' Việc thực hiện lễ cúng không thể giải quyết được oan nghiệp '
-Tại chùa Ba Vàng, thông tin về 'oan gia trái chủ' đang được lan truyền. Theo bạn, trong đạo Phật, khái niệm về việc triệu hồn được như thế nào?
- Tôi nghiên cứu đạo Phật nguyên thủy và thấy rằng, Đức Phật không nói nhiều về linh hồn và cõi âm. Ngài luôn nhấn mạnh rằng chúng ta không nên tìm kiếm hạnh phúc hoặc khổ đau trong quá khứ hoặc tương lai, mà chỉ nên giải quyết chúng trong hiện tại. Khi còn sống, Đức Phật hướng dẫn mọi người cách tạo ra hạnh phúc ngay trong hiện tại.
Theo Đạo Phật, con người trải qua nhiều kiếp, và kiếp mà chúng ta đang sống chỉ là một phần trong số đó. Chúng ta tu hành để mỗi ngày nói lời đúng, hành động đúng và suy nghĩ đúng.
- Bổn phận của nhà sư không phải là đi triệu hồn hoặc giải quyết oan nghiệp. Không có khái niệm rằng mọi người phải trả nghiệp bằng tiền, cũng không có việc tính toán xem ai phải trả bao nhiêu tiền. Thay vào đó, người ta có thể thực hiện các công việc thiện nguyện tại chùa hoặc ở nhà mình.
Một cách giải quyết oan nghiệp hiệu quả là khi chúng ta nhận lấy hậu quả của hành động xấu một cách vui vẻ. Chúng ta có thể trả nghiệp bằng cách thực hiện các hành động thiện nguyện, tu tâm tích đức. Không cần phải đi đến chùa để trả nghiệp, mà có thể giúp đỡ người khác ngay tại gia đình hoặc trong cộng đồng.
Quá trình này cần được ánh sáng bởi trí tuệ và lòng từ bi. Ở đây, hiểu biết đóng vai trò rất lớn.
'Hãy để những người thân yên nghỉ,'
'Các hoạt động như thỉnh vong, gọi hồn hoặc giải oan với lý lẽ kiếp trước, để giải thoát trong kiếp này, cần phải trả nợ cho vong. Anh nghĩ sao về quan điểm này?'
'Tôi đã nghiên cứu về tâm linh suốt nhiều năm. Tôi cũng đã gặp và chứng kiến nhiều lần những người ngoại cảm nói chuyện với linh hồn.'
Tôi là người theo đạo Phật và luôn khuyến khích mọi người không nên gọi linh hồn trở lại. Ngay cả khi đó là linh hồn của người thân. Khi cha mẹ mất, họ đã về bên kia, kéo họ trở lại không tốt.
- Trong tác phẩm của tôi, tôi đã đề cập như thế nào về quy luật nhân - quả?
- Cuộc sống có rất nhiều trải nghiệm khác nhau về quy luật nhân - quả. Tôi đã ghi lại những câu chuyện thực tế về điều này, với những người thật và những tình huống thực tế. Ví dụ như quy luật báo ứng xảy ra với những người từng làm việc trong ngành công nghiệp thịt chó, hoặc số phận của các làng nghề có liên quan đến việc giết mổ. Họ sau này gặp phải những bi kịch và thách thức trong cuộc sống.
Tôi cũng đã viết về quy luật báo ứng đối với nghề phá thai. Tại Việt Nam, tỷ lệ phá thai rất cao so với các nước khác. Rất nhiều người trẻ tuổi quyết định phá thai mà không suy nghĩ kỹ lưỡng, và sau này họ phải đối mặt với những khó khăn và nỗi đau. Tác phẩm của tôi cũng nói về những người làm nghề phá thai, với những câu chuyện hoàn toàn có thật. Một phần khác của tác phẩm tập trung vào quy luật báo ứng trong việc phá đền, phá chùa, hay đào mộ. Những người này đều phải trả giá cho những hành động của mình.
Tôi viết về những vấn đề này không phải để đe dọa ai, mà để minh chứng cho sự tồn tại của quy luật nhân - quả. Khi chúng ta tin vào quy luật nhân - quả, chúng ta sẽ cố gắng hành động tích cực để gặt hái những hậu quả tích cực. Tôi nhấn mạnh trong tác phẩm rằng thành công hay thất bại không phải là do ai đó đã phát động hoặc hại chúng ta, mà là do chính chúng ta tạo ra. Tất cả mọi điều đều bắt nguồn từ ý niệm, lời nói và hành động của chúng ta.
Nếu chúng ta tin, và tuân theo quy luật nhân - quả của đạo Phật, thì hãy thực hành chánh niệm trong mọi lời nói, hành động và suy nghĩ, để luôn mang lại điều tốt lành cho chính bản thân và mọi người.
- Thấy ngày càng nhiều người đến chùa dâng sao giải hạn, cúng giải oan, bạn nghĩ gì về hiện tượng này?
- Hiện tượng này phát sinh từ sự hiểu sai về quy luật nhân - quả. Cần phải nhận biết rằng, nếu ta gieo rắc những hành động xấu xa, không ai có thể giải thoát cho ta ngoài chính bản thân mình. Đức Phật không phải là một vị thần, mà là một con người bình thường, tràn đầy lòng từ bi và sự sáng suốt. Ngài cũng không thể giải thoát cho chúng ta. Chúng ta phải dựa vào bản thân, không phụ thuộc vào những điều kỳ bí, huyền bí.
Việc cúng giải oan, dâng sao giải hạn chỉ là biểu hiện của sự không hiểu biết, được Phật giáo gọi là vô minh. Những người thực hiện hành động này xứng đáng nhận sự thương hại hơn là chỉ trích.
Tu hành đúng là để đạt được nhiều hơn sự an lạc, tình thương và trí tuệ sáng suốt. Tu đúng là khi tâm hồn ta yên bình hơn, trái tim ta đầy ắp tình thương hơn, và ý niệm ta sáng suốt hơn. Nếu đi tu mà vẫn giữ mặt mũi u sầu, đau khổ, thì đó không phải là tu đích thực. Tu hành mà vẫn mang theo sự oán trách, tức giận là tu hành sai, chỉ khi thấy được lòng từ bi trong ta mới là đúng đắn.
Theo Tin tức trên Zing.vn