Thời gian không ngừng trôi đi, không bao giờ dừng lại. Mọi thứ đều phai mờ dần dưới tác động của thời gian. Nhưng trong cuộc sống, có không ít người lãng phí thời gian, không hiểu giá trị của nó. Vì vậy, câu nói của Demosthènes mang ý nghĩa sâu sắc: “Thời gian như là vàng bạc, mất thời gian chính là tự hủy hoại bản thân”.
Thực sự, thời gian quý hơn cả vàng bạc, vì nó vô hạn trong khi cuộc sống chúng ta có hạn. Cuộc đời chúng ta từ khi sinh ra, lớn lên, già đi, bệnh tật, rồi qua đời. Thời gian không quan tâm đến chúng ta nếu chúng ta yếu đuối, mất niềm tin và ý chí, không có ý thức chiến đấu mà chỉ đứng nhìn và than vãn. Cuộc sống sẽ tiếp tục đi mà không có sự đồng ý của chúng ta.
Mỗi người chỉ có một thời kỳ trẻ trung, và khi thời kỳ đó đã qua, thì không bao giờ quay lại được. Đó là lý do tại sao nhà thơ Xuân Diệu cảm thấy đau lòng khi nhận ra sự hạn chế của cuộc sống con người trước sự vô tận của thời gian và tự nhiên:
Xuân đến nghĩa là xuân đi
Xuân còn trẻ nghĩa là xuân sẽ già
Dù xuân đã qua, lòng tôi cũng tan vỡ
Dù lòng tôi rộng lớn nhưng số phận lại hạn hẹp
Không ai có thể kéo dài thời trẻ trong cuộc đời
Chỉ nói gì khi xuân vẫn trôi đi một cách đều đặn
Tuổi thanh xuân không bao giờ quay lại lần thứ hai
Trời đất còn mãi, còn tôi đã mất đi mãi
Nên hồi hộp và tiếc nuối trước trời đất...
Vì thế, nhân vật Pa-ven Coóc-sa-ghin trong tác phẩm “Thép đã tôi thế đấy' của Ôxtơ Rốp-xki đã sống một cuộc sống tích cực và năng động, hiến dâng cuộc đời mình cho cách mạng và con người, tránh khỏi “nuối tiếc vì những năm tháng đã trôi qua, phí phạm”.
Cuộc đời chỉ có một thời tuổi trẻ, là khoảnh khắc đầy năng lượng, hoài bão và khát vọng, mong muốn khám phá những điều mới mẻ của cuộc sống. Vậy nên, khi chúng ta còn trẻ, hãy biết trân trọng thời gian hơn cả vàng bạc, biến ước mơ và khát vọng thành hiện thực, tạo ra những điều tốt đẹp cho cuộc đời. Phung phí thời gian vào những hoạt động không mang lại lợi ích, như mại dâm, ma túy, thú vui xa hoa đêm ngày với rượu chè, chất kích thích, là tự hủy hoại cuộc sống của chính mình, trở thành một gánh nặng cho xã hội.
Ngược lại, nếu chúng ta biết trân trọng từng khoảnh khắc, từng phút giây của cuộc đời để học tập, nghiên cứu, lao động, góp phần vào xã hội, thì tương lai sẽ rực rỡ hơn, hạnh phúc hơn. Khi mọi người đều biết trân trọng thời gian và sử dụng nó để làm những điều có ích, thì xã hội sẽ phồn thịnh hơn bao giờ hết.
Tóm lại, câu của Demosthènes là một sự thật, là lời khuyên quý báu cho chúng ta, giúp chúng ta hiểu được cách sống, cách làm việc để trở thành những người có ích cho xã hội, để khi đến cuối đời, nhìn lại quãng đường đã đi, ta tự hào và hài lòng mà không hối tiếc.