Top 9 bài viết miêu tả cảnh thanh bình ở một miền quê hoặc thành phố đặc sắc nhất, giúp học sinh lớp 5 thấy rõ vẻ đẹp của từng vùng miền để có thêm vốn từ và viết bài văn tả cảnh sinh động.
Khung cảnh ở miền quê hay thành phố có những đặc điểm riêng biệt. Khi viết bài văn miêu tả cảnh, học sinh cần tập trung làm nổi bật không khí, cảnh vật và hoạt động của con người ở đó. Hãy đọc bài viết dưới đây để học tốt môn Tập làm văn lớp 5.
Dàn ý Miêu tả cảnh thanh bình ở miền quê hoặc thành phố
1. Mở đầu
- Giới thiệu tổng quan về không gian yên bình của miền quê: Làng quê của tôi.
2. Nội dung chính
- Miêu tả tổng quan về cảnh yên bình tại địa phương này: Không gian mở, không khí như thế nào?
- Miêu tả chi tiết:
- Cảnh quan: Các ngôi nhà, hàng tre, ao hồ, cánh đồng, cây cỏ...
- Hoạt động hàng ngày của dân cư: Trong mùa gặt, mọi người đều hứng khởi làm việc, thu hoạch lúa, gặt hạ, người dân giặt giũ, tiếng cười rộn ràng vang khắp xóm làng, trẻ em chơi đùa, đá bóng tại sân thể thao thôn quê,...
3. Kết luận
- Chia sẻ cảm xúc và suy nghĩ về cảnh vật nơi đây.
Miêu tả cảnh yên bình ở thành phố
Miêu tả cảnh yên bình ở thành phố - Mẫu 1
Hà Nội, thành phố với cuộc sống ồn ào, tiếng còi xe và tiếng cười vang vọng khắp phố phường. Nhưng đối với em, cái quý báu nhất lại là bình yên nơi Hồ Tây, nơi mà gió thổi nhẹ nhàng.
Hồ Tây rất rộng! Vào những ngày nắng, nếu không nhìn kỹ, em sẽ nhầm lẫn hồ với bãi biển vô tận. Bởi nhìn từ xa, em không thể nhìn thấy bờ bên kia, chỉ thấy một mảng nước xanh xa xa. Hồ Tây luôn yên bình và thanh vắng. Buổi sáng, mọi người thường đi bộ ven hồ. Buổi chiều, mọi người ngồi thư giãn. Và vào buổi tối, Hồ Tây tỏa sáng dưới ánh đèn đường, những tòa nhà cao tầng chiếu sáng, mọi người đến đó để ngắm nhìn và tận hưởng vẻ đẹp ấy.
Mặt hồ Tây không bao giờ yên ổn, luôn có sóng nhẹ hoặc sóng lớn phụ thuộc vào gió. Trong những ngày hè, gió thổi mạnh làm sóng đập lien tục. Sóng trên hồ không giống như sóng biển, chúng chỉ trượt lên và gợn nhẹ rồi tan vào trong. Nhưng chính những sóng nhỏ này tạo ra vẻ đẹp độc đáo chỉ có ở đây.
Bên bờ hồ được phân chia bằng hàng rào chắc chắn. Xung quanh hồ, có rất nhiều cây xanh mát quanh năm như là những người bảo vệ hồ. Chúng luôn nở hoa và phát ra hương thơm để làm đẹp thêm cho hồ. Mùa xuân, các loại hoa đỏ và vàng rực rỡ. Mùa hạ, phượng đỏ nở rộ khắp nơi. Mùa thu, cúc ven hồ tỏa sắc vàng rực rỡ. Và mùa đông, cây liễu trắng xóa bên bờ hồ. Hồ Tây cũng là nơi mà hoa sữa Hà Nội lan tỏa hương thơm quyến rũ. Các hàng hoa sữa cao vút, trắng muốt, phát ra hương thơm dịu dàng theo làn gió.
Nhà em gần Hồ Tây nên em cảm nhận được rõ hơn về sự yên bình ở đây. Khung cảnh của Hồ Tây luôn khiến em cảm thấy đặc biệt, tạo nên những cảm xúc sâu trong lòng em.
Tả cảnh bình yên ở thành phố - Mẫu 2
Khi nhắc đến nơi yên bình, quê hương của em là điều không thể không đề cập. Quê em là một nơi đẹp tuyệt vời và điều mà em luôn nhớ đến nhất chính là sự yên bình tại đây.
Sáng sớm, tiếng gáy của những chú gà trống trước nhà cất lên như là một báo hiệu cho một ngày mới sắp bắt đầu.
Những ngôi nhà san sát nhau, khói bếp bay ra tạo nên không khí ấm áp và dễ chịu. Mặt trời từ từ hiện lên sau những lũy tre làng, toả ánh nắng ấm áp làm tan chảy từng giọt sương trên lá.
Sự yên bình ở quê em đơn giản nhưng thật sự đáng yêu. Em chắc chắn sẽ luôn nhớ và yêu quý nó. Em hứa với bản thân sẽ luôn nỗ lực để giữ cho sự yên bình này mãi mãi.
Tả cảnh yên bình ở thành phố - Mẫu 3
Thành phố nơi em sống là một khu đô thị vốn dĩ ồn ào, hối hả, người dân trong thành phố luôn tấp nập, ngược xuôi, mọi người đi qua đường không ai để ý ai hoặc để ý bất cứ cái gì. Tuy vậy, thành phố yêu quý đó không phải là không có tới một cảnh yên ả, thanh bình. Em đã may mắn được ngắm nhìn một cảnh tượng hiếm hoi đó. Ấy là một buổi sáng sớm tinh mơ. Buổi sáng sớm tinh mơ tại thành phố em mới thanh bình làm sao!
Buổi sáng hôm đó, em thức dậy từ rất sớm để tập thể dục và đi học. Hôm đó người em rất khoan khoái nên dậy sớm hơn mọi khi rất nhiều nên đã may mắn có được cơ hội ngắm nhìn khung cảnh thành phố mình thật thanh bình trong một buổi sáng sớm tinh mơ đẹp trời. Nhà em ở gần giữa trung tâm thành phố và ở ngoài mặt đường nên đối với em thành phố thực sự là một nơi vô cùng ồn ào và náo nhiệt. Suốt cả ngày chỉ có âm thanh lộn xộn của tiếng người qua lại, âm thanh liên hồi của còi xe: ô tô, xe máy, công nông…Em đã từng nghĩ chắc thành phố này không bao giờ có được vẻ yên bình, trầm mặc. Nhưng có lẽ em đã sai, cảnh thành phố thanh bình vào buổi sáng hôm ấy làm em rất bất ngờ và ngạc nhiên. Khi đó, mặt trời còn chưa lên, chưa có nắng, chỉ có những đám mây lưng lơ trôi trên bầu trời cao rộng. Vì còn rất sớm nên sương chưa tan, những làn sương mỏng manh bao trùm lên cả thành phố, làm nó như khoác lên mình một chiếc áo khoác sương mờ nhấn nhá, trầm mặc và yên bình tới lạ. Không gian thì trong lành, mát mẻ. Em mở rộng lồng ngực, hít thở thật sâu, tận hưởng bầu không khí ấy và thấy khoan khoái, thư thái vô cùng. Đặc biệt nhất là, không gian yên tĩnh tới lạ thường. Không có một tiếng động, không một bóng người qua lại, hay nói đúng hơn là chỉ có vài bóng người đi tập thể dục sớm. Không gian yên lặng tới mức em có thể nghe cả tiếng gió thổi lao xao qua các tán cây, tiếng một vài chú chim dậy sớm hót líu lo nghe thật vui tai. Cây cối xung quanh đường vẫn còn chìm sâu trong giấc ngủ. Thỉnh thoảng một vài chiếc lá đung đưa trong gió như những chiếc tai khổng lồ đang vẫy vẫy trông thật là đáng yêu biết chừng nào. Con đường vốn đông đúc người qua lại mà giờ đây không một bóng người, yên tĩnh và bình lặng. Bên các vỉa hè chỉ có một vài quán ăn nhỏ, bình dân đã mở cửa, lên đèn và chuẩn bị cho một ngày mai. Đó quả thực là một không gian yên tĩnh vô cùng. Thành phố em khi ấy thật thanh bình biết bao nhiêu.
Mặt trời dần lên cao, trời bừng sáng. Nắng lên, mây cũng quanh dần. Màn sương dần tan ra thành những giọt sương dính lại trên từng vòm lá, tán cây lấp lánh như những hạt kim cương, hạt ngọc, trông thật đẹp biết bao. Sự yên lặng cũng dần dần được thay thế bởi những tiếng động quen thuộc của một ngày mới. Trên đường đã có nhiều người qua lại hơn, xe cộ qua lại cũng nhộn nhiệp hơn hẳn, phá tan bầu không gian yên mịch lúc trước. Một ngày mới bắt đầu ở thành phố em…
Thành phố nơi em ở vào buổi sáng sớm tinh mơ mới thật thanh bình làm sao. Ai bảo thành phố luôn náo nức, ồn ã còi xe và người qua lại, thành phố cũng có thật nhiều khoảnh khắc khoác trên mình một vẻ thanh bình và trầm mặc như thế đấy. Em sẽ không bao giờ quên khoảnh khắc đó.
Mô tả cảnh yên bình ở vùng quê
Mô tả cảnh yên bình tại một vùng quê - Mẫu 1
Tất cả thời thơ ấu của em đều trải qua ở quê hương, một vùng quê tươi đẹp và cũng vô cùng yên bình.
Nhìn từ xa, nơi này giống như một bức tranh thiên nhiên hữu tình. Dãy núi Đình Cương kiêng nghiêm, nổi bật để gợi nhớ về quá khứ hào hùng của cha ông. Dòng sông Bến Đá chảy êm đềm theo con đường về khu di tích Hành chính Nam Trung Bộ. Hai bên bờ sông, lũy tre xanh mướt mịn nhấp nhô theo nhịp đời, những hàng cây cao vút chiếu bóng xuống mặt nước trong. Phía đối diện dòng sông là khu di tích lịch sử – nhà lưu niệm của cụ Huỳnh Thúc Kháng, một ngôi nhà tranh mái lợp từng chịu trận lụt nắng nóng.
Đằng sau nơi này là một xóm nhỏ bao quanh bởi lũy tre. Cuối xóm là đầm sen rộng lớn. Vào mùa sen, những bông sen trắng, sen hồng nổi bật trong đám lá xanh mướt. Hương sen lay lắt làm cho không gian trở nên thanh bình hơn. Bên kia xóm nhỏ là vườn dừa của nhà ngoại. Những cây dừa to, cao vút trông uy nghi nhưng cũng đầy mộng mơ. Hoa dừa rơi trắng xóa, tàu dừa thoải mái giữa không gian thoáng đãng. Tiếng sáo dừa du dương và tiếng ru con của mẹ vang vọng đâu đó. Âm nhạc đánh thức vùng quê yên bình trong những buổi trưa nắng. Ra khỏi làng là cánh đồng cò bay lượn, ruộng lúa xanh mướt. Thỉnh thoảng có đàn trâu về từ cánh đồng. Tất cả tạo nên một cảnh tượng yên bình, tươi mới và ấm áp.
Vùng quê yên bình đó chính là nơi em ra đời và lớn lên, em yêu quý nơi này biết bao.
Mô tả cảnh yên bình ở một vùng quê - Mẫu 2
Mỗi năm, đến mùa hè lại là lúc em được cha mẹ dẫn về quê ngoại thăm. Quê hương của em là một vùng đất bình yên và tĩnh lặng. Mỗi buổi sáng, bà ngoại thường dẫn em ra đồng để ngắm nhìn phong cảnh quê hương. Những giọt sương sớm vẫn còn đọng trên cỏ xanh mơn mởn. Chúng khiến cho bàn chân em cảm thấy mát dịu. Gió từ bên sông thổi về, thoang thoảng và dễ chịu. Bước đi trên con đường, lòng em trở nên nhẹ nhõm biết bao.
Khi đó, mặt trời chưa hoàn toàn lên cao nhưng vẫn còn che khuất sau đỉnh lũy tre làng. Xa xa, trong làng, tiếng gà, tiếng vịt và tiếng trâu bò… vang lên râm ran. Khói từ nhà cửa bốc lên, kết hợp với mùi phù sa theo gió từ sông thổi vào, tạo nên không gian ấm áp và thân thuộc.
Khi em và bà ngoại trở về nhà, mặt trời đã cao lên, chiếu sáng xuống khắp nơi. Cây cỏ khắp nơi đều tràn đầy sức sống. Con đường làng nhộn nhịp với người qua lại. Mọi người, từ người đi làm đến người đi chợ… đều bận rộn với công việc của mình. Còn em, em cảm thấy hạnh phúc khi được chiêm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt vời của quê hương.
Mô tả cảnh thanh bình ở một miền quê - Mẫu 3
Quê hương mỗi người có một
Như một người mẹ thân thương
Quê hương nếu bỏ quên đi
Thì ta chẳng thể thành người
(Quê hương, Đỗ Trung Quân)
Với mỗi đứa trẻ trong chúng tôi, quê hương chính là điều gắn bó nhất. Mỗi con đường, mỗi ngôi nhà hay mỗi góc làng đều đầy kỉ niệm. Nhưng có lẽ, nơi mang lại sự yên bình nhất với tôi chính là những cánh đồng của quê hương.
Những ngày hè được về quê thăm ông bà ngoại. Tôi thường thức dậy sớm và cùng ông ngoại ra ngoài dạo chơi ven cánh đồng. Khi đó, ánh sáng ban mai mới chỉ vừa bắt đầu chiếu sáng nhưng cũng đủ để làm cho mọi thứ dường như tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài. Ánh nắng ấm áp tan chảy những giọt sương sớm còn đọng trên những chiếc lá. Những ruộng lúa xanh mướt trải dài vô tận. Gió từ xa thổi vào làm cho những hàng lúa lay động như những vũ công trên sàn nhảy. Trên con đường làng, một vài ông bố nông dân vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Không khí buổi sáng ở cánh đồng thật trong lành, mát mẻ.
Vì mùa hè đã đến, không mất lâu, nắng đã trải khắp nơi. Những giọt sương dần tan chảy. Bầu trời trở nên xanh thẳm hơn và cao hơn, không một đám mây nào. Tiếng chim kêu nhau ríu rít nghe thật vui tai. Lúc này, cánh đồng như được phủ một màu vàng ấm áp của nắng. Và cả những bông lúa vàng ươm, trĩu nặng nữa. Mùi lúa thơm theo cơn gió lan tỏa khắp cánh đồng. Tôi nghĩ rằng vụ mùa này chắc chắn sẽ lại là một mùa bội thu của các bác nông dân.
Vào lúc này, các bác nông dân ra đồng làm việc nhiều hơn. Những chú trâu được thả ra đồng, đang thung thăng gặm cỏ ở phía đồi xa. Đàn cò trắng bay lượn vài vòng trên bầu trời rồi đáp xuống nghỉ ngơi, từ đàn này sang đàn khác. Mỗi người một công việc của mình, ai cũng bận rộn. Một không khí tươi vui hòa quyện tạo ra một bức tranh làng quê thật yên bình và tràn đầy sức sống. Tôi cùng ông đi dạo thêm một lúc nữa rồi trở về nhà. Bây giờ, có lẽ bà đã chuẩn bị xong bữa sáng cho hai ông cháu rồi.
Mỗi khi về thăm quê, tôi luôn hạnh phúc khi được cùng ông dạo quanh cánh đồng làng. Lúc ấy, trong lòng tôi lại trào dâng một tình yêu đặc biệt với khung cảnh tuyệt vời ấy. Tôi thật sự yêu quê hương của mình.
Miêu tả cảnh thanh bình ở một miền quê - Mẫu 4
Quê hương của em là một ngôi làng nhỏ ở miền Tây sông nước. Mặc dù không giàu có và hiện đại như các thành phố khác, nhưng nơi đây vẫn là nơi mà em luôn nhớ mãi, bởi sự thanh bình và yên bình của nó.
Cả ngôi làng nằm ở cuối dòng sông lớn, nên lúc nào cũng xanh tươi và phong phú. Phía cuối làng, cánh đồng lúa rộng mênh mông, rì rào trong làn gió mát. Thỉnh thoảng, lại thấy những cánh cò trắng chao nghiêng như đang hỏi thăm những bông lúa. Dọc đường làng, cỏ dại ven đường, dừa xiêm mọc dọc bờ mương nước dẫn lối từ sông về. Các con mương to hay nhỏ chảy xuôi ngược khắp làng. Thật hiếm khi có ngôi nhà nào không có nước chảy qua. Dọc các con mương gần ruộng lúa, thường thấy những đàn vịt trắng ngụp lặn dưới dòng nước. Đôi khi, thấy những con trâu đen đi bộ, đuôi ve vẩy đuổi ruồi, chuông dưới cổ leng keng.
Những ngôi nhà trong làng, thường là nhà cấp bốn, nhà vườn, hiếm khi mới thấy ngôi nhà hai tầng. Mỗi nhà đều có khu vườn trồng rau, nuôi gà. Rồi họ chia sẻ rau, quả cho nhau, giảm thiểu việc đi chợ. Tình làng nghĩa xóm ở đây chính là thế. Họ quan tâm đến nhau bằng tình thương chân chất, thật thà, không tính toán. Buổi chiều dưới bóng dừa mát mẻ, bà cô ngồi tụm lại nhặt rau, giặt áo, kể chuyện cười. Trẻ con vui vẻ rượt đuổi, nhảy vào mương bơi lội. Lá dừa rụng xuống, tạo nên không gian vui tươi.
Những hình ảnh mộc mạc, bình dị đó của quê hương làm em luôn cảm thấy vui sướng, hạnh phúc khi nhớ lại. Đó là nơi nuôi dưỡng tâm hồn em trở nên tươi mới, ấm áp hơn mỗi ngày.
Miêu tả cảnh thanh bình ở một miền quê - Mẫu 5
Em sinh ra và lớn lên ở một miền quê nghèo nhưng luôn tươi đẹp và thanh bình. Không khói bụi thành phố, chỉ có sự gần gũi và yên bình.
Mỗi khi ai đó từ xa trở về, chỉ cần nhìn thấy cổng làng, họ đã cảm nhận được sự xốn xang của cảnh vật quê em, bình yên đến lạ. Không gian ở đây luôn rộng lớn, không khí mát mẻ yên bình. Ngôi nhà ngói và nhà mái bằng san sát nhau, phủ một màu xanh của lũy tre làng, ôm trọn bóng dáng quê hương. Cánh đồng lúa vàng ươm, trĩu nặng bông lúa báo hiệu một mùa màng bội thu. Buổi chiều tà, khi nhiệt độ đã giảm, mọi người hối hả gặt và chở lúa về nhà. Tiếng máy tuốt lúa vang vọng khắp xóm, kết hợp với tiếng cười rộn ràng khi thu hoạch, tạo nên một bức tranh sôi động. Ao làng trong xanh là nơi mọi người rửa chân, giặt giũ, bây giờ trở nên sôi động với tiếng cười vui tươi. Cơn mưa nhẹ dần dần kéo qua phía Tây, ánh nắng yếu ớt mờ dần, nhưng cảnh vật thanh bình và cuộc sống yên bình vẫn luôn hiện hữu trên quê hương em.
Em yêu cảnh vật thanh bình của quê em. Dù đi xa, tâm trí em vẫn luôn nhớ về mảnh đất yên bình này. Em hứa sẽ giữ gìn và phát triển quê hương để vẻ đẹp yên bình ấy mãi mãi tồn tại.
Miêu tả cảnh thanh bình ở một miền quê - Mẫu 6
Quê tôi là một vùng quê tuyệt đẹp, nhưng điều khiến tôi nhớ mãi chính là sự thanh bình ở đây.
Buổi sáng sớm, tiếng gáy của những chú gà trống trước nhà như là một chuông báo thức, đánh thức mọi người ra khỏi giấc ngủ chuẩn bị cho một ngày mới.
Từ những mái nhà, khói bếp xô ra hòa cùng không khí, tạo nên cảm giác ấm áp cho mọi người. Xa xa, mặt trời bắt đầu ló dần sau lũy tre làng, phát ra những tia nắng ấm áp, tan chảy từng giọt sương. Tôi thường vui vẻ đón nhận từng giọt sương như những điều tốt lành của một ngày mới. Khi sương tan biến, con đường làng trở nên sôi động với những bác nông dân ra đồng gặt lúa. Cánh đồng lúa đã chín rộ, tạo nên vẻ đẹp mùa bội thu. Lúa nặng trĩu báo hiệu thành quả của những ngày tháng làm việc vất vả. Ánh nắng chiếu rọi làm cho cảnh quan trở nên rực rỡ, hân hoan. Tiếng cười, tiếng chim hòa quyện, làm cho không gian trở nên sống động và đẹp đẽ hơn.
Sự thanh bình ở quê tôi rất đơn giản nhưng tôi rất mến mộ và yêu thích nó. Có lẽ, ngay cả sau này tôi cũng sẽ luôn nhớ về nó. Tôi đã tự hứa với bản thân rằng sẽ luôn cố gắng để sự thanh bình này tồn tại mãi với thời gian.