Hai tay vợt trẻ nam trở nên thân thiết với nhau và đều yêu mến một nữ tay vợt trẻ nổi bật, họ mời cô ấy đến chơi tại nhà mình.

Và trong một cảnh phim vui vẻ nhưng cũng rất điên rồ, họ lần lượt hôn nhau, bị cô ấy cuốn vào trò đùa nghịch của mình để rồi cuối cùng hai chàng nhận ra mình đang... hôn nhau.
Thách thức là một bữa tiệc xa hoa của tuổi trẻ
Cảnh trong bộ phim Thách thức, tác phẩm tình cảm mới nhất của đạo diễn người Ý Luca Guadagnino, người đã làm Call me by your name, diễn ra với ca khúc Uncle ACE của Blood Orange, một ca khúc dành cho người đồng tính vô gia cư, bị gia đình bỏ rơi ở New York.
Giống như hiện tượng Call me by your name trước đó, Thách thức là một bữa tiệc xa hoa của tuổi trẻ, của ham muốn, của cảm hứng tình dục, của ánh nắng, và cả của âm nhạc.
Nếu ngày xưa mọi người không hiểu làm thế nào mà Luca Guadagnino có thể kết hợp những bản nhạc cổ điển dưới đàn piano của nghệ sĩ piano Valeria Szervanszky từ Hungary với những bản nhạc pop thiếu niên thập niên 80 để tạo thành một soundtrack đầy cảm xúc cho mối tình giữa một cậu bé 17 tuổi và người trợ lý của cha;
Thì đến Thách thức, chúng ta cũng không hiểu làm thế nào mà bộ phim có thể dễ dàng chuyển đổi từ những bản nhạc thế kỷ 17 của Henry Purcell để tôn vinh sinh nhật của Nữ hoàng Anh, đến những bản nhạc dân ca của Xứ Wales để thể hiện sự cô đơn của con người giữa những vùng trời rộng lớn;
Với âm nhạc sôi động của Trent Reznor và Atticus Ross, những giai điệu techno và EDM trong Challengers mang lại sự sống động, đặc biệt là đối với cộng đồng LGBTQ+ ẩn mình trong các thành phố lớn.
Từ các trang tin về nhạc cổ điển đến những trang tin indie trên toàn cầu, mọi người đều háo hức phân tích về nhạc nền của Challengers.
Sự đồng điệu, phức tạp và đa chiều trong nhạc nền của Challengers hoàn hảo phản ánh câu chuyện tình yêu tam giác phức tạp, nơi không ai biết chính xác ai là người thứ ba: hai chàng trai tranh giành tình cảm hay cô gái tham vọng xen vào.
Âm nhạc trong Challengers như những cú đấm mạnh mẽ giữa hai người bạn thân, nhưng lần này là trong trận chung kết của một giải quần vợt hạng bét.
Trong trận đấu đó, một người từng vô địch hàng loạt Grand Slam nhưng hiện đang giảm phong độ, dường như sẽ bị vượt mặt bởi bạn thân, người luôn được kỳ vọng. Nhưng kết quả không như mong đợi.
Cả hai đều sở hữu tài năng và sự cam kết, tạo ra một trận đấu đáng xem.

Mỗi bản nhạc đều tuyệt vời.
Chúng ta cũng thấy điều đó trong âm nhạc của Challengers. Không thể đo lường được sự tuyệt vời của từng bản nhạc chỉ bằng danh tiếng của tác giả.
Mỗi bản nhạc đều xuất sắc, cho dù đó là một ca khúc của nhà soạn nhạc vĩ đại như Benjamin Britten trong đêm trước trận đấu quyết định số phận;
Hoặc là nhạc EDM sôi động, kích thích, ồn ào vang lên khi hai người bạn tái ngộ sau nhiều năm, trong khi đang nằm trần trụi dưới ánh sáng của bể hơi.
Cho dù là bài hát của huyền thoại như David Bowie hoặc của một ban nhạc ít được nhắc tới như Fine Young Cannibals, tất cả đều được sắp xếp hợp lý và khiến mọi người hứng thú.
Luca Guadagnino chọn những ca khúc ít biết đến, ngay cả với những nghệ sĩ nổi tiếng, nhưng điều này lại phản ánh chính xác câu chuyện về một giải đấu bên lề.
Âm nhạc tuyệt vời tồn tại ở khắp mọi nơi, giống như những trận đấu quần vợt xuất sắc, chỉ là chúng ta thường không để ý tới sự hiện diện nhỏ bé của chúng.
Nếu việc ôm nhau của hai tay vợt sau cú đập bóng cuối cùng kết thúc trận đấu là biểu tượng của sự chiến thắng của tình bạn và quần vợt, thì Challengers cũng là một chiến thắng hoàn hảo cho âm nhạc.
'Games. Set. Match' - như những từ mà trọng tài thường nói khi kết thúc trận đấu. Thể thao thắng, tình bạn thắng và âm nhạc cũng thắng. - Hiền Trang