Kể lại truyện Dế Mèn bênh vực kẻ yếu với 8 mẫu, giúp các em học sinh lớp 4 tham khảo, phát triển kỹ năng kể chuyện tốt để dễ dàng trình bày lại câu chuyện Dế Mèn bênh vực kẻ yếu một cách cô đọng, súc tích.
Câu chuyện Dế Mèn bênh vực kẻ yếu ca ngợi tấm lòng hào hiệp, sẵn lòng làm việc nghĩa để bênh vực kẻ yếu. Ngoài ra, các em có thể tham khảo thêm các mẫu kể chuyện như Cây khế, Nàng tiên Ốc, Vịt con xấu xí để kể chuyện một cách sinh động. Mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Mytour:
Kể câu chuyện Dế Mèn bênh vực kẻ yếu
Trong một góc vườn nào đó tụ tập rất nhiều dế, đa dạng loài dế từ dế mèn khỏe mạnh, dế choắt yếu ớt đến con dế đầu đàn thích bắt nạt những kẻ yếu hơn mình.
Cuộc sống của loài dế diễn ra rất yên bình cho đến khi một ngày nọ, một chú dế choắt mới chuyển đến. Vóc dáng và tình trạng sức khỏe của chú dế choắt khác biệt so với những dế khác, khiến chú trở thành mục tiêu bắt nạt.
Dế đầu đàn là loài dế khỏe mạnh nhất trong góc vườn, được mọi người tôn trọng và sợ hãi. Khi chú dế choắt mới đến, dế đầu đàn thấy đó như một cơ hội để thể hiện sức mạnh của mình.
Một ngày kia, dế đầu đàn thách đấu với dế choắt. Kết quả không ai nghi ngờ khi dế choắt không thể đánh bại được dế đầu đàn. Tuy thương tâm cho dế choắt, nhưng mọi người đều chỉ biết đứng nhìn, không dám can thiệp.
Cuối cùng, một chú dế già nhất đã lên tiếng phê bình hành động ngông cuồng của dế đầu đàn, mặc dù không ai dám can thiệp nhưng những lời của chú lại được mọi người tôn trọng.
Cuối cùng, dế đầu đàn phải nhận lấy sự xấu hổ và rời đi, trong khi những loài dế khác ở gần đó vỗ tay tán thưởng và giúp đỡ chú dế choắt bất hạnh.
Kể lại câu chuyện về Dế Mèn bênh vực kẻ yếu
Dế Mèn là một chú dế mạnh mẽ và kiên cường, sống độc lập và tự tin vào khả năng của mình. Ngoài ra, chú còn là một con dế công bằng, luôn giúp đỡ những người gặp khó khăn và trừng trị những kẻ xấu.
Một ngày, khi đang tản bộ và thưởng ngoạn vẻ đẹp của cảnh vật, Dế Mèn nghe thấy tiếng khóc đau của chị Nhà Trò. Chị kể cho chú nghe về những khó khăn mà chị phải đối mặt sau khi mẹ mất, và cách mụ nhện đe dọa và đánh đuổi chị.
Nghe câu chuyện của chị Nhà Trò, Dế Mèn quyết định giúp đỡ chị khỏi tình thế nguy hiểm đó.
Nghe câu chuyện của chị Nhà Trò, Dế Mèn tỏ ra rất tức giận. Sau khi an ủi chị Nhà Trò, Dế Mèn dẫn chị đi tìm mụ nhện để dạy cho mụ ta một bài học. Khi đến nơi, Dế Mèn liền đưa ra sự uy quyền và tấn công mụ nhện. Mụ nhện sợ hãi, cúi đầu xuống đất. Sau đó, Dế Mèn phê phán lũ nhện về hành động tàn bạo của họ và nhắc nhở họ về tình thương và sự công bằng.
Mụ nhện sợ hãi và hứa với Dế Mèn sẽ không làm hại chị Nhà Trò nữa. Sau đó, chị Nhà Trò được trở về nhà một cách an toàn, không lo sợ gì nữa.
Kể lại câu chuyện Dế Mèn bênh vực kẻ yếu từ góc nhìn của em
Bài văn mẫu 1
Ở một vùng nào đó, có một anh Dế Mèn tính tình hào hiệp, dũng cảm, luôn sẵn lòng giúp đỡ kẻ yếu.
Một hôm, khi đang lang thang trên bãi cỏ xanh mướt, ngắm nhìn vẻ đẹp bình dị của quê hương, Dế Mèn bất ngờ nghe thấy tiếng khóc rưng rức. Tò mò, Dế Mèn tiến gần hơn và phát hiện ra chị nhà Trò đang lẻ loi khóc bên tảng đá. Chị nhà Trò gầy guộc, khoác chiếc áo thâm dài đang héo hon. Cánh tay mảnh mai của chị như mới hồi sinh vậy. Thấy chị nhỏ bé đến thế, Dế Mèn không lòng được thương. Tiến lại gần, Dế Mèn hỏi: Chị có chuyện gì xảy ra vậy?
Chị nhà Trò vừa khóc vừa kể:
- Năm ngoái, do thời tiết xấu, mất mùa nên gia đình em đối mặt với đói kém. Mẹ em phải vay nhà nhện để có ít lương thực. Nhưng không lâu sau, mẹ em qua đời, em thì còn nhỏ yếu nên phải tự mình kiếm sống. Nhưng mà cuộc sống qua ngày khó khăn, em không thể trả được nợ cho nhà nhện. Và hôm nay, chúng bắt gặp em trên đường và định hành hạ em.
Nghe đến đây, Dế Mèn tức giận và quát lớn:
- Bọn nhện độc ác thật, tận dùng sức mạnh của mình để hành hạ người yếu thế. Chúng không xứng làm sinh vật! Chắc chắn là chúng sẽ phải trả giá cho những hành động tàn bạo của mình!
Sau đó, Dế Mèn vuốt nhẹ đầu chị, mở to hai càng mắt rạng ngời của mình để bảo vệ, sau đó an ủi chị Nhà Trò:
- Có anh đây, em đừng lo, để anh giảng cho chúng một bài học.
Chị Nhà Trò ngừng khóc, cùng Dế Mèn đến nơi ẩn náu của bọn nhện.
Văn bản mẫu số 2
Một hôm, Dế Mèn đi phiêu lưu qua một khu rừng cỏ xanh dài khi bỗng nghe thấy tiếng khóc lúc lách. Đi vài bước, Dế Mèn gặp chị Nhà Trò ngồi uể oải bên tảng đá lởm chởm.
Chị Nhà Trò nhìn nhỏ bé lại gầy yếu, cơ thể như mới trải qua cơn đói khủng khiếp. Chị mặc chiếc áo dài xanh, có những đốm vàng nhỏ, đôi cánh nhỏ như cánh bướm non, lại ngắn ngủi. Dường như cơ thể yếu đuối, chưa quen vận động, dù có khỏe mạnh cũng không thể bay xa. Dế Mèn lại gần, an ủi chị rằng:
Vào năm trước, khi trời ốm đói, mẹ của chị phải vay tiền ăn của bọn Nhện. Sau đó, không may mẹ mất, chị chỉ còn một mình. Vốn dĩ chị đã yếu đuối từ khi sinh ra, kiếm ăn để sống còn khó khăn. Nhiều năm sống trong nghèo đói vẫn không có gì cải thiện. Không có tiền để trả nợ, bọn Nhện đã đánh chị. Chúng còn đe dọa trên đường về nhà làm sao để bắt, làm sao để xé chân, xé cánh để ăn thịt chị. Buồn bã và sợ hãi, chị chỉ biết ngồi bên tảng đá khóc. Sau khi nghe xong, Dế Mèn mở cánh ra và nói: “Đừng sợ. Hãy quay về với tôi. Kẻ tàn ác không thể tự tin khi đối diện với kẻ yếu”, rồi dắt Nhà Trò đi.
Khi đi một đoạn, họ đến gần tổ của bọn Nhện. Bọn Nhện đã kéo dây tơ từ một bên sang bên kia đường rất nhiều. Khi nghe tiếng Dế Mèn hỏi, từ trong hang động, một mụ Nhện cái cong chân nhảy ra, hai bên có hai Nhện vách nhảy kèm. Mụ Nhện trông lạnh lùng, đáng sợ. Dế Mèn xoay lưng, đẩy mạnh ra với tư thế kiêu hãnh. Mụ Nhện rút lại và cúi đầu xuống đất như một cánh cối giã gạo. Dế Mèn nói: “Các người có tài sản để sống sao mà cứ luôn luôn muốn thu nợ từ kẻ khác? Có cần phá bỏ tất cả những cái bẫy không?”
Bọn Nhện hoảng sợ và tìm cách trốn chạy. Tất cả chúng hốt hoảng chạy trối chết, đứt hết dây tơ. Con đường về tổ của Nhà Trò được mở rộng.
Văn bản mẫu số 3
Ở khu vực đồng cỏ này, mọi người đều biết về Dế Mèn - người hào hiệp và lòng tốt, luôn sẵn lòng giúp đỡ và bảo vệ người yếu đuối. Dế Mèn thích khám phá để ngắm nhìn vẻ đẹp của thiên nhiên và tìm kiếm những người bạn mới.
Một ngày nọ, khi Dế Mèn đi qua một vùng cỏ xanh mướt, đột nhiên nghe thấy tiếng khóc đầy cảm xúc. Nhìn xung quanh, Dế Mèn thấy chị Nhà Trò ngồi gục đầu bên tảng đá. Chị Nhà Trò nhỏ bé, gầy yếu, lấm bấm như vừa mới trải qua những khó khăn. Chị mặc chiếc áo dài điểm những chấm màu vàng. Đôi cánh ngắn cẳng, mỏng manh như cánh bướm, có lẽ là chị chưa từng bay được xa. Dế Mèn đầy lòng thương cảm, dừng lại hỏi:
- Có chuyện gì mà em khóc như vậy, chị Nhà Trò?
Chị Nhà Trò càng khóc nhiều hơn. Dế Mèn nhẫn nhịn, cho chị kể về cuộc sống khốn khổ của mẹ con chị từ năm ngoái, khi phải nhờ nhện vay tiền ăn. Rồi không may mẹ chị qua đời vì bệnh, còn chị thì không đủ tiền mua đồ ăn nên vẫn chưa trả được nợ cho mụ nhện. Gần đây, nhóm nhện đã ngăn đường đòi nợ, dám đánh chị khi chị từ chối. Điều kinh khủng hơn là chúng dùng tơ để tạo ra vòng vây, và nếu chị đi qua là sẽ bị chúng cắt cánh, cắt chân và ăn thịt.
Nghe xong lời kể của Nhà Trò, Dế Mèn tức giận, la lớn:
- Ôi! Mụ nhện độc ác đó dám hành động quá đáng vậy sao! Được! Để xem mụ sẽ thực hiện trò gì!
Dế Mèn mở rộng hai càng, vũ khí mạnh mẽ khiến nhiều kẻ ác sợ hãi, sau đó nói với chị Nhà Trò:
- Đừng sợ! Hãy quay về với tôi đi. Kẻ độc ác không thể dựa vào sức mạnh để áp bức người yếu được!
Sau đó, Dế Mèn dắt Nhà Trò đi. Chị Nhà Trò cảm thấy an tâm hơn và ngừng khóc. Hai người đi một đoạn đường và đến nơi mai phục của bọn nhện.
Kể lại câu chuyện Dế Mèn bảo vệ người yếu theo cách mà con nhện chỉ huy kể
Đã lâu lắm rồi, tôi không gặp Dế Mèn. Đến bây giờ, tôi vẫn nhớ về sự việc giữa nhà tôi và anh Mèn.
Nhà tôi sống thành bầy đàn và dùng tơ để bắt mồi. May mắn là nhà tôi có thức ăn và còn cho vay nữa. Trong đó, mẹ con chị Nhà Trò đã vay mà không trả. Bà mẹ qua đời, chỉ còn lại một cô con gái yếu đuối. Nó không thể trả nợ nên tôi tức giận lắm. Mấy bọn đã đánh nó và đe dọa sẽ bắt nó và tấn công. Tôi tỏ ra rất tức giận. Vì tôi ghét những kẻ vay mượn mà không trả.
Chiều hôm đó, tôi thấy Nhà Trò sẽ đi qua nên tôi đã ra lệnh cho bọn tôi chuẩn bị. Tất cả chờ đợi Nhà Trò đến. Nhưng từ xa, tôi thấy Nhà Trò không đi một mình mà đi cùng Dế Mèn. Tôi vẫn ra lệnh cho bọn tôi chuẩn bị sẵn sàng. Nhà Trò và Dế Mèn cũng đến. Nhà Trò sợ hãi và nắp sau lưng Dế Mèn. Tôi nhìn thấy và tức giận tăng lên. Nó không chỉ không trả nợ mà còn dẫn theo Dế Mèn đến để đe dọa nhà tôi. Dế Mèn nói lớn. Tôi nhảy ra, hai bên có hai Nhện vách nhảy kèm. Tôi không kịp phòng thủ khi Dế Mèn tấn công. Tôi hốt hoảng, co lại. Lúc đó, tôi nhận ra Dế Mèn không phải là kẻ dễ chơi. Tôi phải nhận trách nhiệm và hối hận. Tôi rất cảm kích lời nhắc nhở của Dế Mèn. Và tôi biết rằng, nếu Dế Mèn muốn, tôi sẽ thua. Vì vậy, nhà tôi đã giải phóng Nhà Trò và đốt hết văn tự nợ của nhà Trò theo lời Dế Mèn. Nhìn Nhà Trò hạnh phúc khiến tôi rưng rưng. Bọn tôi chạy ra nắm chân Nhà Trò nhảy múa, hát ca...
Dế Mèn để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi. Nếu không có anh ấy, tôi không biết chúng tôi đã làm sai điều gì. Từ đó, tôi hiểu được ý nghĩa của việc yêu thương và bảo vệ kẻ yếu, cũng như không được lợi dụng sức mạnh để bắt nạt người khác.
Kể lại câu chuyện Dế Mèn bảo vệ kẻ yếu từ góc nhìn của Nhà Trò
Có một câu ngạn ngữ: “Ai hiền thì gặp may mắn”, và thật không sai. Tôi may mắn được gặp Dế Mèn. Từ đó, cuộc sống của tôi đã thay đổi, trở nên sáng sủa và tươi đẹp hơn. Câu chuyện bắt đầu như thế này:
Năm trước, khi đói kém, mẹ tôi phải vay tiền ăn của bọn Nhện. Sau đó, mẹ qua đời, chỉ còn lại mình tôi. Tôi sinh ra yếu đuối, kiếm sống còn khó khăn. Nhiều năm qua, vẫn chỉ là nghèo khổ. Không có tiền trả nợ, bọn Nhện đã đánh tôi. Chúng còn đe dọa trên đường về, định bắt tôi để làm thịt. Tôi buồn bã và sợ hãi, ngồi khóc bên tảng đá. Bỗng có một bàn tay nhẹ nhàng lay tôi và hỏi:
- Tại sao em lại ngồi đây khóc như vậy? Nếu có chuyện gì, hãy kể cho anh nghe, anh sẽ giúp đỡ.
Đó là Dế Mèn. Tôi kể cho anh nghe về cuộc đời của mình. Nghe xong, anh mở rộng hai càng và nói:
- Đừng lo lắng. Hãy đến với tôi. Kẻ tàn ác không thể dùng sức mạnh để áp bức người yếu đuối.
Anh dắt tôi đi. Đi một quãng, đến chỗ mai phục của bọn Nhện. Bọn Nhện vạch tơ từ bên này sang bên kia. Khi nghe tiếng Dế hỏi, từ trong hốc đá, một mụ Nhện cái cong chân nhảy ra, hai bên có hai Nhện vách nhảy kèm. Mụ Nhện đanh đá, nặc nô lắm. Dế Mèn quay phắt lưng, phóng càng đạp phanh phách ra oai. Mụ Nhện co rút lại rồi cúi dập đầu xuống đất như cái chày giã gạo. Anh quát:
- Các người có của ăn của để, béo múp béo míp mà cứ đòi nợ mãi đã mấy đời. Có phá hết các vòng vây đi không?
Bọn Nhện sợ hãi, cuống cuồng chạy dọc chạy ngang, phá hết các dây tơ chặn đường.
Cảm ơn Dế Mèn, tôi sung sướng trở về tổ.
Kể lại câu chuyện Dế Mèn bênh vực kẻ yếu theo cách phân vai (người kể chuyện, Dế Mèn và mụ nhện)
- Người kể chuyện: Nghe lời an ủi của Dế Mèn, chị Nhà Trò thôi khóc và nắm chặt tay Dế Mèn cho đỡ sợ. Đi được một quãng thì gặp bọn nhện chắn đường. Chúng chăng tơ dày đặc từ bên này sang bên kia để ngăn lối. Giữa đường, một gã nhện gặt mặt mũi hung ác đứng sừng sững, mắt láo liên tìm kiếm. Các khe đá xung quanh đầy nhện, đứa nào đứa nấy lầm lầm lì lì, thật là dữ tợn. Dế Mèn cất tiếng hỏi lớn.
- Nhện cái (sợ hãi, co rúm người van lạy): Lạy ông Dế Mèn! Cần gì, xin ông cứ nói ạ!
- Dế Mèn (thét lớn): Mụ nhện kia! Cớ sao các người có của ăn của để, béo múp béo míp thế kia mà cứ cố tình đòi mãi món nợ tí tẹo của Nhà Trò, hử? Ta cấm mụ từ giờ trở đi không được đòi nữa, nghe chưa? Mụ hãy mở to mắt ra mà nhìn này! Nhà Trò bé bỏng, ốm yếu, làm chẳng đủ nuôi thân, mụ phải thương xót nó, xuý xoá công nợ cho nó. Hãy phá các vòng vây đi! Đốt hết văn tự đi! Nếu không nghe lời ta thì đừng có trách!
- Nhện cái (cuống quýt): Dạ! Dạ ! Em sẽ làm ngay ạ!
- Người kể chuyện: Bọn nhện sợ hãi, cùng dạ ran. Chúng vội vã chạy dọc, chạy ngang, phá hết các dây tơ chắn lối. Trong nháy mắt, con đường về tổ Nhà Trò quang hẳn. Xúc động quá, Nhà Trò cứ nắm chặt tay Dế Mèn mà rối rít cảm ơn. Tạm biệt Nhà Trò, hiệp sĩ Dế Mèn lại bước vào những cuộc phiêu lưu mới.