Chủ đề: Bình luận về bài thơ Đất nước của Nguyễn Đình Thi
I. Dàn ý chi tiết
1. Giới thiệu
2. Phân tích nội dung
3. Tổng kết
II. Mẫu bình luận
I. Kế hoạch Bình luận về bài thơ Đất nước của Nguyễn Đình Thi (Chuẩn)
1. Giới thiệu
- Đây thực sự là một tác phẩm xuất sắc của Nguyễn Đình Thi
- Ý nghĩa của bài thơ: Bài thơ là sự tổng kết của suy ngẫm và cảm xúc của tác giả trong thời kỳ kháng chiến, cũng như là biểu hiện của tình cảm trân trọng và yêu thương mà tác giả dành cho quê hương thân yêu.
2. Phân tích nội dung
a. Mùa thu Hà Nội trong kí ức của tác giả:
- Khi nhìn lại mùa thu ở Việt Bắc, tác giả hồi tưởng về những khoảnh khắc thuở trước tại Hà Nội
+ 'Bình yên': không khí trong lành, se lạnh
+ So sánh giữa hiện tại và quá khứ: sự thay đổi
- 'Hương cốm mới': Đặc trưng của mùa thu Hà Nội, trải đều trong từng hơi gió (so với 'hương ổi' trong thơ Hữu Thỉnh)
- 'Nỗi nhớ': Kỷ niệm về những năm tháng mùa thu ở Hà Nội
- 'Chớm lạnh': Chạm nhẹ vào cái lạnh, cái se se, đặc trưng của mùa thu.
+ Sử dụng ngôn từ tinh tế, thấm đẫm hơi thở mùa thu Hà Nội
- 'Những con phố dài': đây là những con phố cổ kính ở Hà Nội, 'hơi may': từ Hán Việt có nghĩa là gió lạnh: Sử dụng ngôn từ tinh tế, tránh từ 'gió lạnh' để giữ không khí của mùa thu.
- Quyết tâm ra đi vì lý ideal lớn của người con Hà Nội 'đầu không ngoảnh lại'
+ Tình cảm lưu luyến quê hương của người con Hà Nội: 'sau lưng thềm nắng lá rơi đầy'.
=> Nỗi nhớ sâu sắc về quê hương và tình yêu đối với Hà Nội
b. Mùa thu ở chiến khu Việt Bắc: Biến đổi tâm trạng của tác giả giữa quá khứ và hiện tại
- Câu thơ khẳng định: 'Mùa thu nay đã khác rồi': Thể hiện sự hạnh phúc, phấn khích trước cuộc sống mới.
- 'Tôi đứng nghe vui giữa núi đồi': Ba động từ liên tiếp trong câu, thể hiện sự chú ý cao độ, tập trung hoàn toàn vào đất nước.
- Hình ảnh 'rừng tre': Biểu tượng cho nhân dân Việt Nam
+ 'phấp phới': Từ lóng miêu tả hình ảnh, thường liên quan đến những vật nhẹ bay trong gió
- Hình ảnh 'trời thu' 'trong xanh': mùa của hy vọng, tự do với âm thanh 'nói cười tha thiết': niềm vui tràn đầy, tinh thần lãng mạn của những người kiểm soát đất nước
- Tự hào về dân tộc, về vẻ đẹp hùng vĩ của đất nước. (so sánh với bài Ngô đại cáo).
+ Lời thơ là sự khẳng định chủ quyền dân tộc, khẳng định độc lập đất nước.
+ Từ ngữ 'ở đây'
+ Kỹ thuật liệt kê: khẳng định quyền lực của nhân dân Việt Nam
+ Từ ngữ 'chúng ta': khẳng định tinh thần đoàn kết dân tộc, lời tuyên bố vững chắc.
⇒ Đoạn thơ mang đầy năng lượng sử thi, là sự khẳng định chủ quyền dân tộc, nhân vật mạnh mẽ trong tình thế tự do cao cao ngửa đầu.
c. Hình ảnh của đất nước trong thời chiến tranh đau thương
- Tự hào về truyền thống bất khuất của cha ông 'quê hương những người chưa bao giờ khuất': những con người Việt Nam không ngừng đứng dậy vì sự tự do của dân tộc => Gợi nhớ đến triết lý 'Uống nước nhớ nguồn'.
- 'Đêm đêm tiếng đất rơi': tiếng hồn của dân tộc 'kể chuyện', mỗi đêm đều là một câu chuyện dài suốt bốn nghìn năm.
- Hình ảnh của đất nước trong những thời kỳ đau khổ, tang thương:
+ Đối lập với hình ảnh bình yên ở trên - hình ảnh dây thép gai
+ Nghệ thuật nhân cách hóa: trải nghiệm đau khổ, sự giận dữ bùng lên
+ Hình ảnh 'đêm dài bước đi': trở thành biểu tượng của sự nhớ nhung vì 'đôi mắt người yêu' => Tình yêu cá nhân hòa quyện với tình yêu đối với đất nước, là động lực mạnh mẽ cho sự hy sinh vì Tổ quốc.
=> Hình ảnh đất nước trong thời chiến tranh đầy đau thương
- Tuy nhiên, đau đớn hơn khi tác giả tả sự tàn bạo, độc ác của quân thù 'Bát cơm ... lột da'
=> Hoàn cảnh này đã làm nên những anh hùng.
=> Sự đối lập giữa tội ác của địch và sự đau khổ, tinh thần sống mãnh liệt của nhân dân ta là một phần quan trọng trong việc khẳng định phẩm chất anh hùng. Khẳng định lý tưởng: yêu hòa bình, lòng yêu nước của dân tộc.
- Tiếp theo, Nguyễn Đình Thi khẳng định lại tinh thần chiến đấu kiên dũng, anh hùng của những con người Việt Nam, làm nổi bật tình yêu đất nước nồng thắm.
d. Hình ảnh tương lai rạng ngời của dân tộc
- Tương lai của dân tộc sáng tạo từ những thách thức đau thương
- Hình ảnh 'bầu trời mới', 'ánh bình minh muôn màu': biểu tượng cho ngày mai phồn thịnh của dân tộc
- Tác giả sử dụng hình ảnh 'nước tràn bờ' để diễn đạt sức mạnh của những người vượt qua khó khăn từ máu và nước mắt
- Kết bài thơ với 'Nước Việt Nam ... sáng bừng': so sánh tinh tế (bùn - sáng bừng): thể hiện tinh thần và ý chí của người Việt.
e. Tổng kết chung:
- Hình ảnh thơ giản dị, chân thật phản ánh tâm huyết yêu nước
- Lời thơ đựng đầy niềm tự hào, hạnh phúc, tự hào về truyền thống dân tộc.
- Dòng cảm xúc chuyển động linh hoạt, từ niềm vui đến nỗi buồn
3. Tổng kết:
- Nói lại vấn đề
II. Mô hình văn bản Bình luận về bài thơ Đất nước của Nguyễn Đình Thi (Chuẩn)
Nguyễn Đình Thi, một danh họa tài năng trên thảo nguyên văn chương Việt Nam, không chỉ để lại dấu ấn to lớn trong lãnh vực thơ ca mà còn đi sâu vào trái tim người hâm mộ âm nhạc bằng bản hit Người Hà Nội. Trong cuộc hành trình sáng tạo thơ, ông tặng cho chúng ta tác phẩm tuyệt vời nhất - bài thơ Đất nước. Tác phẩm này chất chứa những trải nghiệm tận cùng về vẻ đẹp, sự phong phú của Việt Nam, qua những tháng năm khó khăn nhưng cũng đong đầy niềm kiêu hãnh, lòng yêu nước mạnh mẽ. Mở cửa sổ cho hy vọng về một tương lai rực rỡ, đầy tươi sáng cho dân tộc Việt - 'những chiếc áo dài'.
Bài thơ Đất nước là kết quả của tâm huyết, của tâm trạng của tác giả trong suốt tám năm dài. Mặc dù chỉ có bốn mươi chín dòng thơ ngắn, nhưng mỗi dòng thơ đều là tinh hoa của cảm xúc sâu sắc, trải nghiệm đậm nét cá nhân của Nguyễn Đình Thi. Bài thơ gắn liền với cuộc chiến tranh chống Pháp lần thứ hai của quân và dân Việt Nam. Nó không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là biểu tượng của lòng tự hào, niềm kiêu hãnh với dân tộc, đất nước của chúng ta.
Mở màn cho bài thơ, Nguyễn Đình Thi bắt đầu:
'Buổi sáng tươi mới như những khoảnh khắc xưa
Gió nhẹ thoảng hương cốm mát mới'
Đất nước, tác phẩm kết hợp của Nguyễn Đình Thi với 'Buổi sáng tươi mới như những khoảnh khắc xưa' và tác phẩm 'Đêm mít tinh', điều này được ông giới thiệu ngay từ đầu bài thơ. Mùa thu nồng thắm hiện hữu ngay từ những dòng đầu, là mùa thu của Hà Nội mà ông đắm chìm, vì khi ấy ông đang làm việc tại chiến khu Việt Bắc. Nguyễn Đình Thi, con người gắn bó với Hà Nội, nhớ nhất là những buổi sáng thu trong mát, cùng với gió nhẹ nhàng, không khí se se lạnh. Ông tạo ra một so sánh tuyệt vời: 'Buổi sáng tươi mới như những khoảnh khắc xưa'. 'Xưa' có thể là những năm trước thời chiến, hay những năm xưa của mùa thu lịch sử khi Hồ Chủ tịch đọc Tuyên Ngôn Độc Lập trước quảng trường Ba Đình? Dù là năm nào, đó đều là một mùa thu trong mát, êm dịu trong tâm trí của nhà thơ. Cảm nhận mùi hương của cốm mới, đặc trưng nhất cho mùa thu Hà Nội, người ta nhớ đến món cốm làng Vòng, xanh mát và thơm ngon. Hương cốm mới ấy kết hợp với làn gió, tạo nên hương vị đặc trưng của mùa thu Hà Nội. Một cách tương tự, nhưng Hữu Thỉnh lại chọn hương ổi nồng nàn để tưởng nhớ:
'Bỗng nhận ra hương ổi
Trong gió hiu quạnh se lạnh
Sương ướt gót chân nhẹ
Thu về thật gần gũi'
Mỗi thi sĩ có cách cảm nhận khác nhau, Nguyễn Đình Thi đặc biệt với cách ông cảm nhận mùa thu và hương cốm trong tâm trí của mình. Tình yêu đặc biệt dành cho Hà Nội làm cho ông không thể quên những đặc trưng của quê hương, cũng như đất nước.
Trong phần thơ này, ông tinh tế sử dụng nghệ thuật 'đồng hiện', tái hiện quá khứ và hiện tại trong một đoạn thơ duy nhất. Phía trên là hiện tại, còn phía dưới là quá khứ trong trí tưởng tượng của ông:
'Nhớ những ngày thu xa vời
Sáng chớm lạnh lòng Hà Nội
Những con phố dài hơi may'
Bầu trời ký ức cuộn trào trong ý niệm ông, đều là hình ảnh của mùa thu Hà Nội. Ông nhớ những ngày đầu thu, với không khí se se lạnh, gió hiu hắt, bước chân trên những con phố dài, lòng người đầy suy tư. Mùa thu Hà Nội đẹp đến nỗi chỉ có người tinh tế mới cảm nhận được nét đẹp từ những con phố cổ kính, dưới tán lá cao, trong không khí 'chớm lạnh' của đất trời. 'Chớm lạnh' không phải là lạnh, mà là sự se lạnh đặc trưng của mùa thu. Nguyễn Đình Thi tinh tế khi chọn từ này, gợi lên nỗi nhớ, se sắt và đầy hoài niệm. 'Hơi may' là từ Hán Việt, ngụ ý gió lạnh. 'Hơi may' tạo ra cảm giác bình yên, nhẹ nhàng của mùa thu trong mát. Và 'hơi may' đang xao xác trên 'những con phố dài'. 'Xao xác' là từ thường dùng để miêu tả âm thanh của lá rơi, nhưng ở đây, nó được sử dụng để diễn đạt 'hơi may' của mùa thu, làm chúng ta ngỡ ngàng. Mùa thu không chỉ có hình ảnh, mà còn âm thanh.
Nhớ về mùa thu Hà Nội đầy cảm xúc, nhưng rời đi là không thể tránh khỏi. Vì vậy, kết thúc khổ thơ đầu tiên, Nguyễn Đình Thi viết:
'Người ra đi, bước chân không quay lại
Phía sau, lá rơi, nắng đổ bóng tươi'
Đó là quyết tâm của người con Hà Nội, tình yêu quê hương cháy bỏng. Yêu đất nước, yêu quê hương nên quyết định rời đi 'không quay lại'. Mặc dù lòng lưu luyến, nhưng ý chí của non sông, của chí lớn gọi mời, không thể không ra đi. Đó là cuộc chiến nội tâm giữa trí óc và tình cảm, giữa lý trí và nỗi nhớ, nhưng cuối cùng vẫn là quyết tâm bỏ lại quê hương, mùa thu, để ra đi vì đất nước.
Đoạn thơ đầu tiên rơi vào biển cảm xúc nhớ về Hà Nội, là ký ức ngọt ngào và say đắm. Tuy nhiên, không chìm đắm mãi trong hồi ức, Nguyễn Đình Thi trở lại hiện tại, với niềm vui phơi phới, mùa thu ở chiến khu Việt Bắc:
'Mùa thu nay đã thay đổi rồi
Tôi đứng vui giữa núi rừng
Gió thổi qua rừng tre phấp phới
Bầu trời thu mới lên áo mới
Trong lành, tiếng cười tha thiết'
Khoảnh khắc hoài niệm về một mùa thu Hà Nội với biết bao kỷ niệm, nhưng câu thơ thứ hai, Nguyễn Đình Thi đã quả quyết: 'mùa thu nay đã đổi rồi'. Đây là sự khẳng định mạnh mẽ của nhà thơ về sự biến đổi của mùa thu, của đất nước. Nhịp thơ tăng tốc, mạnh mẽ và phấn khích, như một bản hòa nhạc ca ngợi, với ông vui mừng giữa bản đồ đất trời:
'Tôi đứng vui giữa bản đồ đất trời'
Ba động từ liên tiếp 'đứng vui nghe' tạo nên sự phấn khích lan tỏa từ tác giả đến độc giả. Sự tập trung cao độ vào 'đất trời' - tức là quê hương, là đất nước của chúng ta. Hình ảnh quen thuộc của cây tre - biểu tượng của non sông Việt Nam, xuất hiện trong niềm vui rộn ràng. Cây tre, như Nguyễn Duy đã diễn đạt:
'Tre xanh
Xanh tự bao giờ
Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh'
Đúng vậy, bức tranh đó quen thuộc với mỗi người con Việt Nam. Nó là biểu tượng cho ý chí mạnh mẽ, sức sống mãnh liệt của dân tộc ta luôn đứng dậy sau mỗi thử thách. 'Phấp phới' ở đây mang ý nghĩa đặc biệt, mô tả sức mạnh của gió thổi rừng tre mảnh dẻ, có lẽ đằng sau rừng tre ấy, lá cờ Tổ quốc đang bay vút trong gió thu se lạnh?
Trời thu không còn u ám như những ngày ở 'những con phố dài' Hà Nội. Mùa thu đã 'thay áo mới', khoác lên mình tấm áo 'xanh biếc' quyến rũ. Bầu trời thu thay đổi hay tâm thế con người đã làm mùa thu trở nên rực rỡ hơn? Những âm thanh 'nói cười' vang lên nồng nàn. Không khí thu không còn 'hơi may' se lạnh, mà ấm áp, trời xanh, cao rộng, con người hân hoan. Bởi giờ đây, chúng ta là chủ nhân đất nước, là người tự do.
Nguyễn Đình Thi tỏ ra tự hào trong niềm vui hân hoan, tự hào về một đất nước đẹp mắt với 'trời xanh', 'núi rừng', 'những cánh đồng thơm ngát', 'dòng sông đỏ nặng phù sa'. Tác giả mô tả hàng loạt hình ảnh tươi đẹp của quê hương để thể hiện niềm vui khi trở thành chủ nhân đất nước, khẳng định ý thức làm chủ quê hương. Từ 'đây', 'của chúng ta' được nhấn mạnh như một khẳng định kiên quyết, đất nước này thuộc về chúng ta, của dân tộc ta.
'Trời xanh ở đây là của chúng ta
Núi rừng ở đây là của chúng ta
Những cánh đồng thơm ngát
Những con đường bát ngát
Những dòng sông đỏ nặng phù sa'
Đọc đến đây, ta nhận thức rõ tính sử thi sâu sắc trong đoạn thơ này. Tác giả sử dụng lời của nhân dân để khẳng định quyền tự do, độc lập của dân tộc. Bây giờ, với tinh thần tự do, nhân vật trữ tình tự hào tuyên bố quyền tự do dân chủ. Hình ảnh này đã xuất hiện nhiều trong thơ ca Việt, đặc biệt là trong Bình Ngô Đại Cáo của Nguyễn Trãi. Không quên những lời tuyên bố mạnh mẽ của ông:
'Như nước Đại Việt, đã từ lâu
Chúng ta xưng nền văn hiến cao quý
Núi sông bờ cõi đã chia rẽ
Phong tục Bắc Nam khác biệt
Từ Triệu Đình Lý Trần truyền đời nào cũng khẳng định độc lập
Cùng với Hán Đường Tống Nguyên, mỗi bên tự xưng là vua'
Trong niềm tự hào ấy, tác giả suy ngẫm về truyền thống lịch sử của dân tộc ta. Với bốn nghìn năm xây dựng và giữ nước, dân tộc đã tạo nên nhiều trang sử anh hùng. Nhịp thơ ở đây chậm rãi như suy tư:
'Nước ta
Nước những con người chưa bao giờ khuất nhục
Đêm đêm vang lên trong tiếng đất
Những buổi ngày xưa truyền miệng kể về'
Chúng ta, dân tộc chân lấm tay bùn, sống cuộc sống vất vả, lam lũ, nhưng chúng ta 'chưa bao giờ khuất'. Dưới lớp bùn nâu là trái tim yêu nước nồng nàn, sẵn sàng hy sinh cho đất nước. Lớp này càng ngã xuống, lớp khác sẽ đứng lên, chúng ta không bao giờ chịu khuất phục trước bất kỳ kẻ thù nào. Truyền thống đánh giặc của chúng ta được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, từ bà Trưng, bà Triệu đến những cuộc chiến tranh chống quân Mông - Nguyên, với sự hy sinh và khó khăn trong quá khứ để có được ngày hôm nay. Lời dạy của cha ông 'đêm đêm' vẫn vang vọng trong 'tiếng đất', gợi nhắc về truyền thống anh hùng của dân tộc và đạo lý 'uống nước nhớ nguồn'.
Nhưng bây giờ, đất nước đang đối mặt với nguy cơ, những 'cánh đồng thơm ngát' bị địch giày xéo, trở thành 'cánh đồng chảy máu'. Hình ảnh về chiến tranh thực sự đau lòng:
'Ôi những cánh đồng quê chảy máu
Dây thép gai đâm nát trời chiều'
Không còn mùa thu nhẹ nhàng như trước, đất nước đang chìm trong đau khổ. Bức tranh chiều của Nguyễn Đình Thi vẽ lên cảnh tượng kinh hoàng! 'Những cánh đồng quê chảy máu' - ánh mặt trời mở rộng không gian đỏ rực, nhuộm đỏ cả cánh đồng chiều hôm. Đây là chiều dẫn đầu trong hành quân. Hình ảnh này muốn diễn đạt sự đau thương, đau đớn của quê hương Việt Nam đang phải chịu đựng trong chiến tranh. Bao nhiêu máu và xương sẽ phải chảy để giành lại độc lập? Rồi 'Dây thép gai đâm nát trời chiều' - thật là một hình ảnh đau lòng. 'Dây thép gai' - biểu tượng của chiến tranh, đau khổ. Những sợi dây thép gai đâm vào bầu trời chiều, 'đâm nát' cả trời chiều êm đềm, gợi lên sự đau thương của chiến tranh với quê hương Việt Nam. 'Đâm nát' là động từ mạnh mẽ, thể hiện sự tàn bạo, dã man, kết hợp với nhân hóa, làm cho hình ảnh quê hương thêm đau thương. Chúng ta cảm nhận sự căm ghét đến nghẹn ngào.
Tuy nhiên, trong những hành trình quân sự đó, cũng có những niềm vui nhỏ để xua đi nỗi đau hiện hữu. Một chút lẻ loi, nhớ về 'ánh mắt người yêu' làm cho trái tim lính thêm ngọt ngào, thêm động lực cho hành trình. Thoạt nhìn, tình yêu cá nhân dường như riêng tư, nhưng nó đã hòa mình vào tình yêu to lớn của quê hương, trở thành động cơ mạnh mẽ để chàng lính tin tưởng, chiến đấu vì mục tiêu chung của đất nước.
'Những đêm dài đi quân nấu ấm
Bỗng nhớ đến ánh mắt yêu thương'
Chúng ta cũng từng gặp tia sáng tương tự trong một bài thơ khác của Quang Dũng, một chàng trai Hà Nội khác, trong 'Tây Tiến':
'Đêm nằm mơ Hà Nội dáng kiều'
Đến đây, động lực chiến đấu trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, khi tình yêu đôi lứa và tình yêu đất nước hòa quyện thành một sức mạnh không thể chối cãi, thúc đẩy người lính vươn lên:
'Từ những tháng ngày đau thương chiến trận
Bức tranh quê hương lung linh nở nụ cười
Nơi gốc lúa và bờ tre hồn hậu
Bày tỏ những lời tự hào và những tiếng gầm gừ'.
Đất nước ta bị lũ giặc ngoại xâm hủy hoại, nhân dân chúng ta đã trải qua những năm tháng đau khổ, đối đầu với kẻ thù. Những tổn thương do chúng gây ra đã làm cho người ta, dù trước đây hiền lành, 'hồn hậu', nhưng giờ đây cũng không kìm lại được 'nỗi căm hờn' khắc sâu. Nguyễn Đình Thi mô tả hàng loạt hành động tàn bạo của lũ giặc:
'Bát cơm ngấm đầy nước mắt
Bay lên như cơn gió ác
Thằng giặc Tây, kẻ chúa đất
Dám đè cổ, dám lột da...'
Những hình ảnh sống động kia khiến ta cảm nhận được sự đau lòng. Cuộc sống của người nông dân dưới ách thống trị tàn bạo của kẻ thù làm chúng ta căm hờn. 'Lũ giặc Tây, lũ chúa đất' - những kẻ xâm lăng tàn bạo, những kẻ cướp nước đang đày xéo quê hương ta, làm đau lòng nhân dân.
Trong cảnh đau khổ và tàn bạo đó, dưới bàn tay tàn nhẫn của kẻ thù, những anh hùng nảy sinh, lòng yêu nước bừng sáng:
'Xiềng xích chẳng kìm kẹp được
Chim hòa bình nâng đôi cánh mình
Súng đạn chẳng ngăn đứng được
Lòng yêu nước ngự trị mạnh mẽ
Khói nhà máy cuộn bên sườn núi
Nghe kèn gọi quân vang vọng đồng bằng
Ôm đất nước người bằng áo vải
Đứng lên như những chiến sĩ anh hùng'.
Nguyễn Đình Thi rõ ràng bày tỏ sự chắc chắn trước sự tàn bạo của kẻ thù. Chúng có thể cướp đất, ruộng, lúa của chúng ta, nhưng họ không thể kìm kẹp được cánh chim tự do của dân tộc, không thể chặn đứng hoa thơm của quê hương. Họ có thể giết dân ta nhưng không thể tiêu diệt 'lòng yêu nước, tình thương nhà'. Chúng ta chỉ trở nên căm hờn hơn, yêu nước hơn, và có động lực để trở thành 'những anh hùng'. Nguyễn Đình Thi đã mô tả sự tương phản giữa tội ác của kẻ thù và sức sống mạnh mẽ của dân tộc, nhấn mạnh phẩm chất anh hùng của Việt Nam. Ông khẳng định rằng sự tàn bạo của kẻ thù không thể đánh bại được lòng yêu nước và khát khao sống tự do mạnh mẽ của dân tộc Việt Nam, mà chỉ làm cho chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn, trở thành những anh hùng.
Tội ác của kẻ thù không làm yếu đuối chúng ta, ngược lại, chúng ta đắm chìm trong sức mạnh và động lực để xây dựng một tương lai tự do và hạnh phúc. Tương lai ấy, ngày mai ấy được xây dựng từ chính hôm nay, những khó khăn sẽ được vượt qua:
'Ngày nắng nóng, đêm mưa rơi
Mỗi bước chân, mỗi nỗ lực hy sinh
Trán cháy rực, nghĩ về một thế giới mới
Lòng ta đong đầy ánh bình minh'
Trong bài thơ, những người anh hùng là những con người áo vải. Họ tuy vô danh nhưng đã hy sinh hết mình cho sự độc lập tự do của đất nước. Tác giả khẳng định: 'Mỗi bước chân, mỗi nỗ lực hy sinh', chỉ khi hy sinh, chúng ta mới có được tự do, mới trân trọng giá trị của nó. Dù có đau đớn và mất mát, nhưng họ luôn hướng về một 'thế giới mới', nơi mà 'lòng ta đong đầy ánh bình minh'. Đêm tối đau thương sẽ dần trôi qua, và trước mặt chúng ta sẽ mở ra một bức tranh mới rạng ngời như 'bình minh'.
Kết luận bài thơ, ta bắt gặp hình ảnh hoành tráng:
'Súng đạn rền vang trời giận dữ
Người đi như sóng nước tràn bờ
Máu Việt Nam chảy thành lửa hồng
Đẩy bùn, đứng dậy sáng rực'.
Lời miêu tả cuộc tổng tiến công của quân đội nhân dân Việt Nam, nơi súng đạn và những chiến sĩ tiến lên giành tự do, âm vang cuối cùng của cuộc chiến. Kết thúc chiến tranh, Việt Nam từ 'máu lửa' vươn lên, 'rũ bùn' để 'đứng dậy sáng rực', trở thành một đất nước tự do, giàu mạnh. Hai hình ảnh thơ đối lập 'máu lửa - sáng rực', là sự khẳng định về lòng kiên cường và bất khuất của con người Việt Nam.
Bài thơ viết suốt tám năm, chặng đường chống thực dân Pháp, mang sức khái quát về con người Việt Nam trong kháng chiến. Có đau thương, có mất mát, nhưng cũng có anh hùng bất khuất hướng tới tương lai. Ngôn từ giản dị và hàm súc, thể hiện tình yêu nước sâu sắc. Sự linh hoạt trong ngôn từ và biến đổi tinh tế cảm xúc góp phần tạo nên thành công cho bài thơ.
Với lòng tràn đầy tình yêu và cảm xúc, Nguyễn Đình Thi vẽ nên hình ảnh đất nước từ những điều quen thuộc. Là một đất nước kiên cường, bất khuất, đau thương nhưng vẫn quyết tâm giành lại tự do, hướng tới một tương lai tươi sáng. Hình ảnh đó là niềm kiêu hãnh không thể nào quên.
""""""--HẾT"""""""--
Tìm hiểu sâu hơn về tác phẩm Đất nước của Nguyễn Đình Thi, ngoài việc đọc bài giảng chân thành về nó, hãy khám phá thêm những góc nhìn mới: So sánh tượng trưng về đất nước trong bài thơ của Nguyễn Khoa Điềm và Nguyễn Đình Thi, Hình tượng đất nước đau thương nhưng kiên cường trong bài thơ của Nguyễn Đình Thi, Phân tích 7 câu đầu tiên trong bài Đất nước của Nguyễn Đình Thi, Bình luận chi tiết về khổ cuối cùng của bài thơ Đất nước của Nguyễn Đình Thi.