Chân Trời Mới Cho Người Hướng Nội
Sau những thất bại ở cấp 3, tôi quyết định thay đổi hoàn toàn ở đại học. Tôi chọn ngành quản trị kinh doanh vì không biết tương lai của mình sẽ đi đâu. Lớp tôi chuyên hóa nên chúng tôi đều vào Bách Khoa, còn tôi đã chán hóa từ lâu nên không muốn làm theo. Như bạn thấy, tôi là người rất nhút nhát. Gặp khó khăn hay không thoải mái là tôi sẽ bỏ chạy ngay! Tôi không biết những người hướng nội khác có giống tôi không nhưng bỏ chạy là cách để bảo vệ bản thân khỏi tổn thương, vì vậy tôi rất ít khi xen vào cuộc sống của người khác.
Môn học đầu tiên ở đại học của tôi là giáo dục quốc phòng. Ngày đầu tiên rất sôi nổi vì mọi người tự giới thiệu về bản thân. Tôi cảm thấy bắt đầu không tồi. Thầy yêu cầu bầu chọn lớp trưởng và trung đội trưởng, vậy là tôi được bầu làm trung đội trưởng. Lúc thuyết phục mọi người, tôi hơi to tiếng vì không kiểm soát được giọng nói do lo sợ người khác không nghe thấy hoặc phát hiện ra sự sợ hãi của mình. Có lẽ vì thế mà thầy thấy tôi can đảm hơn nên chọn tôi. Chưa bao giờ tôi muốn người khác yêu thích mình như lúc đó.
Nhiệm vụ của trung đội trưởng là quản lý các tiểu đội và điều khiển diễu hành. Chào ôi, tôi muốn khóc triệu dòng sông vì xúc động khi trở thành người điều lệnh – phải đi chuẩn, hô to khẩu lệnh và canh hàng chỉnh động tác cho các thành viên khác. Kinh khủng hơn, tôi còn phải huấn luyện cho đại đội tham gia hội thao trường.
Để không bị mất mặt, khi thầy dạy lý thuyết, tôi luyện tập điều quân mỗi ngày. Tôi tập đi một mình từ trường về phòng trọ. Mỗi khi đi, tôi lẩm bẩm lệnh từ trường về. Tôi cũng xem Youtube để học cách hô khẩu lệnh đúng. Buổi thực hành đầu tiên qua mà không có sự cố nào xảy ra. Cảm giác của tôi biến đổi kỳ diệu. Tôi cố gắng luyện tập cho bản thân và phối hợp với mọi người đi tốt. Dù tôi khàn giọng hay mọi người mệt mỏi, tôi vẫn động viên, khích lệ mọi người cố gắng hơn, cũng là cách khích lệ bản thân tôi.
Không phụ công sức đã bỏ ra, đội tôi đạt hạng 2 toàn trường. Nghe tin, tôi vẫn hụt hẫng, không bật lên cảm xúc như mọi người. Tôi nghĩ chắc là do mình còn sai sót ở đâu đó nên mới ra kết quả như vậy. Nhưng thầy bảo giám khảo chấm hạng 2 vì đội tôi không mặc quân phục. Tôi mới được an ủi phần nào. Câu chuyện này là lần đầu tiên tôi biết cách làm chủ bản thân, cân bằng lại cảm giác thành tựu, háo thắng mà từ lâu tôi đã đánh mất.
Tiếp tục với tinh thần còn cháy. Tôi đều ra sức làm lớp trưởng hoặc tổ trưởng. Đó là cách tôi giữ vững tinh thần nhiệt huyết của bản thân. Tôi nghĩ tinh thần này rất có lợi, nhất là khi bạn là một sinh viên khoa quản trị. Bạn cần phải năng động hơn, hoạt náo hơn và năm bắt thông tin nhanh nhạy hơn những sinh viên khoa khác. Bạn muốn là người nổi bật hay là người bị mọi người quên lãng? Tôi chọn là người thứ nhất vì tôi không muốn trở thành một người bị quên lãng.
Tôi từ người nội tâm thành người được mọi người cho là hướng ngoại, vô cùng năng động. Nhưng bên trong tôi rất mệt mỏi. Các hoạt động bên ngoài đốt cháy năng lượng của tôi, làm tinh thần, thể xác tôi cạn kiệt sức lực khi về nhà. Tôi cần lắm những khoảng lặng, lúc mà tôi không cần giao tiếp với ai. Tôi tạm buông bớt những hoạt động để bản thân thoải mái hơn. Tập trung chiều sâu hơn là những lớp ngụy trang nổi trội bên ngoài.
Tôi đã tự tiết kiệm được tiền để mua máy tính và học thêm mấy khóa thiết kế đồ họa tôi đang mê mẩn. Vì để không bị tuột hậu, trong vòng 1 năm đi làm tôi đã chắt chiu mua được cái máy tính đủ khả năng xử lý đồ họa với giá hời và có tiền học thêm thiết kế đồ họa. Cuộc sống tôi cân bằng học tập, rèn luyện và đi làm như thế.
Thật cảm động vì lần đầu tiên tôi viết bài mà có nhiều bạn ủng hộ đến thế. Chỉ cần biết cách kiểm soát bản thân là bạn có thể kiểm soát được những mối quan hệ xung quanh của mình, đó là bài học tôi học được ở những năm đầu đại học. Sau đó tôi đã biết điều tiết năng lượng bản thân vì nhiều lúc người hướng nội cố sức đuổi theo những tiêu chí không phải dành cho mình gây mệt mỏi và rơi vào trạng thái tiêu cực.
Bài viết đã dài nên tôi tạm dừng ở đây để mở đầu cho phần 3, khi tôi nhận ra điểm mạnh của bản thân và kết nối với kỹ năng marketing phù hợp. Trường học chỉ dạy nền tảng kiến thức, nhưng sau khi ra trường, sinh viên thường mông lung vì trường dạy bao quát quá nên không biết làm gì. Tôi biết ơn trường và thầy cô đã cho tôi chìa khóa để hiểu biết thêm về ngành, dù có hứng thú hay cảm thấy chán nản.
Những cải thiện của bản thân và tiếp xúc với Marketing
Một lầm tưởng của người hướng nội là họ nghĩ kỹ năng giao tiếp kém do sống nội tâm. Điều này xuất phát từ nỗi sợ hãi của tất cả mọi người khi đối diện với lần đầu tiên. Qua các lần thuyết trình, tôi thấy mình đỡ sợ hơn và cải thiện được nhiều điểm, như tương tác ánh mắt và truyền tải thông tin bằng hành động cơ thể.
Nếu không nhìn ai khi nói, tôi sẽ như kẻ độc thoại đứng trên sân khấu. Tôi đã cố gắng tìm một vài người quen, nhìn họ như đang nói chuyện với họ.
Đứng yên 1 chỗ khiến tôi hơi thụ động. Tôi đã bắt chước động tác phù hợp để trông bản thân tự nhiên hơn.
Tôi chọn cách nói chậm rãi, từ tốn để truyền tải đủ thông điệp. Tôi thấy điểm mạnh của người hướng nội là phong cách bình thản, nhẹ nhàng không gây sốc nổi. Tôi đang cố gắng để được như vậy.
Còn nhiều lỗi thuyết trình khác mà bạn có thể tự tìm hiểu cho bản thân của mình. Tại sao tôi lại nói về vấn đề thuyết trình này? Nó liên quan gì đến marketing?
Nó rất liên quan!
Nếu bạn chinh phục kỹ năng thuyết trình, bạn đã có kỹ năng giao tiếp tuyệt vời, tự do làm chủ sân khấu và ý tưởng của mình.
Trong quá trình làm việc tại Circle K, tôi đã rèn luyện kỹ năng giao tiếp của mình. Một phần của quy trình là phải chào đón khách hàng khi họ đến: 'Circle K xin chào!' và tiễn đưa khi họ rời đi: 'Circle K tạm biệt'. Tôi cũng thường xuyên thực hiện up-selling, giới thiệu chương trình khuyến mãi hoặc sản phẩm mới cho khách hàng. Khác với những nhân viên khác, tôi luôn chú trọng vào việc chào hỏi một cách tự tin và rõ ràng. Đôi khi, tôi cũng thay đổi tông giọng để làm cho câu nói trở nên gần gũi hơn với người nghe.
Bạn có thích xem quảng cáo không? Đa số mọi người thường trả lời không, vì họ cảm thấy quảng cáo làm họ phải chờ đợi. Nhưng đối với những người làm marketing, việc tìm hiểu về quảng cáo là bắt buộc. Tôi từng đọc một quyển sách mang tên 'Quảng cáo không nói láo', nó đã thay đổi cách nhìn của tôi về quảng cáo. Cuốn sách nói về việc quảng cáo không chỉ là một phần của cuộc sống hàng ngày mà còn là một cuộc chiến giữa các thương hiệu. Mỗi ngày, chúng ta có thể gặp hàng trăm quảng cáo nhưng chỉ có vài cái làm cho chúng ta nhớ mãi. Điều này thú vị làm sao, khi bạn nhận ra rằng mỗi thương hiệu đều cố gắng để ghi nhớ trong tâm trí của bạn.
Tại Circle K, mỗi khi xếp hàng hóa lên kệ, tôi luôn chú ý đến việc sắp xếp chúng một cách gọn gàng và dễ nhớ. Tôi đã nhớ được tên của từng thương hiệu và biết được nhiều thông tin thú vị về chúng. Việc này giúp tôi dễ dàng liên tưởng và áp dụng kiến thức khi tham gia các buổi học. Cùng với bạn bè, chúng tôi thường thảo luận và trao đổi về các thương hiệu một cách sâu sắc.
Ngay từ những năm cuối đại học, tôi đã bắt đầu chuẩn bị cho sự nghiệp của mình. Việc tìm kiếm công ty để thực tập đã giúp tôi định hình rõ hơn về tương lai của mình.
Với tôi, hành trình làm Marketing là một chặng đường dài. Tôi không có gì đặc biệt, chỉ là một người bình thường với những rắc rối của riêng mình. Tôi luôn cố gắng vượt qua những thách thức và không ngừng học hỏi để tiếp tục phát triển bản thân.
[Credit: kekhongchuyen.com](https://kekhongchuyen.com/hanh-trinh-nguoi-huong-noi-lam-marketing/)
💥Facebook: https://www.facebook.com/MyBookConfession/
💥 Website: https://MyBook/
💥 Youtube: https://www.youtube.com/channel/UCMbyNXjY1E-wAfktiVYNRyg