Với việc soạn bài Thực hành đọc: Cây diêm cuối cùng trang 60, 61, 62, 63 Ngữ văn lớp 11 Kết nối tri thức, học sinh sẽ dễ dàng trả lời câu hỏi và soạn văn 11.
Tạo ra bài văn Cây diêm cuối cùng - Kết nối tri thức
Nội dung chính: Cây diêm cuối cùng mô tả nhân vật 'tôi' trong cuộc chiến ở đỉnh núi Hy Mã Lạp Sơn, câu chuyện cảm động về cây diêm cuối cùng giữa hai kẻ thù sau đó và suy nghĩ về tình cảm con người trong cuộc sống.
Tản văn tự sự vẫn tập trung vào sự kiện, nhân vật, và cảnh vật làm nội dung chính, sử dụng phong cách trần thuật để diễn đạt. Tác giả chú trọng vào việc kể chuyện, ghi lại nhân vật và miêu tả cảnh vật, nhưng không như việc kể chuyện trong tiểu thuyết. Tản văn tự sự chỉ tập trung vào một số đoạn trích của sự kiện, mô tả một số mặt quan trọng của nhân vật, và tả một số phương diện của cảnh vật. Thường thì những sự kiện, nhân vật, và cảnh vật này chỉ là những gì mà tác giả đã trải qua, và tác giả thường sử dụng ngôi thứ nhất 'Tôi' để kết nối các đoạn trích của sự kiện và các mặt của nhân vật. Phong cách miêu tả thường sử dụng lược thuật và phác họa, với ngôn từ súc tích nhằm diễn đạt tình trạng của sự kiện, tính cách của nhân vật, và đặc điểm của cảnh vật. Tản văn tự sự có thể chia thành các loại: tản văn kí sự, tản văn ghi lại nhân vật, và tản văn miêu tả cảnh vật.
Tản văn trữ tình là loại tản văn tập trung vào việc biểu hiện tư tưởng và tình cảm của tác giả, với tình cảm là yếu tố chủ đạo. Trữ tình trong tản văn trữ tình chiếm vị trí quan trọng, và tác giả thường sử dụng 'tình' như là sợi dây để tổ chức cấu trúc, với tính chủ quan rất mạnh mẽ. Mặc dù có điểm giống với thơ trữ tình, nhưng tản văn trữ tình không trực tiếp thể hiện nỗi lòng, thường tập trung vào việc tạo ra tình cảm thông qua việc mô tả sự kiện, sử dụng các đối tượng và tình cảm để diễn đạt. Tình cảm trong tản văn trữ tình thường không tập trung vào một đối tượng như thơ trữ tình, mà thường mô tả một loạt các tình cảm trong một bối cảnh được tổ chức một cách công phu. Ngôn ngữ của tản văn khác với ngôn ngữ của thơ trữ tình vì nó rất rõ ràng.
2. Tính chất đặc biệt và màu sắc ảo diệu của câu chuyện và cách tác giả thể hiện cảm xúc, suy nghĩ.
Nội dung chính của văn bản là: Các tư thế của những người đọc sách.
Tác giả đã áp dụng các phương tiện tu từ như:
- Sử dụng từ ngữ như 'đọc', 'người đọc'
- Liệt kê
+ Thứ nhất là người đọc…
+ Thứ hai, người đọc…
+ Cuối cùng là, người đọc…
→ Hiệu quả: Đặt nặng vào các tư thế đọc văn và từ đó, làm cho đoạn văn trở nên logic và chặt chẽ, sống động hơn.