặp, đôi khi chúng ta bỏ lỡ cơ hội và cảm thấy hối tiếc sau đó. Đôi khi chúng ta không nhận ra cơ hội cho đến khi nó đã qua đi. Hoặc có thể chúng ta còn phải suy nghĩ kỹ lưỡng, xem liệu đó có phải là điều đúng đắn cho mình không. Một cuộc sống mà ta không tự quyết định là một cuộc sống đầy khó khăn và hạn chế, vì khi ta không kiểm soát được cuộc sống của mình, ta sẽ trở thành con rối trong tay người khác. Lúc đó, ai sẽ là người làm quyết định cho cuộc sống của chúng ta.
Tự tích lũy vững bước, hướng đi cho bản thân.
Tận dụng tri thức, khéo léo tận dụng tài năng, không chỉ của riêng mình mà còn lấy từ xung quanh. Thỉnh thoảng trong những thử thách, sẽ hiện ra cơ hội. Tự mình khởi xướng, thay vì chờ đợi hay mong ngóng cơ hội, vì chờ đợi là dấu hiệu của sự thụ động, dễ dàng bị điều khiển và chi phối. Thêm vào đó, không phải lúc nào cũng như ý muốn của mình.
Minh chứng cho sự cố gắng để tạo ra cuộc sống xứng đáng hơn: quan điểm này rất đáng quý, khi ta cố gắng không phải chỉ vì tình huống môi trường mà vì mong muốn thực sự của chính bản thân muốn thay đổi, muốn phát triển. Vì thế họ luôn không ngừng nỗ lực, thể hiện lòng kiên định, quyết tâm quý báu.
Những cố gắng nhỏ bé từ tinh thần sống đó đang tạo điều kỳ diệu. Tự nhận thức được trách nhiệm và vai trò để hành động, ta sẽ hiểu được ý nghĩa của mỗi công việc mà mình làm và càng dồn hết sức lực vì điều đó.
Vậy điều gì khiến chúng ta mỗi người có khả năng đối mặt với khó khăn ? Câu trả lời của tôi chính là giáo dục sớm từ phụ huynh với con cái về lối sống:
Hãy giúp con hiểu rõ về hoàn cảnh và không che dấu sự thật. Đừng để con bị ảnh hưởng bởi những lời nói không tốt từ bên ngoài. Phụ huynh thường muốn bảo vệ con khỏi những điều vượt quá tuổi trẻ của họ bằng cách che dấu thực tế, nhưng điều này không mang lại hiệu quả lâu dài. Hãy dạy con nhận thức về thế giới xung quanh một cách tự nhiên và rõ ràng nhất có thể.
Thường xuyên khuyến khích con tin vào khả năng của bản thân và tự chủ trong cuộc sống. Đừng làm con cảm thấy tự ti và luôn cần sự giúp đỡ. Mọi người đều có thể tự mình sống cuộc sống của họ, và nếu cần sự giúp đỡ, họ cũng phải chịu sự kiểm soát của bản thân. Quá khứ và hoàn cảnh không xác định con phải làm gì; điều quan trọng là hãy tin tưởng vào khả năng của mình khi mọi thứ dường như không suôn sẻ.
Dạy con biết phân biệt những điều mà họ có thể kiểm soát, thay đổi, và những điều không thể. Dù cha mẹ luôn muốn bảo vệ con trước mọi khó khăn, nhưng cần thay đổi cách con nhìn nhận về hoàn cảnh của mình để tạo ra sự thích ứng. Cuộc sống bao gồm những điều chúng ta hoàn toàn kiểm soát được, một phần kiểm soát được, và những điều chúng ta không thể kiểm soát. Định hướng con từ nhỏ giúp chúng hiểu rõ hơn về cách tận dụng cơ hội và tránh những rủi ro không cần thiết.