Trong mười lăm năm bị lưu đày, cuộc đời tôi tưởng như bị chôn vùi trong những tháng ngày 'thanh lâu hai lượt thanh y hai lần'. Nhưng may mắn thay, đã có những lúc tôi được cuộc đời nâng niu, ưu ái. Những thay đổi đó có được là nhờ sự giúp đỡ của Từ Hải, một người có số phận lầm lỡ trong cuộc đời.
Sau một thời gian ngắn ở bên chàng, sau những thành tựu rực rỡ của chàng, tôi trở thành người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời chàng. Chàng hỏi tôi về những kẻ từng giúp đỡ, những người từng hại, khiến tôi phải trải qua biết bao đau khổ. Rồi chàng mời tất cả những người từng có ơn, kẻ đã từng hại tôi đến để tôi tự do quyết định hình phạt. Vào ngày đó, chàng và tôi ngồi trên ngôi nhà tư pháp, làm việc với vai trò báo ân và báo oán. Đầu tiên là Thúc Sinh, người từng cứu tôi khỏi vực sâu. Chàng Thúc bước vào, khuôn mặt đỏ bừng, cơ thể run rẩy. Tôi nghĩ, chắc chàng đang cảm thấy sợ hãi. Tôi hiểu rằng chàng là người yếu đuối, nhưng tôi không trách móc. Dù vợ chàng, Hoạn Thư, luôn ghen tức và hành hạ tôi, nhưng điều đó sẽ được giải quyết sau này! Bây giờ, tôi phải trả ơn cho chàng. Tôi nói: 'Chào chàng Thúc! Hôm nay, tôi mời chàng đến đây để bày tỏ lòng biết ơn, xin được đền ơn cho chàng!'.
Chàng rời đi và sau đó tôi báo ân cho nhiều người khác: Giác Duyên, cô a hoàn, quản gia... những người đã yêu thương, giúp đỡ tôi trong những ngày khó khăn.
Sau đó là lúc báo oán, người đầu tiên tôi muốn trả thù, trả hết oán là Hoạn Thư - vợ cả của Thúc Sinh. Mụ vừa bước vào cửa, tôi đã nói: 'Tiểu thư cũng đến đây à?'. Tôi nói dứt khoát hơn: 'Phụ nữ có nhiều bí mật. Từ ngàn xưa đến nay, có bao nhiêu người tinh ranh, tài giỏi như mụ?'. Mụ vội vã quỳ xuống, một phần vì nhận ra tôi đang ngồi đó, một phần vì thấy quân lính áo giáp, gươm đao đầy mình. Tôi nghĩ: 'Lần này mụ có thể hoảng sợ lên, cầu xin vì biết mình có tội. Mụ sẽ hiểu rằng hành động sẽ có kết quả'. Tôi nói rõ hơn: 'Cuộc sống là quả bóng, nếu sống ác, sẽ gặp nhiều tai họa'. Lúc này Hoạn Thư đã hiểu. Nhưng mụ quá thông minh, mụ vẫn giữ bình tĩnh và xin lỗi. Tôi biết mụ sẽ lạy xin, sẽ cầu xin sự tha thứ, lúc này tôi có thể từ bi để mụ sống, nhưng tôi vẫn muốn nghe mụ nói gì, và cũng vì muốn xem mụ có hối cải không. Nếu có, tôi có thể khoan dung, không giết mụ. Mụ nói: 'Thưa phu nhân, tôi là phụ nữ yếu đuối, như bao người khác. Tôi ghen tức là điều dễ hiểu, nhìn lại quá khứ, tôi đã để phu nhân đi, không đuổi theo, mặc dù biết mất đi một số thứ quý giá... Nhưng vì hành động của tôi, cuộc sống đã trở nên gian nan hơn, nên tôi hy vọng phu nhân có lòng từ bi và tha thứ cho tôi'.
Tôi ngạc nhiên, khen ngợi mụ thông minh đến độ. Mụ thật khôn ngoan, tinh ranh, thông minh, ranh mãnh. Nhưng lời của mụ đúng quá, tôi cũng là phụ nữ nên phải hiểu rằng ghen tức là một phần của bản tính phụ nữ. Nhưng nếu mụ hối cải, tôi sẽ khoan dung. Mặc dù chưa thấy hành động nhưng lời nói của mụ đã rất có tình, có lý. Mụ đã thừa nhận lỗi của mình, vì vậy tôi cũng tha thứ mụ và nói: 'Hãy hối cải vì những hành động tốt sẽ được đền đáp tốt. Hãy nhớ rằng hành động tốt sẽ nhận được điều tốt'.
Sau đó, tôi tiếp tục xử trí nhiều tên khác. Họ đều là những kẻ xấu, độc ác, không công bằng. Trải qua nhiều khó khăn, tôi hiểu được quy luật của cuộc sống: 'Bắt gặp nhiều tai họa sẽ đem lại niềm vui'. Nhưng giờ đây, tôi đã có gia đình, có cha mẹ, có anh em, có tình yêu chân thành, cuộc sống còn gì hạnh phúc hơn? Cuộc sống có những quy luật riêng: 'Hạnh phúc sẽ đến sau những khó khăn'.