Vùng an toàn, hay còn được biết đến là 'comfort zone', là một khái niệm mà hầu hết các bạn thuộc thế hệ Y và Z đã từng nghe qua ít nhất một lần. Nhưng sau mỗi lần gặp gỡ với nó, họ cảm thấy thế nào? Sự động viên từ bên ngoài, hay sự rối loạn từ bên trong?
Trong một ngày bình thường, khi ngồi tận hưởng một cốc trà sữa ưu ái và lướt Facebook tại văn phòng, bất ngờ, bạn gặp phải một bài viết với tiêu đề tương tự như 'BẠN CÓ ĐANG BỊ MẮC KẸT TRONG VÙNG AN TOÀN CỦA MÌNH?' Cảm xúc lúc đó là gì... Bạn tự hỏi mình liệu tình trạng khó khăn đó có đến đâu. Thực tế, chúng ta thường khó phân biệt liệu mình đang ở trong vùng an toàn hay không, vì 'comfort zone' chính là nơi chúng ta cảm thấy yên bình, thoải mái, và ít lo lắng. Ai lại muốn từ chối cảm giác ấy, phải không?
Có hai nhóm trong 'comfort zone', và tác giả thuộc nhóm thứ hai. Sau quá trình quan sát, họ được phân chia như sau:
Nhóm đầu tiên thực sự không nhận ra rằng họ đang sống trong vùng an toàn, và mỗi ngày trôi qua không có gì mới mẻ. Họ thấy cuộc sống khá nhàm chán, nhưng không đủ sức để thay đổi. Lý do chính thường đến từ việc họ dễ dàng điền vào khoảng trống trong tâm trí bằng những hoạt động giải trí như lướt TikTok, Facebook, xem phim,... Tâm trí của họ như một khu vui chơi dành cho trẻ em, luôn đầy những hoạt động sôi động.
Nhóm thứ 2, nội tâm đang muốn tiến lên nhưng vẫn cảm thấy thoải mái với bước chân trong 'nhà' mình, chỉ để một bước chân ngoài lạnh giá. Nhưng nếu thời tiết khắc nghiệt, chỉ cần rút chân vào 'nhà' là được.
Nếu nhìn từ góc độ tâm linh, cả hai nhóm đều không gặp khó khăn. Mỗi người trong đời ít nhất một lần sẽ trải qua những trải nghiệm sâu sắc. Điều này không phải là điều phi thường, mà giống như Trái Đất quay xung quanh Mặt Trời, mỗi quốc gia đều có thời điểm đón nhận ánh nắng ấm. Nếu muốn, bạn có thể sử dụng cơ hội này để bắt đầu lại mọi thứ.
Cuộc sống luôn đầy những 'Tuy nhiên', phải không? Tuy nhiên, không nên lặp lại cuộc sống chậm rãi, vô nghĩa như con chuột chết trong hủ gạo. Điều này sẽ giới hạn ta và làm cho cuộc sống trở nên mờ nhạt. Nhưng không phải lúc nào cũng nên cố gắng quá mức, vì điều đó có thể dẫn đến sự khác biệt hoặc thất bại. Những lời khuyên như vậy thường mang lại động lực ban đầu, nhưng sau một thời gian, chúng có thể làm người nghe cảm thấy bất lực và mắc kẹt trong những suy nghĩ tiêu cực.
Vậy làm thế nào để bước ra khỏi vùng an toàn mà vẫn cảm thấy an toàn?
Đáp án đã có. Chính tôi đang trải qua từng bước trong hành trình này. Quan trọng nhất là phải xem xét các yếu tố cá nhân như tính cách, lối sống, tư duy và môi trường sống. Điều này sẽ giúp bạn đưa ra quyết định đúng đắn và hiểu rõ hơn về những lời khuyên bạn nhận được.
Có một câu thành ngữ phổ biến: “Vũ trụ không bao giờ giao cho ai một nhiệm vụ vượt quá khả năng của họ”. Sức mạnh vô hạn của mỗi người chính là 'giới hạn' của họ.
Là người có tâm hồn nhạy cảm và yêu thích tâm linh, tôi đã dám bước vào cuộc đua của vũ trụ (mặc dù tôi luôn ở đó kể từ khi sinh ra). Tôi nhận ra rằng, 'vùng an toàn' không hề có giới hạn về không gian, thời gian hay quan hệ. Nếu bạn nghĩ rằng sống cùng ba mẹ từ nhỏ đến lớn là quá an toàn và đưa ra hàng ngàn lời khuyên, có lẽ 90% sẽ không hợp lý. Bởi vì 'vùng an toàn' và 'ngoài hộp' chỉ cách nhau một chút thôi. Đơn giản là, tôi chưa từng nuôi mèo, nhưng cuộc sống lại đưa một bé mèo hoang đến. Mặc dù điều kiện không thuận lợi, tôi vẫn yêu thương và quyết định nuôi bé.
Thực ra, tôi thích cụm từ 'Phá kén' hơn là 'ngoài hộp' vì nó cho tôi hy vọng rằng tôi là một chú bướm xinh đẹp và có ý nghĩa. Bạn cũng vậy, bạn là một cá thể đẹp đẽ nhất. Cuộc sống mang đến cho bạn những bài học và khiếm khuyết để bạn tìm lại bản thân, một phần ánh sáng (chỉ qua bóng tối mới nhận biết được).
Hãy dũng cảm lên mỗi ngày một chút. Không cần ai công nhận, bạn và vũ trụ hiểu là đủ. Như Osho đã nói, 'Không ai tốt hơn, không ai kém ai, nhưng cũng chẳng ai bằng ai.' Mỗi ngày, bạn có thể đọc thêm một trang sách, làm một việc tốt, hoặc đối mặt với khó khăn. Thay đổi quan điểm một chút, mở rộng góc nhìn một ít, vũ trụ cũng sẽ thốt lên: 'Bé con, bạn đã trưởng thành rồi!
Chúng ta chỉ có một cuộc sống và nhiều ngày để sống. Hãy là chính mình, và hãy tin rằng sự tồn tại của bạn là ý nghĩa.
Bài viết này ban đầu dự định ứng tuyển vào Triết học tuổi trẻ, nhưng giữa chừng, mục đích đã thay đổi. Mình mong muốn câu chuyện về “Vùng an toàn” này sẽ mở ra cơ hội cho mỗi người nhận ra sứ mệnh của mình trên hành trình này. Với sự đa dạng của mỗi cá nhân, mình không muốn đưa ra lời khuyên cứng nhắc. Bởi vì, mình tin rằng chúng ta đều đang cố gắng 'thu nạp dưỡng chất, đau đớn uốn mình' để trở thành những 'chú bướm xinh đẹp nhất' cho cuộc đời này.
Gửi đến bạn một lời nhắn nhỏ, trên hành tinh này không có gì là Tuyệt đối ngoại trừ sự Tương đối. Vì vậy, không có cơn bão nào kéo dài mãi mãi và không có chú bướm nào bay một mình suốt cuộc hành trình!