Sinh ra từ 1997 - 2012, tôi được xác định là thành viên của Thế Hệ Z - một thế hệ khác biệt so với Thế Hệ Millennials (hay còn gọi là Thế Hệ Y, sinh từ 1981 - 1996). Cái mà tôi nghe nhiều nhất từ những người thuộc thế hệ trước về chúng tôi là chúng tôi dễ tổn thương và thất bại, nhạy cảm đến mức bắt lấy từng biểu cảm, hành động, thậm chí là chuyển động; bị đánh giá là trầm cảm và mong muốn rời khỏi cuộc sống; hoặc là quá độc lập, quá mạnh mẽ, quá cả đời, khó lòng hiểu được.
Tôi thấy những nhận xét như thế trong các trường hợp về việc nhuộm tóc, cách ăn mặc.
Tôi gặp chúng trong các bài đăng về bình đẳng giới, đồng tính.
Tôi thấy chúng trên cả giảng đường đại học, khi lớp học tranh luận về vấn đề kết hôn và ly hôn.
Tôi quan sát họ, thậm chí khi một người quyết định rời khỏi cuộc sống này.
Và hậu quả của một xã hội thiếu lòng thông cảm, một xã hội chịu đựng nhiều vết thương từ thế kỷ trước đó là gì? Là những nhãn dán được gán cho thế hệ Z, là các chương trình như Cuộc sống Gen Z trên VTV, là nỗi sợ hãi mà hầu hết chúng tôi phải đối mặt khi tìm kiếm giá trị của bản thân giữa hàng ngàn lời chỉ trích và đánh giá.