Tập viết văn lớp 4: Kể về một người vui tính mà em biết bao gồm 6 ví dụ, giúp các em học sinh lớp 4 mở rộng vốn từ, chuẩn bị tốt cho tiết Kể chuyện đã trải qua hoặc tham gia tuần 34 - SGK Tiếng Việt 4 tập 2 trang 156.
Các nhân vật hóm hỉnh luôn tươi cười, thân thiện, gặp khó khăn cũng ít cáu kỉnh, giận dữ. Với 6 ví dụ về ông nội, anh trai, chú hề, bạn cùng lớp... sẽ giúp các em phát triển kỹ năng kể chuyện của mình một cách tốt nhất.
Đề bài: Kể về một nhân vật hóm hỉnh mà em biết - Kể chuyện đã trải qua hoặc tham gia (SGK Tiếng Việt 4 tập 2 trang 156).
Kể về một người hóm hỉnh
Ở gần nhà tôi có ông Tùng là người rất hóm hỉnh. Mặc dù ông đã ngoài sáu mươi tuổi và đã về hưu nhưng ông vẫn rất năng động và hăng hái trong công việc, đến nỗi Uy ban phường đã mời ông giữ chức phó Chủ tịch Mặt trận phường.
Một lần, tôi đi cùng mẹ đến phường để nộp giấy đăng ký sinh hoạt hè. Tôi ngẫu nhiên chứng kiến ông Tùng đang vui vẻ giải quyết vụ tranh chấp giữa hai hộ gia đình về đất đai. Nhìn thấy cách ông nói và biểu hiện 'khôi hài' kết hợp với tính cách nghiêm túc trong công việc, tôi thực sự ngạc nhiên. Bằng cách nói hóm hỉnh và sự thấu hiểu, ông đã giúp hai gia đình hòa giải với nhau.
Ông Tùng là người rất hóm hỉnh, bất cứ ai đã nghe thấy tiếng cười của ông cũng cảm thấy vui vẻ. Ông thường nói với mọi người:
'Cuộc sống phải vui vẻ, chỉ khi ta biết cười thì cuộc sống mới trở nên ý nghĩa hơn. Một tiếng cười cũng giống như một liều thuốc bổ!'
Tối về nhà, ông thường mời tôi sang nhà ông cùng với mấy đứa cháu để học đánh đàn. Ông đã từng là một tay đàn ghita tài năng tại nhạc viện thành phố khi còn trẻ. Tiếng đàn của ông trong trẻo, réo rắt, thấm vào tâm hồn con người, khiến cho mọi người quên hết mệt mỏi và yêu thích cuộc sống hơn.
Cả khu phố của tôi đều rất yêu quý ông Nam. Mỗi khi có xích mích trong gia đình, ông luôn giải quyet một cách hòa bình. Ông còn làm cho mọi người trong gia đình bật cười với những câu chuyện hài hước của mình.
Đối với tôi, tôi rất kính trọng ông Nam. Dù đã già nhưng ông vẫn rất hòa nhã và hóm hỉnh. Ông đã làm cho cộng đồng dân cư ở khu phố của tôi thêm gắn kết và đặc biệt, luôn mang lại tiếng cười vui tươi ở mọi nơi.
Kể về ông nội của em
Hàng ngày, tôi thường gặp và biết đến nhiều người vui tính, dễ gần. Tuy nhiên, với em, ông nội vẫn là người vui tính nhất, luôn khiến cho em cảm thấy thoải mái nhất mỗi khi trò chuyện cùng ông.
Năm nay ông đã trên 80 tuổi, nhưng vẫn luôn là tâm điểm vui vẻ của gia đình. Mỗi khi ông đi về quê hay đi du lịch cùng bạn bè, nhà em trở nên buồn chán. Vì thế, mỗi khi ông đi xa, ai trong nhà cũng mong ông sớm trở về.
Trong mỗi bữa ăn hoặc khi cả nhà ngồi uống nước, ông thường kể những câu chuyện vui để mọi người cùng cười. Đôi khi ông còn học những chiêu hài hước của bác Hoài Linh trên truyền hình, khiến cả nhà cười thả ga.
Mỗi khi đi học về, chỉ cần bước chân vào nhà, em đã nghe tiếng ông reo vui:
- Cún con của ông đã về rồi à, hôm nay cún con của ông được bao nhiêu điểm?
Mỗi lần như thế, em lại ôm vào lòng ông và nói:
- Cháu đạt điểm cao, ông sẽ thưởng gì cho cháu đây?
- Một câu chuyện hài đấy! – Ông vui vẻ đáp lại
Vậy là mỗi khi đi học về, tôi luôn được nghe ông kể chuyện hài. Mỗi ngày, ông đều xem hài, đọc truyện cười để giải trí và giúp con cháu thư giãn sau mỗi ngày học tập và làm việc căng thẳng.
Em chưa gặp ai vui tính như ông. Ông luôn vui vẻ, lạc quan và yêu cuộc sống. Chính ông là nguồn động viên lớn nhất cho em mỗi ngày. Em rất yêu quý và trân trọng ông.
Kể về anh trai của em
Trong gia đình em ai cũng vui tính và dễ gần. Nhưng người vui tính nhất chính là anh trai. Anh luôn chơi với em và luôn khiến em cười.
Anh trai của em là một người rất vui vẻ. Từ nhỏ đến lớn, em thấy anh luôn tươi cười ngay cả khi bị mắng. Em nhớ có một lần, anh bị bố mắng vì không làm bài tập. Nhưng anh chỉ im lặng, sau đó lại nói xin lỗi và cười, khiến bố nhanh chóng nguôi giận. Mẹ cũng không giữ được giận với anh, vì anh luôn khiến mẹ cười. Anh nghĩ rằng niềm vui của mọi người cũng là niềm vui của anh.
Anh trai là người em yêu quý nhất. Anh luôn mang lại niềm vui và hạnh phúc cho gia đình. Em tự hào vì có anh trai như vậy.
Kể về chú hề
Bữa trước em đi xem xiếc và chú hề làm em thích thú nhất. Chú thật vui tính và biết làm mọi người cười nghiêng ngả.
Người chú hề cao gầy. Trên đầu chú đội một chiếc mũ thủng nên tóc của chú rối bời, rậm rạp. Bộ ria dài của chú cứ động lên xuống mỗi khi chú nói. Hai má của chú đỏ phấn như má của con gái. Áo sơ mi của chú thì dài đến gần đầu gối, còn áo ngoài thì ngắn chỉ tới nửa lưng. Quần của chú rộng thùng thình, đôi giày thì to quá cỡ. Chú đi ra sân một cách khệnh khạng. Chú thấy một cây táo có quả chín treo lủng lẳng. Chú đến gốc cây đưa tay hái nhưng bị một con chó béc giê lớn ở trong xó vào. Chú sợ hãi chạy trốn, nhưng con chó đã cắn rách một miếng quần của chú. Chú hề cầm quần rách cười vui vẻ khi chạy. Khi người khác cười, chú cũng cười nhưng bị cái ghế gỗ rơi trúng lưng, làm tuột mất cả áo. Khi thấy một con khỉ đi xe đạp, chú giằng lấy chiếc xe của nó và ngồi lên, khiến chú ngã sấp mặt. Chú hề liên tục tạo ra những đợt cười dài trong rạp xiếc...
Khi xem xiếc xong và về nhà, mẹ hỏi em 'Con có thấy vui khi xem xiếc không?'. Em vui vẻ trả lời ngay: 'Có mẹ ạ, có chú hề rất vui!'.
Kể về bạn cùng lớp
Bạn Chu là học sinh giỏi Văn và Toán, là người đứng đầu lớp 4A. Chữ viết của cậu rất đẹp, cậu đã giành giải Nhất cuộc thi 'Vở sạch, chữ đẹp' toàn trường.
Bạn Chu được bạn bè yêu mến vì tính vui vẻ của mình. Bạn Lý trêu chọc: 'Nếu Chu thêm dấu huyền là chữ gì?' - Là chù, là chuột chù, họ hàng nhà tớ đó! - nói xong, cậu ta vỗ bụng cười vỡ bụng.
- Chu là con gì bạn Chu?
- Chu là con trâu, dân trọ trẻ thường nói thế. Dễ ợt mà cũng đố, cũng hỏi.
Chu là người kể truyện cười trong lớp 4A. Cậu ta kể các câu chuyện vui nhộn như truyện Trạng Quỳnh, truyện Xiển Bột, truyện Ông Ó, .. Một hôm, khi cả lớp đi chăm sóc vườn hoa, Chu kể câu chuyện 'Thôi thật' trong giờ nghỉ.
Tất cả mọi người đều cười sặc sụa, bò ra cười. Mặt Chu vẫn tỏ ra khô khan, anh hỏi cả lớp: 'Các bạn biết nghĩa của từ 'trung tiện' là gì không?”. Vì không có từ điển, không ai giải thích được. Chu chỉ tươi cười một cách tinh nghịch.
Bạn Chu thật sự là một người vui vẻ và hài hước.
Một câu chuyện về một người vui tính
Anh tôi là một người rất vui vẻ. Từ nhỏ đến nay, chưa bao giờ tôi thấy anh cáu kỉnh. Khi bố giận dữ la mắng vì những trò nghịch ngợm của chúng tôi, anh chỉ cười trừ rồi xin lỗi, bố cũng nguôi giận. Có một lần em út tôi sốt cao, cả nhà lo lắng. Nhưng anh vẫn giữ bình tĩnh, điềm đạm. Chính vì điều đó, anh là người giải quyết được mọi vấn đề. Mẹ tôi thường tự hào nói: 'Anh trai các con đã trưởng thành rồi đấy!'. Tôi rất mến anh trai của mình, người vui tính và hiền hậu.