Thạch Lam sinh ngày 7 tháng 7 năm 1910. Trong cuộc sống, Thạch Lam là một con người khiêm nhường, bình dị. Ông không ưa sự ồn ào, náo nhiệt của đô thị mà chọn sống trong một ngôi nhà nhỏ ven Hồ Tây. Cuộc đời sáng tác của Thạch Lam ngắn ngủi, ông mất vào ngày 28 tháng 6 năm 1942, khi tài năng đang ở đỉnh cao.
Là một nghệ sĩ lãng mạn, Thạch Lam yêu cái đẹp và luôn tìm kiếm nó trong sáng tác của mình. Ông tin rằng một nhà văn thực sự giỏi phải có khả năng nhìn nhận và thể hiện mọi vẻ đẹp trong vũ trụ. Ông viết: 'Công việc của nhà văn là phát hiện ra cái đẹp ở những nơi không ai nghĩ đến, tìm kiếm vẻ đẹp ẩn giấu của sự vật, để người đọc được học và thưởng thức'.
Hai đứa trẻ là một truyện ngắn đầy ấn tượng. Toàn bộ câu chuyện xoay quanh một đoạn cuộc sống nhỏ bé tại một phố huyện yên bình, với những biến động diễn ra chầm chậm trong buổi cuối mùa hè của chị em Liên. Không có sự phát triển và cao trào như trong các bài học văn học, nhưng độc giả không bao giờ quên được câu chuyện này. Họ luôn nhớ về nó như một kỷ niệm êm đềm, mỗi chi tiết gợi lại cảm xúc và hồi ức về một thời đã qua.
Cảm xúc sâu lắng đầu tiên khi đọc truyện là tình cảm giữa những người dân nghèo trong một thời điểm yên bình của cuộc sống. Hai đứa trẻ đã miêu tả cuộc sống khốn khó, bế tắc nhưng không vì thế mà làm mất đi giá trị của câu chuyện. Từ những chi tiết nhỏ trong câu chuyện, ta có thể dễ dàng nhận ra nghèo khó và đau khổ trong phố huyện, trong từng gia đình. Tuy nhiên, tác giả không nhấn mạnh vào điều này mà chú trọng vào mối quan hệ giữa những con người trong cuộc sống hàng ngày.
Ấn tượng thứ hai là sự tinh tế của ngòi bút Thạch Lam khi miêu tả tình cảm và cảnh vật. Trong truyện, nhân vật Liên là một cô gái nghèo. Tác giả đã tài tình hé lộ những cảm xúc nhỏ nhặt trong tâm hồn cô. Thông qua mùi hương của đất, của quê hương, cô gái Liên đã nghĩ đến những kỷ niệm và ước mơ. Sự xuất hiện của con tàu đêm đã làm bùng nổ những ước mơ chưa hoàn thiện, khiến cho cả người trong truyện và độc giả không thể quên được.
Khi mô tả cảnh vật, ngòi bút của Thạch Lam tạo nên một không gian đầy cảm xúc, êm dịu nhưng đầy buồn. Thời gian từ chiều đến đêm được mô tả qua những từ ngữ giàu cảm xúc, tạo ra một không khí buồn bã và u ám. Màu sắc của cảnh vật nhòa nhạt trong ánh sáng chiều tà và đêm tối, không có màu nào sáng chói. Âm thanh của con người và thiên nhiên cũng trở nên rời rạc, khẽ khàng, tạo ra một không gian êm đềm và buồn bã.
Hai đứa trẻ là một câu chuyện ngắn đầy ý nghĩa của Thạch Lam, không thu hút người đọc bằng những tính cách nổi bật hay những tình tiết ly kỳ. Thay vào đó, nó thu hút người đọc bằng vẻ đẹp của cuộc sống đời thường, được nhìn nhận thông qua ngòi bút tinh tế và lời văn nhẹ nhàng của tác giả. Truyện không đi sâu vào những vấn đề khó khăn, cũng không miêu tả chi tiết những nỗi đau thương, mà chỉ đơn giản là tạo ra những hình ảnh quen thuộc của cuộc sống ở một phố huyện nghèo qua con mắt của một đứa trẻ. Tuy nhiên, bức tranh về cuộc sống nghèo trong câu chuyện vẫn rất chân thực và chứa đựng niềm thương cảm, sự chân thành của tác giả đối với những người lao động nghèo khổ, sống trong cảnh khốn khổ và bế tắc.