Thứ 3, ngày 03/09/2019. 8:30 sáng. Ngồi tại Tranquil 18B Nguyễn Biểu, bắt đầu ghi lại những dòng đầu tiên cho bài viết này. Đã 3 tháng rồi mới quay lại “chốn quen”. Tuần này có một ngày rảnh, từ mai sẽ bắt đầu Tuần Hướng Dẫn ở trường mới, Đại học Việt Nhật (VJU). Vì thế, trước khi bước vào kỳ học chính thức, muốn ngồi thư giãn, uống trà tại quán cafe yêu thích, và suy ngẫm về 1 năm gap year vừa qua.
“Gap year (năm chuyển tiếp) là khoảng thời gian ngắt quãng trong quá trình học tập để tham gia vào các hoạt động cộng đồng hoặc thiết kế một kế hoạch mới ngoài cuộc sống hàng ngày. Người thực hiện gap year thường là học sinh trước khi lên đại học, muốn đổi gió sau 12 năm học hoặc là sinh viên đang đi học và muốn dành thời gian để hiểu rõ về bản thân mình hoặc là những sinh viên đã tốt nghiệp nhưng chưa muốn lao ngay vào guồng quay cuộc sống.” – theo ohay.vn
Lý do quyết định thực hiện một năm gap year
Một câu chuyện dài, bắt đầu từ khi mới là sinh viên năm 3 ở Nhật (2017). Bệnh trầm cảm đã khiến mất hoàn toàn mục tiêu và phương hướng tương lai. Muốn ở lại Nhật làm việc, nhưng sức khỏe không cho phép, buộc phải về nước sau khi tốt nghiệp. Tuy nhiên, không biết tốt nghiệp về làm gì thì gần như mù tịt.
Cuối năm 2017, bắt đầu thực hiện những bước thay đổi đầu tiên trong lối sống, để cố gắng vượt qua trầm cảm, tìm lối đi mới cho tương lai. Bố giới thiệu về Đại học Việt Nhật (VJU), một ý tưởng không tồi. Nộp hồ sơ cho chương trình thạc sĩ ở VJU, nhưng vẫn còn học cuối ở Nhật, nên quyết định nghỉ 1 năm. Tốt nghiệp đại học Nhật 09/2018, về nước đầu 10/2018, và bắt đầu năm gap year từ đó đến giờ.
Nguồn: Dribble
Hai Mục Tiêu Chính Trong 1 Năm Nghỉ Học
Ban Đầu, Mình Chỉ Đặt Ra 2 Mục Tiêu Chính Trong Kỳ Nghỉ Học Này: Cải Thiện Sức Khỏe Và Chuẩn Bị Hồ Sơ Cho Chương Trình Thạc Sĩ. Mình Không Quan Trọng Việc Đi Làm Kiếm Tiền, Bởi Sức Khỏe Là Điều Quan Trọng Nhất. Tuy Nhiên, Mình Vẫn Nhận Làm Một Số Công Việc Freelance Ngắn Hạn Theo Dạng Làm Ở Nhà Hoặc Dịch Một Buổi, Miễn Là Không Áp Lực Quá Nặng.
Dành Thời Gian Học Ngoại Ngữ
Sau Một Lần Dịch Cuối Tháng 10/2018, Mình Nhận Ra Tầm Quan Trọng Của Việc Nói Thạo 2 Ngoại Ngữ. Dù Tiếng Anh Và Tiếng Nhật Của Mình Khá Tốt Nhờ 4 Năm Du Học, Nhưng Vẫn Dừng Lại Ở Mức Duy Trì. Vì Thế, Mình Quyết Định Tận Dụng 1 Năm Này Để Tự Học Và Ôn Thi Cả 2 Ngoại Ngữ Cùng Một Lúc.
Duy Trì Lối Sống Tối Giản
Một trong Những Thử Thách Lớn Nhất Đối Với Mình Ở Thời Điểm Mới Đặt Chân Về Nước Là Làm Sao để Duy Trì Được Lối Sống Tối Giản. Môi Trường Xung Quanh Thay Đổi, Cộng Với Việc Mình Không Còn Sống Một Mình Như Hồi Ở Nhật Nên Thời Gian Đầu Mình Cảm Thấy Hơi Bị Ngợp Với Cuộc Sống Mới. Chỉ Ngay Sau Một Ngày Về Nước Mình Đã Quyết Định Tổng Dọn Dẹp Căn Phòng Mà Mình Và Em Trai Đã Ở Cùng Nhau Hồi Còn Bé, Mà Trước Đó Vốn Là Phòng Của Bà Nội. Nói Chung Là Đồ Đạc Nhiều Kinh Khủng, Quần Áo Từ Hồi Cấp 2 Cấp 3 Lôi Ra Chất Thành Núi Luôn.
Không Chỉ Là Phòng Riêng Mà Mình Còn Muốn Dọn Cả Nhà, Muốn “Vứt Hết Tất Cả” Nhưng Tất Nhiên Điều Đó Là Không Thể Vì Đó Là Đồ Của Bố Mẹ. Thôi Thì Nghe Lời Marie Kondo Nói Là Hãy Tập Trung Vào Không Gian Sống Của Bản Thân Và Không Làm Phiền Người Khác, Và Hi Vọng Người Xung Quanh Sẽ Dần Hiểu Được Cách Sống Của Mình.
Sau Một Năm, Mình Không Chỉ Duy Trì Mà Còn Tìm Được Lối Sống Tối Giản Riêng Cho Chính Bản Thân Mình, Nhờ Việc Đọc Nhiều Tài Liệu, Sách Báo Về Minimalism, Cũng Như Là Áp Dụng Một Số Phương Pháp Và Tư Duy Vào Cuộc Sống Hàng Ngày. Nếu Trước Đây Mình Vẫn Còn Ngại Nói Ra Câu “I Am a Minimalist” (Tôi Là Người Sống Tối Giản), Thì Giờ Mình Có Thể Tự Tin Nói Với Mọi Người Mình Là Một “Cozy Minimalist” – Một Người Sống Tối Giản Ấm Áp, Tức Là Sống Đơn Giản Nhưng Vẫn Tìm Kiếm Sự Ấm Áp Và Giản Dị Trong Cuộc Sống. Mình Cũng Đã Chuyển Lên Phòng Riêng To Hơn, Được Tự Tay Thiết Kế Một Góc Phòng Để Phục Vụ Học Tập Và Làm Việc.
Phát Triển Blog Và Thử Sức Với Vlog
Một Trong Những Việc Làm Mà Mình Tự Hào Nhất Với Bản Thân Đó Là Duy Trì Được Việc Viết Blog, Để Rồi Trang Web Đã Đạt Được Cột Mốc 100,000 Lượt Xem Trong Vòng Hơn 1 Năm Kể Từ Khi Mình Tạo Trang Này Vào Tháng 07/2018. Viết Càng Nhiều, Mình Càng Nhận Ra Được Những Điều Mình Thực Sự Quan Tâm Và Yêu Thích. Mình Cũng Đã Có Được Một Phong Cách Viết Riêng Cho Chính Mình, Mà Như Nhiều Bạn Đọc Nói, Đó Là “Đơn Giản, Nhẹ Nhàng Và Ấm Áp”.
Nguồn: Pinterest
Ngoài ra, mình Còn Bắt Tay Vào Việc làm Vlog để Chia Sẻ Cuộc Sống Cá Nhân Của Mình Qua Video. Làm Vlog Chính Là Một Cách Tốt Để Mình Có Thể Truyền Tải Được Thông Điệp Mà Mình Muốn Gửi Gắm, Đó Chính Là “Niềm Vui và Hạnh Phúc Đến Từ Những Điều Giản Dị Nhất Trong Cuộc Sống”.
Mình Không Đua Theo Trend, Mình Không Làm Những Video Phức Tạp Rối Rắm, Mình Chỉ Đơn Thuần Là Ghi Lại Cuộc Sống Cá Nhân Của Mình Qua Vlog và Share Trên Youtube. Đây Là Những Gì Mình Thích và Muốn Được Làm. Mình Không Làm Vlog với Mục Đích Để Được Thật Nhiều Người Biết Đến, Để Được Nhiều Subscriber, Mà Mình Làm Với Mong Muốn Có Thể Truyền Tải Nội Dung và Thông Điệp Tới Những Người Thật Sự Quan Tâm.
Du Lịch và Khám Phá
Trong Khoảng 1 Năm Nay, Mình Cũng Đã Có Thời Gian Để Đi Du Lịch Nhiều Nơi Như Đà Nẵng, Hội An, Tràng An Ninh Bình, Cũng Như Là Về Quê và Đi Biển (3 Năm Rồi Mình Mới Tắm Biển). Thực Ra Mình Muốn Được Đi Nhiều Hơn, Muốn Đi Mộc Châu, Đi Sapa, Hay Là Đi Vào Sài Gòn Để Gặp Bạn. Nhưng Sức Khỏe Của Mình Không Cho Phép Mình Có Thể Tung Tăng Bay Nhảy Suốt Được. Và Tất Nhiên Tiền Đâu Mà Có Thể Có Những Chuyến Đi Như Vậy. Dù Sao Thì Mình Cũng Hài Lòng Vì Đã Đi Được Những Nơi Mình Thực Sự Muốn Đến, Ví Dụ Như Là Hội An, Hay Là Tràng An. Tháng 8 Vừa Rồi Mình Có Được 2 Chuyến Đi Xa Bao Gồm Trip to Ninh Bình Cùng Anh Em Họ Hàng Bên Ngoại, và Chuyến Về Quê và Đi Cửa Lò Cùng Gia Đình. Thế Là Quá Đủ Đối Với Mình.
Nguồn: Dribble
Mình Cũng Khám Phá Được Rất Nhiều Ở Ngay Chính Nơi Mình Đang Sống, Đó Là Thủ Đô Hà Nội. Trước Khi Đi Du Học Vào Năm 2014, Mình Gần Như Không Có Một Ấn Tượng Gì Quá Đặc Biệt Về Thủ Đô Nơi Mình Đã và Đang Sống Suốt Cả Cuộc Đời. Nhưng Kể Từ Khi Về Việt Nam Từ Tháng 10 Năm Ngoái, Mình Đã Dành Rất Nhiều Thời Gian Để Đi Đây Đi Đó Ngay Trong Thành Phố Này. Mình Bắt Đầu Từ Việc Lên Hồ Gươm và Phố Cổ Vào Cuối Tuần, Sau Đó Đi Lên Cầu Long Biên Với Những Người Bạn Nhật Sang Chơi, và Rồi Khám Phá Các Quán Cafe, Không Chỉ Là Starbucks, Để Rồi Mình Tìm Được Một Quán Cafe Yêu Thích, Đó Chính Là Tranquil Books & Coffee.
Cách Đây Không Lâu Khi Mình Ngồi Cafe Với Một Cô Bạn Ở Phố Đường Tàu, Cô Em Nói Với Mình “Em Thấy Anh Là Một Người Rất Yêu Hà Nội”. Đúng, Mình Yêu Hà Nội, Yêu Cuộc Sống và Con Người Nơi Đây. Cơ Mà Yêu Thì Phải Có Ghét. Mình Vẫn Không Thích Thời Tiết Ở Hà Nội, Dở Dở Ương Ương, Không Thích Đường Phố Lúc Đông Người,… Nhưng Trên Tất Cả, Hà Nội Đã Đem Lại Cho Mình Một Cảm Giác Ấm Áp Và Vui Vẻ, Không Từ Đâu Khác, Mà Chính Là Từ Gia Đình.
Sức Khỏe
Đây Là Một Trong Những Điều Mình Chú Trọng Nhất Trong 1 Năm Vừa Rồi. Cải Thiện Sức Khỏe Trở Thành Mục Tiêu Quan Trọng Nhất Trong Năm 2019 Này, Và Mình Cũng Đã Tìm Mọi Cách Có Thể Để Chữa Dứt Điểm Căn Bệnh Quái Đản Liên Quan Đến Dạ Dày. Dù Vậy, Việc Nó Trở Thành Triệu Chứng Mãn Tính Đồng Nghĩa Với Việc Mình Sẽ Phải Sống Với Nó Suốt Đời. Mình Đi Gặp Những Vị Bác Sĩ Đông Y Lẫn Tây Y Có Tiếng Nhất Trong Ngành Y Học Việt Nam, Nhưng Không Có Ai Có Thể Đưa Ra Một Giải Pháp Cụ Thể Và Dứt Khoát Để Giúp Mình Chữa Trị Bệnh. Đây Luôn Là Điều Mà Mình Trăn Trở Suốt 1 Năm Nay.
Cũng May Là Triệu Chứng Của Mình Nó Thuộc Dạng Không Nguy Hiểm, Chỉ Là Nếu Mình Không Duy Trì Một Lối Sống Lành Mạnh Cũng Như Một Suy Nghĩ Lạc Quan Thì Nó Sẽ Khiến Cơ Thể Mình Uể Oải Hơn, Nặng Nhọc Hơn. Vì Thế, Đây Không Còn Là Mục Tiêu Của Năm 2019, Mà Nó Là Nhiệm Vụ Của Cuộc Đời Mình. Ngày Xưa Khi Bị Bệnh, Mình Cảm Thấy Như Là Bản Thân Mất Đi Tất Cả, Mất Đi Sức Khỏe, Mất Đi Sự Lạc Quan, Mất Đi Mục Tiêu Trong Tương Lai. Nhưng Sau Này Khi Trưởng Thành Hơn Và Đã Vượt Qua Được Khủng Hoảng, Mình Mới Thấy Nhờ Bị Bệnh Mà Mình Mới Nhận Ra Được Ý Nghĩa Của Cuộc Sống. Phải Nói Rằng, Tất Cả Những Điều Mình Làm Bây Giờ, Ví Dụ Như Viết Blog, Sống Tối Giản, Ăn Uống Healthy Đều Xuất Phát Từ Mong Muốn Có Được Một Cuộc Sống Ý Nghĩa Hơn Sau Khi Bản Thân Mình Đã Trải Qua Một Thời Gian Tồi Tệ Ở Cả Mặt Thể Chất Lẫn Tinh Thần. Điều Quan Trọng Nhất Bây Giờ, Đó Chính Là Giữ Vững Được Một Tinh Thần Lạc Quan Và Không Để Cảm Xúc Tiêu Cực Chi Phối. Và Mình Thấy 1 Năm Mình Vừa Rồi Mình Hoàn Thành Khá Tốt Nhiệm Vụ Này. Cố Gắng Phát Huy!