Thời kỳ lũ dâng, hay còn gọi là mùa lũ của sông Cửu Long, là hiện tượng lũ lụt tự nhiên ở vùng đồng bằng sông Cửu Long tại Việt Nam, thường bắt đầu từ tháng 7 âm lịch đến tháng 10 âm lịch (khoảng từ tháng 8 đến tháng 11 dương lịch) mỗi năm, với đỉnh điểm vào nửa cuối tháng 8 và đầu tháng 9 dương lịch. Đây là một đặc trưng nổi bật của vùng đồng bằng sông Cửu Long ở Việt Nam, nơi hạ lưu sông Mekong, Biển Hồ và Tonle Sap ở Campuchia.
Dù là một hiện tượng lũ lụt, nhưng mùa lũ dâng không được xem là thiên tai có hại. Người dân đồng bằng sông Cửu Long coi đây là thời gian để chuyển đổi phương thức canh tác, từ trồng trọt sang khai thác nguồn lợi thủy sản phong phú mà lũ lụt mang lại. Thời kỳ lũ dâng giúp đất đai ở hạ lưu sông Mekong tại Việt Nam và Campuchia được nghỉ ngơi, làm sạch các bệnh hại cho cây trồng, đồng thời cung cấp một lớp phù sa màu mỡ cho vùng đồng bằng sông Cửu Long.