Cuộc sống là một chuỗi những hành trình rất đáng được trân trọng và thời gian luôn là một trong những tài sản 'đáng giá' nhất. Cuộc sống dạy ta cách sử dụng thời gian và thời gian dạy cho ta hiểu về giá trị của cuộc sống. Mỗi người trẻ trong chúng ta đang sống trong những ngày 'giàu có' nhất của cuộc đời, ta không thể phí hoài sự giàu có ấy vào việc ngủ nướng, chơi game hay những thú vui ngẫu hứng và cho đó là tự do tuổi trẻ.
Bắt 'bệnh'
Thời gian là hữu hạn, và mỗi người đều được Thượng đế ban tặng một quỹ thời gian như nhau. Chúng ta luôn ngưỡng mộ những người thành công và khao khát mình sẽ được giàu có. Nhưng đôi khi ta lại tìm đủ mọi lí do, đủ cách trì hoãn để che giấu đi sự lười biếng của chính mình. Khi chúng ta lười biếng ngủ trưa trong phòng điều hoà để nghĩ cách bùng học vào một ngày hè nắng gắt 'trụi cây trụi cỏ', hay viện lí do bùng làm trong những ngày đông mưa giá rét; thì đâu đó có những con người đang cần mẫn, chắt chiu từng chút thời gian để tự phác họa ra con đường đi đến thành công. Có ai đã từng mua rất nhiều cuốn sách hay sau khi nghe người ta chia sẻ là đọc sách sẽ giúp ta phát triển thêm nhiều kỹ năng cá nhân, và rồi kết quả là những cuốn sách đó đều đứng yên trên kệ đến mức phủ bụi dày đặc chưa? Hoặc đôi khi lưu rất nhiều tài liệu trên mạng về máy và tự nhủ rằng 'tài liệu này hay quá, mình lưu vào mai mình đọc để giỏi hơn', nhưng số lần mở ra đọc thì gần như bằng không. Dường như cái 'bệnh' lười đã ẩn sâu trong những lí do tìm cách trì hoãn, nó ăn sâu vào trong tiềm thức của ta lúc nào ta không hay. 'Trì hoãn nghĩa là sợ thành công. Mọi người trì hoãn khi họ lo sợ sự thành công mà họ sẽ đạt được nếu họ bước về phía trước ngay bây giờ. Bởi vì thành công mang tính chất khó khăn và nặng nề, cho nên hãy có trách nhiệm với nó. Sẽ thật dễ dàng hơn nhiều nếu chần chừ và sống với triết lý 'Một ngày nào đó tôi sẽ…'.' - Denis Waitley
Tác hại của 'bệnh'
Việc chần chừ không là gì khác là phí phạm thời gian, khiến ta tiếc nuối và hối tiếc sau này.
Thường khi trì hoãn, ta tự tạo ra những cớ bởi vì sợ thất bại, nhưng đó chỉ là màn che đi sự lười biếng của chính mình.
Thói quen trì hoãn ảnh hưởng đến cả sức khỏe tinh thần và thể chất, khiến ta căng thẳng và mệt mỏi hơn.
Để chữa trị 'bệnh' trì hoãn, cách tốt nhất là hành động ngay lập tức, không để thời gian trôi qua vô ích.
Hãy sử dụng mọi khoảnh khắc để thực hiện những việc quan trọng, tránh xa tâm lý ỷ lại và lười biếng.
Bắt đầu hành động bằng việc đặt ra các mục tiêu cụ thể.
Việc này rất quan trọng, nếu không tính toán và suy nghĩ kỹ lưỡng, bạn có thể phí thời gian mà không hề hay biết. Vì thế, cần phải hiểu rõ mục tiêu của mỗi hành động. Ghi lại những mục tiêu ngắn hạn và dài hạn, sắp xếp các công việc cần làm và đặt deadline cho chúng. Sắp xếp công việc theo mức độ quan trọng và ưu tiên, và đánh giá thời gian cần thiết cho từng công việc dựa trên khả năng thực hiện của bản thân. Cách hiệu quả nhất là ghi chép lại bằng việc viết tay, điều này cũng là một cách thể hiện cam kết chính thức đối với bản thân. Thời gian không bao giờ quay lại, vì vậy trước khi hành động, chúng ta nên có kế hoạch cụ thể để sử dụng thời gian một cách khoa học và hiệu quả nhất.
Loại bỏ những yếu tố không cần thiết.
Thay vì đồng ý đi xem phim với crush trước ngày thi, hãy đề xuất cùng crush ôn bài ở quán trà sữa. Vừa giữ được mối quan hệ vừa không lo bỏ lỡ thời gian ôn tập. Nếu crush vẫn cứ khăng khăng muốn xem phim, hãy nói lời từ chối. Dù không xem phim với crush có thể khiến bạn cảm thấy buồn, nhưng trượt môn sẽ khiến bạn đau lòng hơn nhiều. Dám từ chối những đề nghị không cần thiết để có thêm thời gian tập trung vào những công việc quan trọng khác.
Tạo ra môi trường khắt khe để không có chỗ cho việc trì hoãn.
Một không gian ồn ào, một bàn làm việc không ngăn nắp hoặc những tiếng chuông thông báo từ điện thoại, mạng xã hội... không phải là nguyên nhân gây mất tập trung của chúng ta. Hãy tạo ra một môi trường làm việc gọn gàng, tắt điện thoại, hoặc đến những nơi như quán cafe, không gian làm việc chung, thư viện - nơi mọi người đều tập trung vào công việc riêng của họ. Điều này sẽ tạo động lực cho bạn để bắt đầu công việc. Hoặc nếu bạn có kế hoạch gặp gỡ bạn bè vào buổi sáng, hãy chuẩn bị quần áo và phụ kiện từ tối hôm trước, chọn trước đồ bạn sẽ mặc và đặt giày ở gần cửa sẽ giúp bạn dễ dàng bắt đầu ngày mới mà không phải lo lắng về việc chuẩn bị. Điều này giúp bạn tránh được trì hoãn và thúc đẩy việc hoàn thành công việc, bởi càng ít thời gian bạn dành cho việc suy nghĩ, bạn sẽ càng hoàn thành nhanh chóng.
Hãy biết tự thưởng cho bản thân.
Thay vì chỉ tập trung vào công việc, hãy biết tạo động lực cho chính mình. Ý thức của chúng ta luôn muốn có sự khích lệ và phần thưởng là cách giúp não bộ chúng ta thư giãn và tăng thêm động lực. Phần thưởng là một loại 'thức ăn tinh thần' cho tâm trí, và bạn xứng đáng nhận được nó sau những nỗ lực của mình. Đó có thể là một bữa ăn ngon sau những ngày làm việc căng thẳng hoặc một giấc ngủ ngon sau những đêm thức trắng. Khi bạn tự thưởng cho bản thân những điều tốt đẹp, bạn sẽ tự tạo ra động lực để tiếp tục nỗ lực.
Kết luận
Có lẽ không có công thức hay quy chuẩn cụ thể nào để giúp mọi người trẻ sử dụng thời gian của mình một cách hiệu quả mà không lãng phí. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là làm cho giới trẻ nhận thức được giá trị của thời gian, quý trọng từng khoảnh khắc trong cuộc sống. Thời gian là hữu hạn, hãy biết trân trọng mỗi phút giây, vì nếu trẻ tuổi không có mục tiêu, hoài bão, thì cuộc sống sẽ trở nên vô nghĩa. Hãy nhớ rằng 'Hôm nay không làm, ngày mai trắc trở'!
Tác giả: Vũ Khánh Linh