Mình là một người hướng nội, và cũng giống như tâm trạng của nhiều bạn, ở cấp 3 mình rất giỏi, học lớp chuyên, đứng đầu, được biết đến. Nhưng khi bước vào đại học, cảm giác cấp 3 không mang lại gì ngoài kiến thức rất đặc biệt từ Môn Toán hình học không gian, đó đã là điều quan trọng giúp mình sau này rất nhiều.
1. Năm đầu tiên, khi bước chân vào đại học, chỉ có một từ mà mình cảm nhận được là “Mơ Hồ”.
Mình không biết phải làm gì, học gì, kết bạn với ai,... và thường xuyên cảm thấy cô đơn. Vì vậy, mình không lưu lại được bất kỳ kỷ niệm nào trong năm đầu tiên này cả. Cứ như là đã bỏ lỡ mất một năm đầu.
2. Năm thứ hai, mình quyết định tỉnh táo hơn, vì mình hiểu rằng cuộc đời sau này của mình sẽ thành công hay thất bại là do bản thân, và mình phải tự mình định hình tương lai của mình.
Vậy là mình bắt đầu tích cực tham gia các câu lạc bộ, kết bạn nhiều hơn, ít khi ở nhà. Tuy nhiên, mình vẫn học không tốt, thành tích học tập của mình vẫn ở mức GPA 1. mấy, 2. mấy huyền thoại. Lúc này, mình cũng bắt đầu làm vài công việc bán thời gian để kiếm tiền. Nhờ vậy, mình có cơ hội quan sát và trải nghiệm nhiều hơn.
3. Năm ba, mình vẫn gặp nhiều lời chỉ trích, áp lực và muốn bỏ cuộc. Nhưng may mắn, mình khám phá ra rằng nếu mình khác biệt, xuất sắc hơn bạn bè một cách nào đó, điều đó sẽ thúc đẩy động lực của mình rất nhiều.
Vì vậy, mình bắt đầu tìm điểm mạnh của bản thân. Mình kiếm việc làm ở hai công ty cùng một lúc, một công ty mình thực tập ở mảng marketing chuyên về thiết kế và quản trị trang, một công ty mình làm ở mảng chăm sóc người dùng sử dụng ứng dụng. Tại đây, mình gặp được người hướng dẫn quan trọng trong cuộc đời, nhờ họ mà mình mới biết đến Canva, Mailchimp, Wordpress, Ai,... (và Canva sau này đã giúp mình vượt qua rất nhiều).
4. Năm bốn, mình được nhận làm việc bán thời gian ở vị trí nhân viên marketing cho công ty mình thực tập.
Không thể tin được, mình đã thực tập ở đó suốt một năm. Người hướng dẫn của mình rất quan tâm, nên mỗi khi có dự án, sự kiện gì là họ đều kêu mình tham gia để kiếm thêm thu nhập (vì lúc đó mức lương thực tập của mình chỉ khoảng 500K/tháng). Trong thời gian đó, mình tham gia vào nhiều dự án lớn, trong đó có dự án sáng tạo hợp tác với Hội đồng Anh.
Cùng thời điểm mình đi thực tập, thật ra mình không học được gì ở trường, mình toàn đi làm bên ngoài, nên việc tìm công ty thực tập là một thách thức lớn. Nhưng may mắn, mình đã tìm được một startup với mô hình chuỗi siêu thị với các vị trí: Kế toán mua hàng, Nhân viên thu nợ, làm việc với Nhà cung cấp,... Mình nhớ rất rõ, lúc đó là thời điểm dịch bùng phát ở Đà Nẵng, và công ty mình không có tiền để trả cho Nhà cung cấp, nên 15 Nhà cung cấp đến đòi nợ đứng trong một phòng 30m2, mình phải mời từng Nhà cung cấp vào làm việc và cầu xin giảm nợ, đến nỗi mình già đi trông thấy. Cuối cùng, mình cũng được nhận làm việc chính thức ở đó. Và mình đã học được nhiều điều thú vị về số liệu, mình làm báo cáo tồn kho, thiết lập giá trên hệ thống, đặt hàng, nhập hàng và quản lý công nợ cho Nhà cung cấp,...
Dịch bùng, mình về quê hai tháng, sau đó mình xin vào một công ty thời trang khá lớn, về mảng bán hàng trực tuyến. Có lẽ thời gian ở đây là một kỷ niệm khó quên trong cuộc đời mình, vì ở đây có hai chữ gọi là NHÂN TỐ. Mình đã có cơ hội trở thành lãnh đạo với khoảng 10 thành viên, có marketing, có bán hàng, có vận chuyển,... Và mình học được cái mới, ngoài việc làm việc trực tiếp với quảng cáo marketing, mình biết thêm nhiều về quảng cáo, điều quan trọng hơn là mình còn được rèn luyện khả năng lãnh đạo và xử lý sự cố.
Tại đây, mình nghe được một câu nói: 'Máy tính thế này nó biết hết đấy', đôi khi khi máy tính của mình bị lỗi gì đó cơ bản, mình vẫn có thể sửa được. Mọi người biết không, nhờ vào khả năng quan sát và tư duy tốt của mình, mình vượt lên trên nhiều người khác. Và điều này đã xảy ra nhờ vào việc mình đã học giỏi hình học không gian thông qua việc quan sát, không chỉ là sử dụng công thức để tìm hai đường thẳng song song đấy, thật kỳ diệu.
Vậy nên các bạn đừng nghĩ rằng học cấp 3 chỉ để thi đại học, nó còn giúp nâng cao khả năng tư duy và quan sát của các bạn. Hãy chăm chỉ trong cấp 3, dù môn nào cũng được, nhưng riêng Toán và Tiếng Anh thì phải giỏi nhé.
Quay lại với câu khen đó, nghe một, hai lần mình vui cũng được. Nhưng nghe nhiều lần, mình dần nhận ra rằng đó là lời cảnh báo dành cho mình. Mình biết nhiều thứ, nhưng không chuyên sâu vào bất cứ thứ gì cả. Như vậy, mình vẫn chưa tạo ra sự khác biệt và vẫn sống trong một xã hội đầy cạnh tranh như thế này.
Và mình rời đi trong tiếc nuối của nhiều người, khi mình có cơ hội được vượt qua vòng phỏng vấn để có một vị trí cao hơn, với mức lương có thể nói là mơ ước của biết bao nhiêu người, và mình lại còn rất trẻ, chỉ mới ra trường.
Nhưng mình đã nói rồi, câu trả lời của mình là 'đam mê' và 'hạnh phúc'.
Mình bước vào lĩnh vực thiết kế, và mình quay lại với Canva sau một thời gian dài bỏ lỡ, nhờ vào những kinh nghiệm thu được trong suốt quá trình làm việc, mình quan sát cách mọi người thực hiện công việc và sử dụng khả năng tư duy của mình. Cuối cùng, sau gần 5 năm tìm kiếm, mình đã tìm được câu trả lời.
Tóm lại, việc biết nhiều thứ mang lại lợi ích. Mình có thể dễ dàng giao tiếp với nhiều người, vì mình có kiến thức cơ bản về nhiều lĩnh vực khác nhau.
Khi chuyên sâu vào một lĩnh vực, mình làm việc một cách dễ dàng và hạnh phúc hơn, bởi vì mình đam mê với những gì mình đang làm.
Đối với các bạn trẻ, hãy học ĐẠI HỌC, bởi vì nó cung cấp cho bạn hàng trăm cơ hội mà trường đời không thể mang lại.
Hãy đặt mục tiêu khác biệt và tích cực, và dành hết mình cho nó. Hãy quan sát kỹ càng cách người khác làm, và áp dụng vào công việc của mình để nó trở nên tốt hơn và chuyên sâu hơn.