blogradio.vn - Chúng ta thường than phiền sao ba mẹ rảnh rỗi điện thoại hoài cho chúng ta nhưng chúng ta không biết rằng, được nghe lời thăm hỏi, được nghe lời than phiền của cha mẹ, được tự do thoải mái tự tại với thế giới bên ngoài là nhờ có họ bên cạnh.
Cái thời thơ ấu chưa lo âu, cái tuổi mà cùng bạn bè chạy nhảy sau những giờ học, rồi cùng nhau ngồi quanh nồi bánh chưng đêm 29 tết, cùng nướng bánh mì. Những kỉ niệm nhỏ nhặt vậy mà vui, sum vầy chia sẻ cho nhau mọi thứ, mọi người hòa mình trong không khí rộn ràng đón một mùa xuân mới. Thích nhất cái cảm giác, mà chỉ có những người thiếu thốn chúng tôi mới hiểu được: năm mới được Mẹ mua cho một bộ quần áo mới, cảm giác hạnh phúc mà những năm đủ đầy không tìm lại được. Muốn ăn dưa hấu, muốn đến chợ, muốn ăn bánh mứt phải chờ tết về. Tết là kỳ vọng, là niềm khát khao, tết như mang theo cả ước mơ của chúng tôi vì được lớn lên, được vùng vẫy, được nhìn thấy thế giới bao la bên ngoài. Vậy đó,...
Những kí ức năm xưa cứ như chuông đồng hồ báo thức đến hẹn lại đánh, chợt từ đâu ùa về, chiếm lấy suy nghĩ của tôi trong những ngày đông ở Nhật.
Tôi xa gia đình tự lập từ năm 18 tuổi, bắt đầu từ những năm đó về sau đón giao thừa bên gia đình trở nên xa xỉ đối với riêng tôi. Có những lần tôi ăn tết cùng các anh, chị, em trên tổng đài điện thoại, có những lần tôi ăn tết cùng bạn bè công nhân lò gốm thời sinh viên. Cũng có đôi lần tôi ăn tết cùng những đứa trẻ dân tộc ở Lâm Đồng và 10 năm trở lại đây là những cái tết xa xôi tận Nhật. Tôi tự hào nói rằng: “Mình thật hạnh phúc khi một năm được ăn tết hai lần, một lần là tết dương lịch và một lần tôi tự đón tết của mình”.
Khi cái gió lạnh tháng chín bắt đầu kéo về, rồi cái se lạnh của Việt Nam qua những từ ngữ miêu tả của Mẹ tôi đậm chất nông dân miền Tây: “Mẹ phải mặc áo ấm rồi đó con ạ, sáng sớm không muốn ra đường, năm nay lạnh quá con ơi. Mẹ mới mua mấy cây hoa vạn thọ về trồng trước sân nhà này con ạ, con nhớ không con xưa thích loài hoa này đó con”.
“Mẹ năm nay tính tụi con về đông đủ, rồi cả nhà cùng ngồi quây quần ăn cơm đoàn viên, Mẹ có gói ít bánh chưng, nấu nồi khổ qua tụi con thích, nồi kho riềng.”
“Bà nội bảo nấu nồi bắp cho năm mới làm ăn suôn sẻ như bắp.”
“Bà năm nay tóc bạc pha xám cả đầu đấy con ạ.”
...
“Con sắp xếp thời gian về tết được không mẹ?”
“Thằng em bận quay phim tận miệt rừng U Minh Hạ, còn thằng anh cũng bận đến tối 29 mới về được.”
“Vậy đó Mẹ, để con nhắc tụi nó về sớm với Mẹ nhé.”
“Con có gửi ít tiền dùng ngày tết, Mẹ nhớ may cho bà mấy bộ áo dài dành cho con. Đôi giày Tía cũ rồi nên đổi đôi mới.”