
Em ơi, hãy tin rằng sau tất cả, bình yên sẽ đến và gõ cửa trái tim của em.
Em từng nói với tôi: “Khi gửi đi một lời chúc, hãy chúc cho những điều mà ta cảm thấy họ đang khao khát.” Chính vì điều đó, những lời chúc từ em luôn truyền đạt niềm hy vọng người khác tìm được sự yên bình.
Cuộc đời này rộng lớn nhưng không đủ chỗ cho chúng ta để trút hết nỗi buồn, để em vận động trong những trăn trở cá nhân của mình.
Nhìn nhận cuộc đời qua ánh mắt sáng lên bởi những giọt nước mắt, em nhận ra từ sâu trong tâm trí hàng ngàn con người khác, nỗi buồn dường như vẫn rất hiện hữu như những giọt mưa vương lại trên lá xanh non của mùa xuân mới nở, trong khi nụ cười chỉ hiện diện nhạt nhòa như ánh nắng hạ giữa trời mưa mùa đầu.
Không ai muốn phải mang theo muôn vàn niềm vui và nỗi buồn khi bước qua những năm tháng tuổi trẻ, bởi chúng ta không mãi còn đủ mạnh mẽ để đối mặt với sự ca ngợi của cuộc sống. Em luôn khao khát sự bình yên, nhưng ở trong tâm hồn sâu thẳm, những sóng biển cảm xúc tiềm tàng vẫn đang dâng trào, tìm kiếm sự giải thoát.
Cuộc sống bận rộn kéo em vào cuộc sống không biên giới, đưa em qua mọi cảm xúc mà không có điểm dừng. Giờ đây, đứng giữa phố phường ồn ào, em chỉ thấy bóng dáng của lo toan.