Cây bóng mát thường được trồng ở trường học, ven đường, công viên để tạo nên bóng mát cho mọi người. Với 45 bài văn Miêu tả một cây có bóng mát ngắn gọn, giúp các em học sinh lớp 4 viết bài văn tả cây cối có trong cả 3 bộ sách Kết nối tri thức, Chân trời sáng tạo, Cánh diều.
Mỗi cây bóng mát có những đặc điểm và lợi ích riêng biệt. Với 45 bài văn miêu tả cây phượng, cây bàng, cây xà cừ, cây gạo, cây đa, cây sấu... sẽ giúp các em mở rộng vốn từ vựng, viết bài văn miêu tả cây cối một cách xuất sắc.
TOP 45 bài văn miêu tả cây bóng mát lớp 4
- Kế hoạch miêu tả một cây bóng mát
- Miêu tả cây phượng (18 mẫu)
- Miêu tả cây bàng (12 mẫu)
- Miêu tả cây đa cổ thụ (4 mẫu)
- Miêu tả cây lộc vừng
- Miêu tả cây phi lao
- Miêu tả cây me tây
- Miêu tả cây si
- Miêu tả cây tràm
- Miêu tả cây bằng lăng
- Miêu tả cây sấu
- Miêu tả cây gạo
- Miêu tả cây xà cừ
- Miêu tả cây bạch đàn
- Miêu tả cây thông
Kế hoạch miêu tả một cây bóng mát
a. Bắt đầu: Giới thiệu về cây cần miêu tả.
- Chi tiết hình ảnh của cây.
- Mô tả từng phần của cây (hoặc mô tả từng giai đoạn phát triển của cây).
- Đặc điểm vị trí của cây.
c. Kết luận:
- Đề cập đến lợi ích của cây và tình cảm cá nhân với cây.
- Sự ảnh hưởng của cây đối với cộng đồng.
Miêu tả cây phượng
Ở trung tâm sân trường của tôi, có một cây phượng cao vút. Tôi không biết chính xác từ khi nào 'cây cô' đã xuất hiện. Tôi chỉ nhớ rằng từ khi tôi bắt đầu học ở trường này, 'cây cô' đã to lớn, đã già đi rất nhiều.
Từ xa nhìn, cây trông như một tượng đài, với mái tóc màu xanh biếc. Thân cây dày, đủ cho hai người bao quấn. Vỏ cây nhô ra như những đám mây, đều đều như những viên sỏi. Nhưng không nhiều người biết rằng bên trong lớp vỏ đó là lớp nhựa mịn màng đang chảy, cung cấp dinh dưỡng cho cây. Đến mùa xuân, cây bắt đầu mọc chồi, mọc lá. Lá phượng giống lá me, mỏng manh như những lớp áo lụa non. Những cành cây tròn trịa, như những vòng tay vươn ra, chờ đón ánh sáng mặt trời. Vào những ngày hè, tiếng ve râm ran của mùa hạ vang lên, cây bắt đầu đua nhau nở hoa. Trước khi khoe sắc đẹp của mình, những bông hoa che giấu bên trong đài hoa xanh mướt. Từng bông hoa, từng bông hoa hấp thụ sương mai và hồng nhanh chóng. Hoa phượng có năm cánh, mềm mại như nhung, đỏ rực như lửa. Nhị hoa dài, xung quanh có một lớp phấn vàng lung linh. Sau mỗi mùa hoa, trên cây xuất hiện những chùm quả phượng. Quả phượng giống như quả bồ kết, nhưng to và dài hơn.
Mỗi khi hoa phượng nở, lòng chúng tôi trào dâng nhiều cảm xúc, từ niềm vui đến nỗi buồn, cùng với đó là sự lo lắng. Tôi vui vì sắp đến kỳ nghỉ hè, nhưng cũng buồn phải xa ngôi trường, đồng thời lo lắng vì mùa thi sắp đến. Các bạn ơi! Hôm nay là ngày đầu tiên của kỳ thi. Buổi trưa, tôi tự hào mang điểm mười sáng chói bên 'cụ' phượng già.
Hằng ngày, chúng tôi chăm sóc cây. Đôi khi có những học sinh nghịch ngợm leo lên cây để hái quả. Không thể quên những kỷ niệm đẹp về 'người bạn già' luôn chia sẻ niềm vui và nỗi buồn trong học tập. Rồi đến mùa hè, chúng tôi phải xa bạn bè, xa cô giáo, xa 'cụ' phượng yêu quý.
Miêu tả cây bàng
Tất cả các bạn trong lớp đều yêu thích cây bàng ở trước sân trường.
Không ai biết cây đã được trồng từ bao lâu mà giờ đây ngọn cây đã vươn lên cao hơn mái hiên của phòng văn phòng. Mỗi khi mùa hè nóng nực, đứng dưới gốc cây bàng giống như đứng dưới một chiếc dù che nắng. Dưới bóng cây xanh mướt, những cành cây bàng rộng mở ra như những cánh ô lớn. Có một số cành không thể vượt qua được và chúng tiếp xúc với những chiếc lá, giống như đầu của một người lớn. Ở gần gốc cây, những cành này dày và nhẵn mịn vì bị chà nhẹ hoặc đặt chân lên để leo lên tán cây. Thân cây to bằng một vòng tay của tôi nhưng xù xì và lồi lõm. Trên thân cây có những cái u lồi ra giống như những củ nâu lớn ai đó đã gắn vào. Những cái u đó là nơi lý tưởng cho những đứa trẻ nghịch ngợm thích leo trèo, bám vào cây, đặt chân lên để đạp lên tán cây. Rễ cây bàng mở rộng gần bằng tán cây. Nhiều rễ phát triển lên đến độ dày bằng thân cây và uốn lượn trên mặt đất. Đó cũng là những “ghế” tự nhiên để chúng tôi ngồi chơi bài trong giờ giải lao hoặc nghỉ ngơi trong những buổi làm việc ngoài trời.
Khi tiết thu đến, lá của cây bàng dần chuyển sang màu vàng rồi từ đỏ sẫm sang. Cả tán cây bàng dường như chỉ còn lại những cành trơ trụi khẳng khiu như bàn tay của những ông già cứng rắn.
Dưới gốc cây bàng, đầy lá khô cong như những chiếc bánh tráng. Buổi chiều, người lao công quét dọn lại để dùng để nấu nước cho các giáo viên uống. Ngay từ khi mưa đầu mùa, em đã nghe thấy các chồi non nổ ra. Những búp cây bàng giống như những ngọn nến xanh lung linh trên đầu cành. Đó là lúc mùa xuân đến. Chẳng còn bao lâu nữa, tán cây bàng sẽ mở rộng để che mát cho chúng em vui chơi, nghỉ ngơi trên sân trường.
Rồi đến ngày chia tay mái trường thân yêu, em sẽ mang theo nhiều kỷ niệm đẹp từ thời thơ ấu bên cây bàng quen thuộc giữa sân trường này.
Miêu tả cây đa cổ thụ
Ở sân đình làng, một cây đa cổ thụ lớn đứng mạnh mẽ. Không ai biết từ bao giờ cây đa đã hiện diện ở đây, nhưng nó đã trở thành một phần không thể thiếu của vùng này.
Thân cây đa lớn và có nhiều tán cây dài, phủ rợp cả khuôn viên sân đình. Không ai biết cây đã trải qua bao mùa lá rụng, nhưng từ khi em ra đời, cây đã phát triển lớn mạnh không ngừng. Nhìn từ xa, cây đa giống như một căn nhà xanh mướt che phủ hết không gian dưới đất. Thân cây to lớn, vỏ cây nâu sần sùi, đủ lớn để hai người ôm vòng tay. Cành cây phát triển từ phía dưới, có những cành trổ ra thẳng lên trời, tạo nên một tán cây rộng lớn. Lá đa to bằng lòng bàn tay, có màu xanh sâu. Trên tán cây, tiếng chim líu lo bởi có nhiều loài chim đến đây xây tổ. Rễ cây đa dài và nổi lên trên mặt đất như những con rắn khổng lồ. Trên cành cây, những nhánh rễ dài tỏa ra như chiếc rèm xung quanh gốc cây già kính trọng. Nhìn cây đa, em cảm thấy như đang thấy một vị thần bảo vệ quê hương em, luôn mang lại cuộc sống yên bình và tràn đầy tiếng cười.
Cây đa lớn và tạo ra bóng mát dài, hàng ngày, những người nông dân sẽ chọn vị trí dưới gốc đa để nghỉ ngơi giữa buổi làm việc. Bóng cây đa tạo ra không gian mát mẻ trên sân đình, làm giảm đi sự nóng bức của ngày hè, và vì vậy, nơi đây trở thành điểm vui chơi của trẻ em. Ngày hè oi bức, dường như không ai muốn rời khỏi, nơi đây trở nên sôi động và huyên náo. Gốc cây đa là nơi tổ chức nhiều sự kiện, lễ hội của làng, là một phần của lịch sử của vùng đất quê từ bao đời nay. Gốc cây đa đã trở thành biểu tượng quen thuộc và gần gũi, là biểu tượng của làng quê, của nông thôn Việt Nam.
Gốc cây đa là một hình ảnh mà em sẽ mãi không thể quên. Dù sau này em có đi đến đâu, em vẫn nhớ mãi bóng mát của ông già cây đa, nhớ những ngày thơ ấu chơi đùa dưới gốc cây và mãi mãi không quên những kỷ niệm với quê hương, với cây tre ven sông, với gia đình và bạn bè ở quê nhà.
Miêu tả cây lộc vừng
Hè năm ngoái, em đã cùng bố mẹ đi tham quan Hồ Gươm. Trong chuyến đi đó, bên cạnh tháp Rùa cổ kính và cây cầu Thê Húc đỏ rực dưới ánh nắng, điều khiến em ấn tượng nhất là cây lộc vừng cổ thụ bên bờ hồ.
Cây lộc vừng ở đây đã được trồng từ rất lâu rồi, vỏ cây xù xì với những đám rêu xanh xám lốm đốm. Thân cây lớn mạnh đến nỗi một vòng tay của em không thể ôm hết, nhờ vào bộ rễ chắc khỏe bám sâu vào lòng đất. Những chiếc rễ ngoằn nghèo trên đất tựa như những chú rắn khổng lồ. Dưới bóng cây lộc vừng, có nhiều hoạt động bổ ích như tập thể dục và vẽ tranh chân dung.
Dưới bóng mát của cây lộc vừng, nhiều hoạt động bổ ích diễn ra như tập thể dục và vẽ tranh chân dung. Nếu có cơ hội, em sẽ dừng lại dưới gốc cây lộc vừng để thưởng thức vẻ đẹp của nó lâu hơn.
Miêu tả cây phi lao
Trong số các loài cây ven biển, cây phi lao là loài em ấn tượng và yêu thích nhất. Hàng cây phi lao đan xen nhau tạo thành cảnh quan êm đềm và hài hòa.
Cây phi lao là loài cây thân gỗ có thể cao vài chục mét, được biết đến với sự chịu hạn và chịu mặn tốt. Cây có lá liễu và hoa đực, hoa cái, và thường được trồng làm cây cảnh (bonsai) với giá trị văn hóa và thẩm mỹ cao.
Những chiếc lá phi lao thường có màu xanh đậm, nhưng cũng có thể chuyển sang màu đỏ vào mùa thu. Cây phi lao không chỉ mang lại cảnh quan tuyệt đẹp cho bãi biển mà còn bảo vệ môi trường sống của con người khỏi tác động xấu của thời tiết.
Em thật sự yêu quý loài cây này vì nó luôn vươn mình trước sóng gió biển khơi và đồng thời bảo vệ môi trường. Cây phi lao thường được trồng ven biển để ngăn chặn cát bay và cát chảy.
Miêu tả cây me tây
Vào những ngày nắng gay gắt của mùa khô ở miền Nam, tụi em thường tìm chỗ dừng chân dưới gốc cây me tây để tránh nắng. Cây này đã ghi lại không biết bao nhiêu kỷ niệm đẹp của tuổi học trò.
Có lẽ người trồng cây me đã suy tính kỹ lưỡng để tạo nơi nghỉ ngơi cho chúng em dưới cái nắng gay gắt của mùa khô. Cây me tây có dáng vẻ đồ sộ và vĩ đại, là điểm dừng chân lý tưởng cho mọi người tránh nắng và thưởng thức không khí dễ chịu.
Gốc cây to lớn, đủ cho hai vòng tay người lớn ôm không thể. Những cành rễ to nhỏ nằm trải trên mặt đất, là nơi lý tưởng để khách đi đường ngồi nghỉ. Thân cây thẳng đứng lên chừng bốn mét mới đâm ra ba nhánh lớn, tạo nên một cái vòm tròn như dù phi công. Vỏ cây sần sùi, màu nâu xám. Một số người đi qua có lẽ đã muốn lưu giữ kỷ niệm tại đây, để lại những dấu vết trên vỏ cây.
Tán lá sum suê mở rộng là nơi các loài chim thường tụ tập hát ca. Vào mùa hoa, tán lá lớn trở thành bức tranh hồng tím rực rỡ. Dưới gốc cây me tây là nơi lý tưởng cho học trò sau giờ học. Cây này đã gắn bó với tuổi thơ của chúng em qua hàng loạt kỷ niệm vui buồn.
Khi được hỏi về hình ảnh gợi nhớ quê hương, em sẽ không ngần ngại trả lời rằng: “Đó là cây me tây trên đường đến trường”.
Miêu tả cây si
Sân trường chúng em trồng nhiều loại cây để tạo bóng mát, nhưng cây si già vẫn thu hút lũ trẻ nhất. Gốc cây si to lớn, tán lá rộng mát cả sân trường. Đây là điểm hẹn quen thuộc của các em sau giờ học.
Không biết từ bao giờ, cây si già đã tồn tại bao nhiêu năm? Cô giáo chủ nhiệm nói: “Cô đã ở đây hơn mười năm rồi, và cây si cũng không khác gì bây giờ. Người ta nói rằng, từ khi trường này được xây dựng, cây si đã có từ lâu lắm rồi đấy.”. Có lẽ cây này đã tồn tại hơn một thế kỷ. Nhìn từ xa, cây si giống như một cái ô khổng lồ màu xanh mát, rủ bóng dày xuống sân trường. Những cành rễ trải dài trên mặt đất như những con rắn hoa nằm nghỉ ngơi dưới bóng cây. Vỏ cây màu nâu sậm và bóng mượt như được phủ một lớp sáp. Toàn bộ thân cây đều được khắc đi những tên, những con số và những hình vẽ của các bạn học sinh khóa trước để kỷ niệm thời sinh viên. Điều thú vị nhất là được chạm vào những cành rễ to bằng ngón tay và trèo lên cao, mặc dù mạo hiểm nhưng rất thú vị. Chúng tôi đã tìm hiểu và biết rằng các trò chơi này từ lâu đến nay chưa bao giờ xảy ra tai nạn nào đáng tiếc.
Cao khoảng hai mét, cây chia thành bốn nhánh đều nhau, mở rộng ra xung quanh. Dường như cây si vẫn giữ nguyên màu xanh của mình suốt cả năm. Lá cây si nhỏ và dày, cành dài nên có thể chống lại mọi thời tiết mà không gì làm ảnh hưởng đến nó. Dù đã gần một thế kỷ tuổi đời nhưng cây vẫn rất khỏe mạnh.
Trên những tán cây xanh mướt, thường xuyên vang lên tiếng hót của chim. Không biết chim chích bông, chào mào, sáo sậu… và cả cu gáy nữa ở đâu mà lại tập trung đông đúc như vậy? Trong lớp học, chúng tôi thường được nghe tiếng hót của chim, giúp chúng tôi giảm bớt căng thẳng.
Giờ nghỉ, chúng tôi thường tập trung dưới gốc cây để tận hưởng không khí mát mẻ, cùng tham gia các trò chơi và kể chuyện cho nhau nghe. Tiếng cười vang lên dưới bóng cây.
Khi chia tay ngôi trường này, cây si già vẫn sẽ là ký ức đẹp trong trái tim chúng tôi, đánh dấu những kỷ niệm vui vẻ của thời học sinh.
Tả cây tràm
Trong sân trường của chúng tôi, có một cây tràm rất đặc biệt, nó ở ngay gần cổng trường.
Nhìn xa xa, cây tràm giống như một chiếc dù khổng lồ, cao vút lên trên cổng trường. Rễ cây lớn nhô lên khỏi đất như những con rắn đang trườn. Thân cây to đến mức hai vòng tay của tôi không thể ôm hết, với vỏ sần sùi màu đen sậm. Mỗi nhánh cây đều có nhiều cành con lan tỏa ra bốn phía, mang đầy những lá vàng rợp cành. Những chiếc lá này rơi xuống đất và rủi rủi đến ao gần trường, tạo ra hình ảnh đẹp như tranh vẽ. Trong những chùm lá xanh, những bông hoa vàng lung linh nổi bật dưới ánh nắng, tạo nên một cảnh sắc tuyệt vời. Quả tràm màu xanh, tròn như những viên keo non. Khi trưởng thành, chúng sẽ đổi màu sang đen sậm. Nếu bạn bỏ quả vào nước, bọt trắng sẽ nổi lên như xà phòng...
Giờ nghỉ, chúng tôi thường quây quần bên gốc cây tràm, vui đùa và trò chuyện. Có khi, vài chiếc lá vàng rơi xuống như làm cho buổi chơi thêm phần thú vị. Một số bạn thậm chí còn ôm cây tràm và quay tròn, trông thật vui vẻ.
Vào buổi sáng sớm, ánh nắng mặt trời len lỏi qua kẽ lá, tạo ra những tia sáng hồng. Chim líu lo, vui vẻ hót ca cùng nhau. Còn có những con bướm đậu trên những bông hoa thơm ngát. Về đêm, tiếng gió nhẹ nhàng thổi làm lay động những chiếc lá, tạo ra âm nhạc dịu dàng.
Em rất thích cây tràm vì nó không chỉ mang lại bóng mát cho chúng em vui chơi mà còn làm cho trường em thêm đẹp. Những buổi trưa hè êm đềm, nhìn hoa tràm rơi thật thích thú biết bao.
Tả cây bằng lăng
Ở sân trường của em có rất nhiều loại cây, từ cây bàng với tán lá xanh um tỏa bóng mát đến cây phượng với bông hoa đỏ rực rỡ. Nhưng có lẽ em thích nhất là cây bằng lăng.
Cây bằng lăng mà em yêu thích nằm ngay bên cạnh lớp học của em. Thân cây to màu nâu với các đường vân sần sùi. Cây được trồng trong chậu với những bông hoa nhỏ xinh được sắp xếp xung quanh. Cây cao khoảng 2 mét, những cành lá lan tỏa ra tứ phía giống như những cánh tay khổng lồ. Lá bằng lăng có màu xanh thẫm, to bằng bàn tay người lớn. Mỗi chiếc lá không có lớp viền răng cưa mà thay vào đó là các đường gân lá kéo dài từ cuống lá đến đỉnh lá.
Mùa hè đến, cây bằng lăng bắt đầu nở rộ. Hoa bằng lăng có màu tím rất đẹp mắt. Hoa có nhiều cánh, mỗi cánh hoa mềm mại như lụa và nhẹ nhàng như nhung. Những cánh hoa ôm trọn nhụy hoa màu vàng tươi bên trong, tạo ra sự hài hòa về màu sắc. Khi các bông hoa nở rộ, cả cây được phủ bởi màu tím chói lọi. Từ xa nhìn, cây hoa trông như một chiếc ô lớn màu tím sang trọng, tạo ra bóng mát cho cả sân rộng.
Hoa bằng lăng từ lâu đã là biểu tượng của kỷ niệm học trò với màu sắc tím của nó và cũng vì hoa nở vào mùa thi. Ngồi trong lớp, em thường nhìn ra cửa sổ để ngắm những chùm hoa tím đẹp mê hồn ấy, mang trong lòng cảm xúc lẫn lộn giữa vui mừng và buồn bã. Vui vì sắp bước sang một trang mới của cuộc đời nhưng buồn vì phải chia xa bạn bè và thầy cô. Khi hoa bắt đầu rụng, cây lại bắt đầu ra quả. Quả bằng lăng khi non có màu xanh bảo và hương thơm dịu nhẹ. Khi chín, quả sẽ tự rụng ra thành từng múi một.
Em yêu quý cây bằng lăng vì nó gắn liền với những kỷ niệm về thời học trò ngây thơ, đầy nắng gió của em. Em sẽ luôn chăm sóc và giữ cho cây luôn tươi tốt.
Tả cây sấu
Trước cửa nhà em, có một cây sấu to và đẹp. Nghe mẹ kể, cây sấu này đã hơn năm tuổi rồi.
Cây sấu rất cao, có thể gần 3m, vượt cao hơn cả cánh cổng của nhà em. Thân cây thẳng đứng, to lớn như bắp chân người lớn, rất chắc chắn. Bên ngoài thân cây là lớp vỏ nâu sần sùi. Ở gốc cây, có một số vùng xám trắng như là bị mốc. Cách gốc khoảng một mét rưỡi, các cành bắt đầu phân nhánh ra. Các cành ở dưới to như cổ tay, còn các cành ở trên thì nhỏ hơn. Từ các cành đó, các nhánh con lại phân nhánh ra, đan xen vào nhau, tạo nên một hình dáng dày đặc. Khi nhìn từ xa, cây sấu trông giống như một cây nấm rơm màu xanh.
Lá cây sấu giống như lá của cây vải, cây nhãn, nhưng dài hơn và màu xanh nhạt hơn. So với các loại cây bóng mát khác như cây bàng, cây đa, lá của cây sấu dày hơn nhiều. Vào mùa hè, khi đứng dưới tán cây sấu, thật khó để nhìn thấy bầu trời xanh vì lá cây quá dày. Vào khoảng tháng 5, tháng 6, cây sấu sẽ bắt đầu ra hoa. Hoa sấu nhỏ, màu trắng pha chút xanh nhạt. Thông thường, hoa sấu mọc thành từng chùm trên cành dài như hoa lay-ơn. Nhưng vì hoa nhỏ và màu sắc không đặc biệt, cùng với tán lá quá dày và cao, nên thường khi hoa sấu nở, ít người để ý. Chỉ khi hoa đã nở rộ, trắng xóa thì mọi người mới chú ý. Khoảng ba tuần sau khi hoa nở, sẽ xuất hiện quả. Quả sấu mọc thành từng chùm xanh biếc. Khi chín, quả sấu thường to bằng một chén rượu nhỏ của người lớn. Ăn giòn và có vị chua nhẹ. Những quả sấu đó, làm ra đủ các món ngon trong mùa hè như sấu dầm đường, sấu muối giòn, canh sấu, ô mai sấu… Thỉnh thoảng, chỉ cần một quả sấu chua với ít muối ớt cũng đủ khiến trẻ con thèm thuồng.
Mỗi ngày, khi đi qua cổng, em luôn thấy cây sấu đầu tiên. Nó như một người bảo vệ im lặng cho cả ngôi nhà. Em hy vọng rằng, cây sẽ luôn khỏe mạnh, xanh tốt, để tiếp tục đồng hành cùng em qua nhiều mùa hè khác nhau.
Tả cây gạo
Nắng xuân biết cách sưởi ấm cho đất trời để vạn vật bừng sáng sau giấc ngủ đông. Những tia nắng ấm áp ấy cũng thổi bùng muôn nụ hoa gạo thành những đốm lửa đỏ rực. Nhờ đó, cây hoa gạo cổ thụ đầu làng tôi đã khoác lên mình chiếc áo mới rực rỡ.
Nhìn từ xa, cây gạo đỏ rực như một ngọn đuốc lớn đang cháy. Quanh năm, cây hoa gạo mặc chiếc áo vỏ nâu đen, xù xì như da cóc. Gốc cây hoa gạo to tròn, phải vài ba người ôm mới được. Gốc có lõm lõm, sần sùi theo năm tháng. Từ gốc, thân gạo mọc thẳng rồi tỏa ra nhiều cành lớn nhỏ. Cành lớn nâng đỡ cành nhỏ. Cành nhỏ lan tỏa ra khắp phía như cánh tay dang ra đón nắng, đón mưa, vui đùa cùng gió. Một số cành kết thành vòng cung tròn rộng lớn. Mùa này, lá cây hoa gạo rất ít. Những chiếc lá nhỏ mỡ màng như những ngôi sao xanh. Hoa gạo có năm cánh đỏ thắm, mịn màng như những chùm sao đỏ trên cành. Nhụy hoa cùng màu với cánh và có thêm chấm tím ở ngọn. Bông hoa gạo thơm nồng, quyến rũ, gọi bầy chim đến dạo chơi. Từng đàn chim liệng bay quanh cây gạo. Vành khuyên đậu trên cành, cất vang tiếng hót. Chắc chắn không ít người đã nghe:
“Khi tháng ba về, lá hoa gạo rụng đỏ,
Bà già cất chăn trong nhà ấm”
Khi hoa gạo nở rộ và rụng đỏ trên đường, đó là dấu hiệu mùa nắng ấm đã đến. Mỗi cánh hoa gạo rơi xuống như một lá thư gửi về sự ấm áp đã quay trở lại với làng quê của tôi.
Tả cây xà cừ
Trường của chúng em đầy cây bóng mát, tạo nên bóng râm trải dài khắp sân trường. Nhờ đó, dù trời nắng gắt nhưng chúng em vẫn có thể vui chơi tung tăng trong giờ ra chơi. Cây xà cừ ở giữa sân là điểm yêu thích của em nhất.
Đây là một cây cổ thụ trên sân trường, đã trải qua bao mùa học của các thế hệ học sinh. Cây xà cừ lớn mạnh, tạo ra một vùng bóng râm rộng lớn. Từ xa nhìn, nó giống như một chiếc ô khổng lồ giữa sân trường. Cây cao bằng ngang tầng hai của tòa nhà chính, thân to và sần sùi, có những đốm bạc bên trong. Từ thân chính, cây phát triển ra thành ba cành lớn. Những cành này to đùng, gần bằng thân cây bàng. Cành nhỏ như những tay vươn ra đón nắng, đón mưa, đùa vui cùng gió. Dưới gốc cây, những chiếc rễ to sần sùi lên xuống như những con trăn. Dù nắng hay mưa, cây xà cừ vẫn đứng vững giữa sân trường như một vệ sĩ mạnh mẽ và quyền lực. Mùa xuân, cây xà cừ thay lá, khiến sân trường trở nên xanh tươi và đầy sức sống. Em thường cùng bạn bè xuống đây chơi, vui đùa dưới bóng cây, nơi mát mẻ và thoáng đãng. Ánh nắng len lỏi qua tán cây chỉ còn là những tia nắng nhỏ. Chúng em thường nhặt những quả xà cừ để làm con quay, tạo ra những khoảnh khắc vui nhộn khi ra chơi.
Em yêu quý cây xà cừ ở trường, chúng em thường gọi cây bằng tên thân thương 'Ông xà cừ'. Em và bạn bè sẽ chăm sóc ông xà cừ để ông luôn tạo bóng mát và làm đẹp cho trường.
Tả cây bạch đàn
Hai bên con đường đến trường, hàng cây bạch đàn xanh mát. Mỗi khi đi học, chúng em thường vui đùa bên cây bạch đàn.
Cây bạch đàn không phải là loài bản địa, nó được nhập vào từ nước ngoài. Nhưng nó đã thích nghi tốt với khí hậu và đất đai ở Việt Nam, còn được gọi là khuynh diệp. Cây bạch đàn lớn nhanh, cao lớn như một thanh niên mạnh mẽ. Thân cây thẳng, lúc đầu có lớp vỏ khá cứng, sau khi tróc vỏ thì hồng hào, mịn màng. Rễ cây sâu vào lòng đất, chịu được gió bão. Tán lá hẹp và thưa, màu xanh nhạt hoặc đậm. Hoa nhỏ trắng ẩn mình trong tán lá. Buổi chiều, đàn chim tụ tập, cây bạch đàn đu đưa trong gió, tạo nên bức tranh hạnh phúc.
Những cây bạch đàn này đã trở thành bạn thân của chúng em, chúng em luôn chăm sóc và bảo vệ chúng để cây luôn xanh tốt.
Mô tả cây thông
Hồi hè vừa qua, gia đình cho em về quê ngoại chơi. Quê ngoại em ở Côn Sơn nên có rừng thông tuyệt đẹp.
Rừng thông xanh mướt, đứng trong đó như thể đang ở trong căn phòng mát lạnh với điều hòa. Nhiều cây cao lớn, những cây con nhỏ như chú lùn đứng gần bên. Cây thông thẳng đứng, hướng lên bầu trời xanh biếc. Thân cây chắc khỏe như cánh tay lực sĩ nâng tạ vậy, vỏ cây sần sùi nhưng khi thay áo mới sẽ trở nên mịn màng hơn. Lá thông mọc đều từ gốc đến ngọn tạo thành hình nón đẹp mắt mà không cần sự can thiệp của con người. Lá thông hình kim giúp giữ ẩm, chúng cứng và nhọn, đâm vào tay sẽ đau. Cây thông cũng có quả, khi chín chúng trở thành màu nâu với nhiều hạt, khiến người ta không thể không nhớ đến.
Khi có gió thổi, rừng thông lay động tạo ra âm thanh êm dịu nghe rất thú vị. Em thường hay đến rừng thông vào buổi trưa, cảm giác lúc đó thật dễ chịu và mát mẻ!
...