Đề bài: Trong một cuộc trò chuyện với học sinh, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dạy: 'Có tài mà không có đức là người vô ích. Có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó'. Em hiểu như thế nào về lời dạy trên?
Dàn ý
1. Giới thiệu
- Một số thanh niên học sinh thường chú trọng vào việc học tập để đạt thành công cá nhân, không coi trọng việc rèn luyện phẩm chất đạo đức. Ngược lại, có những người học vẫn chưa nỗ lực học tập và phát triển năng lực để có thể phục vụ xã hội một cách tốt nhất.
- Để khuyên nhắc học sinh quan tâm đến cả tài năng và phẩm chất đạo đức, Bác Hồ đã nhấn mạnh:
“Có tài mà không có đức là người vô ích. Có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó”.
2. Nội dung
* Ý nghĩa câu nói
+ Có tài mà không có đức là người vô ích
- Có tài mà không áp dụng tài năng để phục vụ cộng đồng và xã hội sẽ không có giá trị.
- Nếu có tài nhưng không tuân thủ đạo đức, không chỉ không có ích mà còn có hại, vì tài năng không đi đôi với đạo đức sẽ gây hậu quả tiêu cực cho xã hội.
- Ví dụ: một học sinh giỏi nhưng không có kỷ luật, không tôn trọng đạo đức; một người quản lý có tài nhưng tham ô; một nhà khoa học sử dụng khoa học với mục đích xấu.
+ Có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó
- Chỉ có phẩm chất đạo đức mà không có năng lực, ngay cả khi có mục tiêu tốt và cố gắng hết sức, cũng khó mà thành công.
- Nếu chỉ có đức nhưng không có tài, không chỉ không thành công mà còn có thể gây ra hậu quả xấu. Điều này được coi là một loại bệnh của ý chí yếu kém.
- Ví dụ: một học sinh có đạo đức tốt nhưng học vấn kém; một quản lý nhiệt tình nhưng thiếu kiến thức chuyên môn, văn hoá.
Mối quan hệ giữa tài năng và phẩm chất đạo đức
- Chỉ có tài năng và phẩm chất đạo đức đồng thời mới tạo nên con người hoàn hảo.
- Phẩm chất đạo đức thể hiện qua cách hành xử đúng đắn, mục đích hành động lành mạnh. Tài năng thể hiện qua thành tựu cao trong công việc.
3. Kết luận
- Thanh niên học sinh cần phải phát triển cả tài năng và phẩm chất đạo đức để trở thành công dân tốt và góp phần vào xây dựng đất nước ngày càng phồn thịnh.
Bài mẫu
Đức và tài là hai yếu tố quan trọng để đánh giá một cá nhân và là mục tiêu mà thanh niên phải rèn luyện. Trong cuộc trò chuyện với học sinh, Bác Hồ đã nói rằng: 'Có tài mà không có đức là người vô ích. Có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó'.
Trong quan điểm của Bác, tài là kiến thức, kinh nghiệm, và kỹ năng để thực hiện công việc một cách hiệu quả, đặc biệt trong những hoàn cảnh khó khăn. Đức là lòng nhiệt tình, tư cách tác phong, và khát vọng hành động chân thiện, mĩ. Người có tài biết sử dụng tài năng để phục vụ cộng đồng, và người có đức biết tôn trọng và bảo vệ chân lí. Giá trị của một cá nhân được đo lường qua sự đóng góp tích cực cho cộng đồng. Người ích kỉ không quan tâm đến người khác và chỉ tìm kiếm lợi ích cá nhân. Người có tài nhưng thiếu đức có thể gây hại cho xã hội. Ngược lại, người có đức nhưng không có tài cũng gặp khó khăn trong công việc. Rõ ràng, giá trị của một cá nhân phải kết hợp cả đức và tài. Đức và tài hỗ trợ và bổ sung lẫn nhau, giúp cá nhân trở nên toàn diện và hiệu quả trong công việc. Tuy nhiên, trong quan điểm của Bác, đức luôn đứng đầu, là yếu tố quyết định. Thiếu đức làm cho người trở nên vô ích, và thiếu tài làm cho công việc trở nên khó khăn. Cuộc trò chuyện của Bác đơn giản nhưng rất sâu sắc, giúp chúng ta hiểu rõ hơn về vai trò của đức trong mỗi cá nhân. Để trở thành công dân hữu ích và xứng đáng với đất nước, chúng ta cần không ngừng rèn luyện cả đức và tài. Chính điều này là tiêu chuẩn mà Bác Hồ luôn mong muốn. Nguồn: Sưu tầm
Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc khách hàng và chỉ dành cho khích lệ tinh thần trải nghiệm du lịch, chúng tôi không chịu trách nhiệm và không đưa ra lời khuyên cho mục đích khác.
Nếu bạn thấy bài viết này không phù hợp hoặc sai sót xin vui lòng liên hệ với chúng tôi qua email [email protected]