Tóm tắt
1. Giới thiệu:
- Khẳng định vai trò quan trọng của các nhà lãnh đạo quốc gia.
- Trình bày Chiếu dời đô của Lí Công Uẩn và Hịch tướng sỹ của Trần Quốc Tuấn để thấy rõ vai trò của họ...
2. Nội dung chính: Cả Lí Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn đều là những nhà lãnh đạo tài năng, tận tụy với đất nước và nhân dân
a. Trần Quốc Tuấn và Hịch tướng sĩ:
- Trần Quốc Tuấn là một tướng tài ba.
- Ông là người chỉ đường cho binh lính của mình, mở ra hai con đường trước mặt: hoặc phải chịu sự tiêu diệt khi quốc gia suy thoái, hoặc sẽ được vinh quang mãi mãi với chiến thắng của dân tộc.
b. Lí Công Uẩn và Chiếu dời đô
- Lí Công Uẩn là người đầu tiên xây dựng triều đại Lí tại Việt Nam. Ông là một nhà lãnh đạo thông minh, nhân từ, yêu nước và thương dân, có ước mơ lớn, mong muốn đất nước thịnh vượng.
- Đối diện với yêu cầu của thời đại mới, một nhà lãnh đạo tài ba phải có những quyết sách lớn và quyết sách của Lí Công Uẩn là dời đô về Đại La.
c. Tổng kết:
- Cả hai đều là những nhà yêu nước vĩ đại, những nhà lãnh đạo thông minh và sáng suốt của dân tộc.
- Họ đã có công lao to lớn trong việc xây dựng và bảo vệ đất nước và nhân dân.
3. Kết luận:
- Nhận thức đúng về vai trò của những nhà lãnh đạo anh minh là vô cùng quan trọng đối với sự phát triển của dân tộc.
- Ngày nay, để lãnh đạo quốc gia cũng cần một nhà lãnh đạo tài ba, có tầm nhìn xa trông rộng, có hiểu biết, và có lòng yêu nước và dân tộc.
Mẫu bài ví dụ
Lịch sử của dân tộc Việt Nam đã trải qua hơn 4000 năm xây dựng và bảo vệ tổ quốc, một truyền thống đáng tự hào. Sự thịnh vượng và ấm no của đất nước được thể hiện qua tài năng và đức độ của các vị vua và các vị tướng sĩ như Lí Công Uẩn (còn được biết đến với tên vua Lý Thái Tổ) và Trần Quốc Tuấn (hay còn gọi là Hưng Đạo Vương). Họ là những nhà lãnh đạo anh minh, hy sinh cho sự thịnh vượng của quốc gia. Văn bản 'Chiếu dời đô' của Lí Công Uẩn và 'Hịch tướng sĩ' của Trần Quốc Tuấn là minh chứng rõ ràng cho những tài năng và phẩm đức của họ.
Lí Công Uẩn, một nhà vua thông minh và nhân từ, đã đạt được nhiều thành tựu lớn trong thời gian cai trị. Khi Lê Ngọa Triều qua đời, ông được các quan thần tôn lên làm vua với niên hiệu Thuận Thiên. Ông quyết định dời kinh đô từ Hoa Lư đến Đại La vì ông hiểu rõ rằng Đại La chính là nơi mà nhân dân sẽ sống hạnh phúc và đất nước sẽ thịnh vượng mãi mãi. Quyết định của Lí Công Uẩn không phải là do ý riêng của mình mà là vì lợi ích của quốc gia, phù hợp với mong muốn của nhân dân.
Trong 'Chiếu dời đô', Lí Công Uẩn đã mô tả mục đích của việc dời đô là 'vận mệnh thiên', 'theo ý dân', 'nhìn thấy điều thuận lợi thì thực hiện', dời đến nơi 'trung tâm của trời đất', có thể nhìn thấy sông và có núi để bảo vệ, và gọi Đại La là 'thánh địa'. Từ văn bản 'Chiếu dời đô', ta có thể cảm nhận được rằng Lí Công Uẩn không chỉ là một vị vua có tài năng mà còn là một người có phẩm chất cao. Ông xứng đáng được coi là một vị vua anh minh hàng đầu. Quyết định dời đô của ông là một biểu hiện của sự sáng suốt, bởi vì kinh đô Đại La đã thịnh vượng suốt 200 năm, cho thấy sự hạnh phúc của nhân dân trong thời gian đó.
Trần Quốc Tuấn, hay Hưng Đạo Vương, trong thời kỳ phải đối mặt với sự xâm lược của quân Nguyên Mông, đã ba lần đánh bại quân địch. Ông được coi là anh hùng của dân tộc. Trước năm 1285, Trần Quốc Tuấn đã viết 'Hịch tướng sĩ' với mục đích kêu gọi các tướng sĩ học hỏi binh thư và rèn luyện võ nghệ để chuẩn bị cho cuộc chiến. 'Hịch tướng sĩ' có sức thuyết phục cao với lập luận sắc bén và logic.
Trong 'Hịch tướng sĩ', Trần Quốc Tuấn đã khéo léo nêu ví dụ về các tướng sĩ có phẩm chất tốt của Trung Quốc để kích thích lòng tự tôn của các tướng dưới quyền ông. Ông nhắc nhở họ về tình thân thiết của mình và thể hiện tâm huyết của mình với vận mệnh của đất nước.
Trần Quốc Tuấn đã chỉ trích sự bất trách nhiệm của các tướng sĩ và chỉ ra nguy cơ mất nước, sau đó quay ngược lại vấn đề: nếu các tướng sĩ chịu học hỏi binh thư và rèn luyện võ nghệ, họ sẽ trở nên nổi tiếng trong lịch sử.
Với cách lập luận này, Trần Quốc Tuấn đã khuyến khích lòng yêu nước và lòng ghét kẻ thù của mọi người. Ông không chỉ là một chiến sĩ võ nghệ mà còn là một người hiểu biết và thấu hiểu cuộc sống, nắm vững nguyên tắc 'tam cương, ngũ thường'. Ông là một tấm gương sáng để mọi người noi theo. Trong tài liệu văn học quý báu của dân tộc, 'Hịch tướng sĩ' của Trần Quốc Tuấn xứng đáng là một 'bài học toàn diện từ thời cổ đại', 'tiếng kèn gọi chiến trận hùng vĩ', một di sản được thế hệ dân tộc Trần (thế kỷ 13) và thế hệ sau này sẽ không bao giờ quên.
Tóm lại, lịch sử của Việt Nam chứa đựng những trang sử vang bóng nhờ vào sự hi sinh của các vị vua và vị tướng anh minh như Lí Công Uẩn, Trần Quốc Tuấn, Nguyễn Trãi,... Họ là những tấm gương sáng ngời cho thế hệ sau học tập. Chúng ta không quên về Bác Hồ, người đã lãnh đạo toàn dân giành độc lập hôm nay. Chúng ta nhất định phải sống đáng với sự hi sinh của họ. Bác đã từng nói: 'Các vua Hùng đã có công dựng nước, bác cháu ta phải cùng nhau giữ nước'. Bác cũng dạy cho tuổi trẻ rằng 'có tài mà không có đức thì là người vô ích. Có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó'.
Nguồn: Tổng hợp từ nhiều nguồn