Không phải mọi chiếc máy ảnh đều phải tiện lợi như một phần của cuộc sống hàng ngày, mà có những sản phẩm dành riêng cho các đối tượng đặc biệt!
Bài viết chia sẻ từ nhiếp ảnh gia thương mại Blair Bunting trên Petapixel.
Sự kiện công bố X-Pro3 của Fujifilm thật sự gây ngạc nhiên đối với tôi, không phải vì thiết kế đặc biệt hay bất kỳ tính năng nào của sản phẩm, mà là vì phản ứng của công chúng. Rất nhiều người chỉ trích thiết kế 'đặc biệt' của máy này (màn hình LCD được ẩn trong thân máy), và tôi cảm thấy đây là một vấn đề đáng để nói.
Hiện nay trên thị trường có nhiều dòng máy ảnh khác nhau, mỗi sản phẩm được thiết kế để phục vụ một mục đích, một phong cách chụp ảnh của các nhiếp ảnh gia khác nhau. Tôi không đề cập đến sự khác biệt giữa các hãng như Nikon, Canon hay Sony, mà là về từng dòng sản phẩm cụ thể, có những điểm 'cá tính' riêng biệt. Và những dòng máy 'đặc biệt' như Fujifilm X-Pro3, Hasselblad X1D hay Nikon Df mang lại cho người dùng trải nghiệm mà các dòng máy khác không có được.
Mặt sau của X-Pro3 chỉ có màn hình đơn giản nhỏ gọn, để sử dụng màn hình LCD, bạn phải mở toàn bộ phần này.
Để hiểu rõ hơn về những dòng máy ảnh này, hãy nhớ đến cố họa sĩ nổi tiếng trên truyền hình Bob Ross. Tôi đã xem rất nhiều tập dạy vẽ của ông, mặc dù bản thân không có khả năng vẽ. Nhưng tôi thích cách ông vẽ, rất điềm tĩnh, chậm rãi, giúp ông suy nghĩ về cuộc sống. Càng thanh thản, bức tranh càng đẹp. Đối với tôi, công việc sáng tạo trong nhiếp ảnh đôi khi mang lại áp lực lớn, với deadline, khách hàng...
Như bức hình này, chúng tôi đã phải mua một con cá giả với giá lên tới 20.000 USD, sử dụng rất nhiều đèn để có ánh sáng tốt nhất dưới nước, thậm chí xung quanh còn có cả cá mập! Khi tạo ra bức hình này, tôi cảm thấy bị gò bó, phải tập trung nghĩ về kết quả cuối cùng để hoàn thành. Với bức hình này, tôi đã sử dụng chiếc Nikon D3X, có những tính năng cần thiết và khả năng chống nước để không hỏng trong quá trình chụp.
Một vài ngày sau buổi chụp này, Nikon gửi cho tôi một chiếc Nikon Df, một chiếc máy số nhưng mang ngôn ngữ thiết kế của các dòng máy số Nikon F của những năm 70. Nó có những vòng xoay vật lý để chỉnh thông số, và được thiết kế để làm người dùng chậm lại. Điều này làm cho nó trở nên đặc biệt, khiến người dùng phải chậm lại, tạo ra nghệ thuật chứ không phải những bức hình thương mại.
Tôi gắn một ống kính Nikkor 50 f/1.4 sản xuất năm 1972 được bố tôi tặng, và ra đường chụp những bức ảnh đường phố. Nhiếp ảnh trở nên 'vui vẻ', thư thái hơn hẳn!
Nikon Df
Bộ đôi hệ thống máy ảnh khác của tôi là những chiếc Hasselblad X và H. Với những bức hình trong studio, tôi sử dụng chiếc H6D-100c, một chiếc máy có độ phân giải cao và tạo ra những bức hình tiệm cận với hoàn hảo. Nhưng khi ra ngoài, tôi sử dụng máy ảnh không gương lật X1D-50c, ít nút bấm hơn, nhỏ gọn và nhẹ nhàng hơn, giúp tôi cảm thấy không bị bó buộc khi chụp hình.
Và đây là một tấm hình chụp đường phố với chiếc máy ảnh:
Trở lại với chiếc Fuji X-Pro3. Tôi đã thử nghiệm rất nhiều máy X-Pro trong quá khứ, và khi tôi thấy kiểu thiết kế giấu màn hình LCD vào bên trong của X-Pro3, tôi thực sự rất thích thú. LCD được giấu vào bên trong, giúp tôi không xem lại ngay những bức hình sau khi chụp, mà để ý tới những thứ xung quanh, tạo sự tự do trong sáng tạo.
Tất nhiên tôi không thể ép mọi người nhìn nhận theo cách của tôi, nhưng tôi cũng khuyến khích mọi người nhìn vào một chiếc máy ảnh dựa trên thiết kế của nhà sản xuất, nó được tạo ra với mục đích gì, dành cho ai. X-Pro3 không phải là một chiếc máy chuyên nghiệp, máy chụp ảnh thương mại, bởi cho những mục đích đó ta đã có Sony A7, Nikon Z... X-Pro 3 dành cho những khoảnh khắc thư giãn, khi ta có thể ra ngoài để chụp những điều mà ta thích, ngắm thế giới và đơn giản là thở!