Tớ viết bài này trong một ngày mưa ở Hà Nội, không khí se se lạnh. Tớ vừa về nhà sau khi thưởng thức một nồi lẩu cay, một món quà tớ dành cho bản thân sau chuỗi ngày ôn thi vất vả.
Đây không phải là lần đầu tiên tớ ăn ở đây, lần đầu là vài năm trước, lúc đó tớ đến Hà Nội chơi với anh chị vài tuần. Hương vị vẫn như vậy, không gian vẫn như vậy, và cũng là một ngày mưa ở Hà Nội. Tớ đã dự định đi ăn ở đây vài tuần trước và từng mơ tưởng về sự hạnh phúc sẽ tràn ngập, phần là vì kỳ thi đã kết thúc, phần còn lại là vì hôm nay là cuối tuần.
Tuy nhiên, dường như tớ không thể cảm thấy hạnh phúc như tớ đã tưởng. Không phải vì bài thi không tốt, cũng không phải vì đồ ăn không ngon.
Tớ cảm thấy không thể tận hưởng những gì đang diễn ra một cách trọn vẹn như trước đây. Có một cái gì đó đau lòng đang làm phiền tâm trí, lòng tớ bất an và lo lắng không dứt. Mẹ tớ thường nói với tớ, rằng khi con lớn lên, sẽ có lúc con nhận ra rằng “hạnh phúc trọn vẹn” không còn là điều dễ dàng như trước đây, kể cả khi con có nhiều điều hơn, hạnh phúc cũng không dễ dàng tìm thấy như ngày xưa..
Và từ khi đến Hà Nội, tớ bắt đầu hiểu những gì mẹ đã nói.
Khi còn học cấp 2, cấp 3, tớ luôn thích khoảnh khắc sau kỳ thi kết thúc. Lúc đó, mọi áp lực dường như tan biến và tớ cảm thấy thảnh thơi, vui vẻ, hạnh phúc.
1. Tại sao “hạnh phúc trọn vẹn” lại khó kiếm tìm?
Mẹ tớ là người luôn lo lắng về tương lai. Tớ từng trách mẹ vì sự lo lắng quá mức, nhưng giờ tớ hiểu rằng đó là biểu hiện tình yêu thương. Và sẽ đến một ngày tớ cũng trở thành như vậy.
Khi ôn thi đại học, tớ nghĩ rằng sau kỳ thi, tớ sẽ tận hưởng cuộc sống thảnh thơi. Nhưng thực tế lại không như vậy, vẫn có nhiều lo lắng và áp lực.
Khi mới đến thành phố học, tớ cảm thấy bất an với luật giao thông, việc mua sắm và giao tiếp. Thậm chí cả việc đặt vé cũng là một thách thức lớn đối với tớ.
Sau một thời gian ở thành phố, tớ bắt đầu thích nghi với môi trường mới. Tuy nhiên, tớ phải đối mặt với áp lực từ bạn bè và phải học hỏi để cải thiện bản thân.
Sau khi vượt qua áp lực học tập ban đầu, tớ đối mặt với áp lực tiền bạc. Tớ lo lắng về tương lai và cảm thấy bất an về việc làm thêm.
Mỗi kỳ thi, mỗi vấn đề mới lại đem đến lo lắng và áp lực mới. Cuộc sống dường như không còn bình yên như trước, mọi thứ đều dồn dập và nảy sinh không ngừng.
Ban đầu, tớ hy vọng sau mỗi khó khăn sẽ đến một khoảnh khắc hạnh phúc. Nhưng thời gian trôi qua, tớ nhận ra rằng cuộc sống đã thay đổi, và hạnh phúc không còn dễ dàng như tớ nghĩ.
Tớ từng nghĩ liệu hạnh phúc trọn vẹn chỉ dành cho trẻ con chưa trải qua nhiều khó khăn. Nhưng tớ không chấp nhận điều đó. Mọi người đều xứng đáng có niềm vui và bình an.
Dù cuộc sống mang đến nhiều thách thức, chúng ta không nên từ bỏ niềm tin vào hạnh phúc. Làm thế nào để vượt qua mọi khó khăn và cảm nhận niềm vui trọn vẹn?
Chúng ta đều có quyền sống hạnh phúc. Dù cuộc sống có gian truân, chúng ta vẫn có thể tìm thấy niềm vui và bình an trong mỗi ngày.
2. Hạnh phúc trọn vẹn là gì và làm thế nào để giảm bớt lo lắng, áp lực, và thưởng thức cuộc sống nhiều hơn?
Tớ nhớ một câu trong bài Pháp của thầy Thích Tâm Nguyên, nói về việc tuỳ duyên và hạnh phúc.
Lo lắng về tương lai và ham muốn kiểm soát mọi thứ khiến chúng ta đau khổ. Chỉ khi chấp nhận tuỳ duyên, ta mới có thể thư thái.
Chỉ khi tập trung vào hiện tại và tuỳ duyên, ta mới có thể ngừng lo lắng về tương lai.
Hãy chấp nhận sự tuỳ duyên và để cho tương lai tự nó diễn ra. Đó là cách để tìm thấy hạnh phúc trọn vẹn.
Tác giả: Lan Anh