Tôi bắt đầu tìm kiếm hạnh phúc trong những thời điểm khó khăn nhất. Khi chúng ta đang hạnh phúc, thường không nhận ra giá trị của nó. Cuộc sống đôi khi thật khắc nghiệt. Tôi đã trải qua những thời kỳ mất ngủ, lo âu và sợ hãi. Nhưng sau đó, tôi quyết định bắt đầu tìm kiếm hạnh phúc, tìm kiếm sự chỉ dẫn từ những người thầy.
Tôi đến chùa, không ngờ rằng sẽ tìm thấy hạnh phúc ở đó. Trong cuộc sống hàng ngày, hạnh phúc có vẻ khó tìm. Nhưng tôi đã gặp một người giống như tôi, đang tìm kiếm hạnh phúc. Người đó đến thăm sư thầy và nói: “Thưa thầy, tôi rất đau khổ và mong muốn biết cách để đạt được hạnh phúc!”. Tôi cũng chú ý nghe, vì tôi cũng đang trải qua điều tương tự. Thầy trả lời một cách đầy ý nghĩa: “Đời là một chuỗi của cảm xúc khác nhau, không thể tránh khỏi điều đó!”. Người phụ nữ đó rất ngạc nhiên và thất vọng, nhưng sau đó bắt đầu chấp nhận sự thật. Thầy nhìn cô và hỏi: “Bạn đã cảm nhận được hạnh phúc chưa?”. Và lúc đó, cô nhận ra rằng, hạnh phúc thực sự đã ở bên cạnh cô từ trước.
Tôi chứng kiến cuộc trò chuyện đó và nhận ra rằng, hạnh phúc không phải là điều mà chúng ta phải tìm kiếm bên ngoài. Đó đã tồn tại sẵn trong chúng ta từ trước. Tôi hiểu rằng, nếu chúng ta cứ mong chờ và hy vọng vào điều gì đó, thì chúng ta sẽ không bao giờ đạt được hạnh phúc. Nhưng với tư cách là một doanh nhân, tôi phải tiếp tục tạo ra giá trị. Tôi nhận ra rằng, việc làm hết sức mình mà không quan tâm đến kết quả, chính là chìa khóa để giữ vững hạnh phúc và niềm đam mê.
Tại Ngân hàng An Bình, tôi có hàng nghìn đồng nghiệp. Họ luôn phải đối mặt với áp lực công việc và lo sợ về tương lai. Mỗi cuối năm, câu hỏi đặt ra là liệu họ có đạt được mục tiêu không? Tôi đã chia sẻ với họ về ý nghĩa của việc cống hiến hết mình trong công việc. Nếu họ đạt được mục tiêu nhưng không hết lòng, thì họ sẽ bỏ lỡ điều quan trọng nhất. Nhưng nếu họ cống hiến mình mà không đạt được kết quả, thì vẫn xứng đáng được tôn trọng và đánh giá cao. Chỉ có bằng cách này, chúng ta mới thực sự trưởng thành.
Một lần nữa, một nhân viên ở chi nhánh của tôi nhắn tin: “Anh ơi, cuộc sống quá khắc nghiệt. Chồng em, công việc, mọi thứ đều không như ý muốn”.
Thấy tin nhắn như thế, tôi vội vàng trả lời vì cho rằng thông điệp này rất quan trọng. Người gửi tin nhắn chắc chắn đang ở trong tình huống giống như tôi năm xưa. Tôi nói với cô ấy rằng, tôi sẽ giúp được cô ấy. Chỉ cần cô ấy cam kết làm đúng những gì tôi hướng dẫn. Cô ấy gật đầu đồng ý. Tôi nói, trong vòng 7 ngày tới, cô ấy tìm ba người trong gia đình, bạn bè hoặc đồng nghiệp, ai cũng được. Rồi giúp đỡ ba người đó hết mình. Cô ấy nói: “Vậy còn người chồng của cô ấy thì sao?”. Tôi nói, cô ấy đã hứa làm như lời tôi thì cứ làm, tạm thời để người chồng ở đó đã.
Bảy ngày đã trôi qua, tôi bất ngờ nhận được tin nhắn. Cô ấy nói: “Anh ơi, em hiểu và nhận ra bài học rồi. Em đã giúp đỡ ba người và giúp hết mình. Ngay cả tính mạng của em, em cũng không tiếc nữa, nên tài sản em cũng có thể cho người ta luôn. Không ngờ ba người trong hoàn cảnh khó khăn đó đã rơi nước mắt khi nhận được sự giúp đỡ của em. Họ nói rằng thật may mắn được quen biết và nhận giúp đỡ từ em. Giây phút đó em thấy cuộc sống của mình thật ý nghĩa.”
Tôi hỏi lại cô ấy: “Bây giờ người chồng của cô ấy thì sao?”, cô ấy trả lời: “Em nhận ra rồi, không còn đau khổ nữa. Còn duyên thì đi tiếp, hết duyên thì thôi. Từ nay cuộc sống của em do em quyết định. Tôi hỏi tiếp: “Thế từ nay em sẽ sống như thế nào?”. Cô ấy nói: “Từ nay mỗi ngày trôi qua, mỗi tuần trôi qua, em sẽ tìm giúp đỡ những hoàn cảnh xung quanh mà em có thể giúp được. Em phát hiện ra rằng, ý nghĩa cuộc sống là do mình quyết định và tạo dựng.”
Từ câu chuyện đó, tôi nhận ra được đạo lý như sau. Đầu tiên là mình phải hết lòng phụng sự. Hết lòng phụng sự, giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn và hết lòng xây dựng một cái gì đó. Sứ mệnh của người doanh nhân chính là như vậy.
Kinh doanh, về bản chất là nghĩ ra cách giải quyết vấn đề cho xã hội và được thị trường trả giá. Một lần nữa, tôi nhận ra đạo lý trong kinh doanh vốn là giúp đỡ, phụng sự và cống hiến. Thế mà mình cứ mãi quanh quẩn tìm kiếm. Hạnh phúc là do mình tạo dựng và quyết định. Đầu tiên hãy hạn chế tìm kiếm, hạn chế kỳ vọng, cứ sống hết lòng và đầy nhiệt huyết trước. Thứ hai là không ngừng phụng sự, cống hiến và tạo ra giá trị. Đó là những điều tôi muốn chia sẻ ngày hôm nay.”
Tôi cũng hy vọng sau sự kiện này, sẽ kêu gọi các anh chị doanh nhân ở đây cùng nhau làm như vậy. Nếu cả nghìn doanh nhân cùng hợp sức, thì đất nước mình sẽ thay đổi. Có nhiều phóng viên hỏi tôi: “Doanh nhân cần Nhà nước hỗ trợ chính sách gì? UBND TP.HCM cần giúp đỡ các doanh nhân như thế nào?”. Tôi trả lời: “Đã là doanh nhân rồi, thì mình phải tự nỗ lực thôi. Nhận được sự giúp đỡ thì quý. Quan trọng nhất là tự mình đứng vững, trải nghiệm và xây dựng giá trị. Nếu chưa làm được điều đó, thì chưa gọi là doanh nhân. Sức mạnh ấy phải đến từ bên trong. Không phải thành công để hạnh phúc, mà hạnh phúc mới mở ra cánh cửa thành công.”